Giọng Cố Lan San mềm mại, nhẹ nhàng khiến trong lòng Thịnh Thế run lên.
Anh nghiêng đầu sang nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp cảu Cố Lan San.nguồn đọc nhanh nhất và dịch nhanh nhất truy cập vào: th.i.c.h.com
Cố Lan San ăn nhiệt tình, vô ý quay đầu sang bên cạnh thấy Thịnh Thế đang nhìn mình. Cô cũng chẳng đỏ mặt, thoải mái bưng hộp gan xào tới trước mặt Thịnh Thế: “Nhị Thập, anh nếm thử đi! Ngon lắm!”
Thịnh Thế cười hé miệng ăn một miếng.
Đêm đó, bầu trời đầy sao nhưng nụ cười của Cố Lan San còn đẹp hơn tất cả.
Thịnh Thế về nhà, lần đầu tiên anh thao thức, lăn qua lăn lại như thế nào cũng không ngủ được. Trong đầu hiện lên hình ảnh Cố Lan San cầm hộp gan xào thoải mái ăn, còn cất tiếng hát: “Anh sẽ tặng em những bông hồng đỏ….. Tương lai, ngày có em mới khiến nó đẹp, có thể khiến giấc mơ trở thành hiện thực…..!”
Kỳ thật, lúc đó mọi người đều nghĩ rằng Cố Lan San và Thịnh Thế là một đôi. Hai người lúc nào cũng đi chung với nhau. Thỉnh thoảng, khi vào căng tin lấy cơm, mỗi lần đều là bóng dáng cao ngất 1m80 chói mắt đứng xếp hàng lấy hai phần cơm. Hai người họ còn ngồi cùng bàn, cùng nhau ăn, đủ mọi dấu hiện khiến những người chung quanh nghĩ rằng họ là một đôi.
Thậm chí, có chuyện mà mọi người không biết. Đó chính là năm lớp 8 là lần đầu tiên Cố Lan San thấy kinh.
Ngày đó, vừa xong tiết thể dục, Cố Lan San đi đến nhà vệ sinh, vừa cởi quần đã thấy trên chiếc quần lót màu trắng dính đầy máu.
May mà Cố Lan San có chị gái Cố Ân Ân, thường xuyên thấy chị dùng băng vệ sinh nên không giống những cô bé khác lần đầu tiên thấy kinh nguyệt thì sợ hãi.