Bên ngoài thân thể kim quang thôi động, dưới da chân long chi linh cùng chân phượng chi linh đang du động, không ngừng hấp thụ bất tử viêm, cố gắng hạn chế thương tổn do bất tử viêm thiêu đốt
Mặc dù có tầng tầng lớp lớp thủ hộ nhưng bên ngoài thân thể Mục Trần vẫn bị thiêu đốt nhanh chóng, thậm chí có chỗ huyết nhục lồi ra, từ xa nhìn lại giống như sắp bị bất tử viêm thiêu chết vậy
Đột nhiên xuất hiện một màn này chúng cường giả đều biến sắc, trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ. Dĩ nhiên bọn họ nhận ra bất tử viêm quá đáng sợ
Bất quá tình huống này không chỉ phát sinh trên người Mục Trần mà bên thạch điêu Vạn Linh điều và Hoang thú thạch điêu cũng xảy ra biến cố như thế
Thạch điêu Vạn Linh điểu phát ra quang mang vạn trượng, ẩn ẩn như có tiếng vạn linh điểu đề thanh vang vọng. Quang mang bao phủ Tông Đằng, trực tiếp áp chế khiến hắn phải phủ phục, cốt cách cả người vang lên răng rắc
Mà hoang thú thạch điêu còn bá đạo hơn, trực tiếp giơ cự cước nhắm Lục Hậu đạp xuống
Nhìn một màn này mọi người đều hiểu ra, đây là khảo nghiệm cuối cùng của ba vị thú tôn lưu lại. Nếu vượt qua mới có thể lấy được tinh huyết truyền thừa
Chỉ là khảo nghiệm ở ba nơi thì nơi của Tông Đằng và Lục Hậu có vẻ buông lỏng, dù sao hai người bọn hắn cũng là thần thú chi thân, hơn nữa cùng với vạn linh điều là hoang thú còn có chút ít quan hệ xa xưa cho nên khảo nghiệm cũng không quá gian nan. Trái lại chỗ của Mục Trần khảo nghiệm mới thực sự khủng khiếp
Đúng là quá xui xẻo mà
Hỏa viêm trong suốt quá bá đạo, không chút lưu tình thiêu đốt Mục Trần đến tình cảnh da tróc thịt bong, tình cảnh này không giống đang khảo nghiệm mà giống như muốn hủy diệt ngoại tộc vậy
“Hừ, đồ không biết sống chết. Một nhân loại nhỏ nhoi mà cũng dám nhúng tay thần thú tộc à?” Đám người Bạch Bân thấy cảnh này thở dài một hơi, ánh mắt châm chọc nói. Lúc trước bị Mục Trần ép đến thảm, chật vật bất kham lúc này mới có thể xả cơn tức trong lòng.
Cửu U nhìn Mục Trần đang thống khổ chống chịu bất tử viêm, mặt cười biến mất. Nàng cũng biết khảo nghiệm này thật ra có chút ý tứ. Bất tử điều không muốn tinh huyết truyền thừa lại bị một người không chút quan hệ chiếm được
“Cửu U tỷ tỷ, làm sao bây giờ?” Mặc Linh lo lắng hỏi, bất tử viêm xung quanh Mục Trần càng lúc càng mãnh liệt, giống như nếu không thiêu Mục Trần thành tro sẽ không bỏ qua
Mỹ mâu Cửu U biến ảo, một lúc sau nàng cắn răng, song chỉ gấp lại rạch lên cổ tay một đường, tiên huyết từ đó phún ra
Ngọc chỉ khẽ xuất, chỉ thấy tiên huyết của nàng biến thành thành huyết trụ nhằm Mục Trần bắn ra, trực tiếp tưới lên thân thể của Mục Trần
Huyết mạch trong cơ thể nàng là nhất mạch phân ra của bất tử điểu, lúc này nàng xuất ra tiên huyết chắc có thể hỗ trợ được cho Mục Trần
Chủ ý của nàng cũng không có lầm, có tiên huyết của nàng hỗ trợ tuy Mục Trần bị biến thành huyết nhân nhưng hỏa viêm trong suốt xung quanh đã bắt đầu yếu bớt từ từ
Nỗi thống khổ bị thiêu đốt dần giảm bớt, gương mặt đang vặn vẹo của Mục Trần mới dần khôi phục lại, hắn nhìn hỏa viêm đang suy yếu mà nhãn quang chợt lóe
Bất tử viêm này đã đạt tới cấp cao nhất, tuy bá đạo nhưng lại tinh thuần đồng thời ẩn chứa sinh cơ. Nếu có thể luyện hóa hấp thu, đồng thời dung nhập vào linh lực trong nội thể có thể làm linh lực sinh sôi bất tận, chất lượng được tăng lên lần thứ hai
Bảo bối này tuy đem đến thống khổ vô cùng cho Mục Trần nhưng cũng đồng thời đem lại cho hắn một ít chỗ tốt. Nếu để hỏa viêm trong suốt này tiêu tan mất thì quả là quá mức lãng phí.
Vừa nghĩ đến đây Mục Trần không chút do dự, hấp lực trong nội thể xuất ra liền điên cuồng hút lấy một luồng hỏa viêm trong suốt, sau đó chú nhập vào trong chí tôn hải
Mà lúc bất tử viêm vừa nhập vào chí tôn hải liền làm cho linh lực trong đó sôi trào. Bất quá Mục Trần không chút sợ hãi, tâm niệm vừa động liền thôi động linh lực hóa thành cỗ hồng lưu. Đem bất tử viêm vừa chú nhập vào cuốn vào linh lực hải dương, liên tục thiêu đốt dần dần ngưng luyện
Đến lúc lực lượng của bất tử viêm tiêu hao hết thì chất lượng linh lực trong chí tôn hải sẽ được đề thăng thêm một bậc
Đối với chiến lực của Mục Trần, đó chính là một lần tăng phúc cực lớn
Trước thạch điêu, bất tử viêm đang thiêu đốt thân thể Mục Trần dần dần thu liễm sau đó tiêu tán mất. Theo hỏa viêm tiêu tán kim quang bên ngoài thân thể Mục Trần liền phóng xuất, huyết nhục bị thiêu hủy dưới sự thôi động long phượng thể liền nhanh chóng khôi phục, hơn nữa càng thêm rực rỡ, dưới làn da trắng nõn như em bé lại ẩn chứa lực lượng hùng hậu.
Mục Trần nắm chặt quyền đầu rồi buông ra, sau đó quay lại cảm kích nhìn Cửu U, gương mặt tái nhợt của hắn khẽ cười. Nếu không có tiên huyết của nàng kịp thời quán nhập e rằng hắn đã bị thiêu đốt đến chết đi sống lại
“Con tiện nhân này!”
Một bên Bạch Bân biến sắc, phẫn nộ nói. Hắn đang mong chờ cảnh Mục Trần bị thiêu đốt đến chết, sau đó hắn liền phóng lên là đoạt được tinh huyết truyền thừa rồi. Nhưng sự đời khó biết, ai ngờ Cửu U đột nhiên xuất thủ tương trợ Mục Trần chống đỡ bất tử viêm thiêu đốt, nàng xuất hiện liền phá tan suy nghĩ trong lòng Bạch Bân hắn
Bất quá chuyện đã đến nước này hắn cũng không thể làm gì được, chỉ có thể cắn răng nuốt giận, thậm chí không dám hướng mục quang hung ác nhìn Mục Trần sợ bị phát hiện
Khi luồng bất tử viêm xung quanh thân thể Mục Trần tiêu tán, thạch điêu phía trước một lần nữa quang mạng đại phóng. Mục Trần đã ăn thua thiệt một lần nên không dám khinh thường liền nhanh chóng lùi về sau đứng đợi. hắn sợ bị thạch điêu chết tiệt này làm cho thảm hại thêm lần nữa
Cũng may là lần này không có mấy thứ chết tiệt thiêu đốt thân thể nữa, chỉ là trong song nhãn trống rỗng vô hồn lúc nãy của thạch điêu bất tử điểu có thêm chút sắc thái
Hai mắt liếc xuống nhìn Mục Trần, sau đó chậm rãi há mỏ chim nhọn hoắt. Từng luồng hồng quang trong miệng nó không ngừng ngưng tụ lại, cuối cùng hóa thành một huyết hồng bảo thạch to bằng bàn tay. Trong bảo thạch mơ hồ có một hư ảnh bất tử điều giang cánh phi vũ cửu thiên
Mục trần thấy huyết hồng bảo thạch, lấy định lực của hắn còn nhịn không được. Tâm tình như phiên giang đảo hải. vì Mục Trần biết đây chính là tinh huyết truyền thừa bất tử điểu
Chỉ cần thu được nó Cửu U có thể đem huyết mạch bản thân tiến hóa hoàn mỹ. Sau này nếu gặp cơ duyên có thể tiến hóa thành bất tử điểu chân chính, một tồn tại sánh ngang thiên chí tôn
Mục Trần thận trọng vươn tay cầm lấy huyết hồng bảo thạch. Hắn thở dài một hơi như vừa trút được gánh nặng, cuối cùng tinh huyết truyền thừa cũng lấy được rồi.