“Ngày càng gần hơn!”
Lâm Minh có thể cảm giác được cỗ sát khí kia ngày càng gần!
Đây là ở trong lòng đất, Lâm Minh dựa và không gian Hồng Mông, có ưu thế lớn về mặt pháp tắc, nhưng dù vậy, tốc độ vẫn không bằng Tu La Vương.
Nếu là ở trên mặt đất, vậy kết quả càng không phải nói. Mặc cho Lâm Minh mở ra Kinh Môn, hai đại võ kỹ thân pháp Kim Bằng Phá Hư cùng Huyền lôi quang ảnh chống đỡ, cũng chắp cánh khó bay.
Chênh lệch thực lực quá lớn!
– Tiểu súc sinh, ngươi trốn không thoát!
Ở phía sau Lâm Minh truyền đến tiếng nói lành lạnh, lúc này cả người Tu La Vương đẫm máu, tựa như ác quỷ bò ra từ địa ngục.
Những vết thương này đều là do các đệ tử Long tộc thượng cổ Long Nhất tạo thành, bị trọng thương như vậy, lại tiêu hao hết chín thành chân nguyên, thực lực Tu La Vương chỉ còn vài phần trăm lúc đỉnh cao, nhưng vẫn mạnh mẽ đến thế. nếu không phải nó không muốn bỏ qua thân thể, bỏ qua công lao khổ tu thân thể mấy vạn năm, nó có thể nháy mắt đuổi kịp Lâm Minh. Dù sao bản thể ác ma Bí cảnh chính là một dòng năng lượng, mặt đất không thể cản được chúng.
– Lồng giam năng lượng, vây giết!
Tu La Vương quát lớn, hai tay đẩy ra, mấy chục dòng năng lượng đen chạy như rắn lao về phía Lâm Minh. Tu La Vương quả thật không thể bỏ qua thân thể, nhưng không có nghĩa là nó không thể phóng thích công kích năng lượng.
Nhìn những dòng năng lượng này sắp tụ lại trước mặt, bao bọc Lâm Minh ở trong, trong lòng Lâm Minh cả kinh!
Trong nháy mắt sống chết, ánh mắt Lâm Minh như băng, rút ra Phượng Huyết Thương đâm ra, 999 vòng thương cuốn lên lốc xoáy mũi thương. Đất cứng trước mặt Lâm Minh nháy mắt bị xé ra, đồng thời dấu ấn Phượng Hoàng ở mi tâm Lâm Minh sáng ngời như nắng chói! Một con Phượng Hoàng vàng nhạt lao ra từ trên người Lâm Minh, hỏa lực tuôn trào, đất cứng vỡ nát nháy mắt hóa thành dung nham.
Vù!
Lâm Minh xông qu dòng dung nham này, nguy hiểm tránh né dòng năng lượng đen vây giết.
Ầm!
Bùng nổ dữ dội vang lên đằng sau Lâm Minh, còn bản thân Lâm Minh vẫn tiến thẳng tới trước, thế không gì cản nổi!
– Hả? Pháp tắc hệ hỏa!
Ở đằng sau Lâm Minh, ánh mắt Tu La Vương phát lạnh, vốn dù nó đuổi theo sau Lâm Minh, nhưng cả người Lâm Minh bao phủ trong chiến giáp Hồng Mông mờ mịt, nó không thể nhìn ra được Lâm Minh rốt cuộc là người hay sinh vật khác. Hiện giờ Lâm Minh đột nhiên sử dụng võ kỹ pháp tắc hệ hỏa, ra tay như thế rất giống loài người.
Bốn đại thị tộc Thần thú tinh thông pháp tắc hệ hỏa chỉ có Hỏa Kỳ Lân, Hỏa Long, cùng với Phượng tộc thượng cổ. Phượng Hoàng màu vàng vừa rồi dù bị đầm lầy che giấu, nhưng Tu La Vương vẫn loáng thoáng cảm nhận được một cỗ khí tức Thần thú, dù sao nó từng cắn nuốt long cốt, cỗ khí tức này có chỗ tương tự rõ ràng.
– Đệ tử bốn đại thị tộc Thần thú! Là đám chuột nhắt kia!
Trong lòng Tu La Vương nổi điên, vốn thực lực của nó rất mạnh, chỉ coi đám tiểu bối bốn đại thị tộc Thần thú thành con mồi có thể tùy ý nhào nặn, muốn dẫn dụ bọn chúng tới đây một lưới bắt hết, tạo thành thân xác thịt hoàn mỹ. Nhưng nó làm sao cũng không ngờ tới, thực lực Long Nhất kia mạnh mẽ đến thế, lại có thể trực diện chống đỡ công kích của nó, còn Tiêu Bình, Khương Bạch, Phong Hạo đều không phải kẻ yếu, dưới công kích của ác ma Bí cảnh tu vi mấy vạn năm mà vẫn có thể chạy trốn. Còn tiếp theo, con chuột nhắt phía trước lại thừa dịp lộn xộn trộm đi long cốt của mình, làm cho Tu La Vương nổi điên.
– Đừng để ta bắt được ngươi, bằng không ta muốn ngươi chết bằng phương pháp đau đớn nhất! Hút lấy máu thịt của ngươi, nhốt linh hồn của ngươi trong bụng, tra tấn ngàn năm!
Tu La Vương điên cuồng gào lên, không ngừng vung ra bàn tay năng lượng chộp lấy Lâm Minh. Công kích một lần tiếp một lần, Lâm Minh chỉ có thể thúc đẩy chân nguyên, sử dụng pháp tắc hệ hỏa cùng pháp tắc Hồng mông phá vỡ lòng đất đi tới, phương thức tiến lên này làm Lâm Minh tiêu hao rất lớn.
“Không xong rồi!”
Lâm Minh cau mày, vốn trong lòng hắn có tính toán, đó là kiên trì cho đến khi Tu La Vương không áp chế được thương thế trên người, đành phải bỏ qua thân thể dùng thể năng lượng đuổi theo mình. Như vậy chỉ cần Tu La Vương chui vào tinh thần chi hải của mình, sẽ dẫn tới Ma Phương phản công. Nhưng hiện giờ xem ra, có lẽ Tu La Vương không cần bỏ qua thân thể, kiên trì không được trước tiên sẽ là chính mình.
Trong người Lâm Minh, máu Cổ Phượng đang thiêu đốt, mầm non Tà Thần kêu dài, năng lượng tiêu hao nhanh chóng. Ở độ sâu mấy ngàn trượng dưới lòng đất, đi tới mấy chục trượng đều không thua gì trải qua một trận đại chiến.
Hiện giờ Lâm Minh đang đấu nghị lực, chỉ cần kiên trì được, sẽ còn có xoay chuyển! Hắn không tin, năng lượng trong cơ thể Tu La Vương là vô cùng vô tận.
3000 trượng, 5000 trượng, 7000 trượng, 10.000 trượng…. 20.000 trượng… 30.000 trượng!
30.000 trượng, độ sâu 200 dặm dưới lòng đất, bình thường Lâm Minh chỉ cần vài hơi thở là bay qua, nhưng bây giờ Lâm Minh lại tốn chừng 15 phút, hơn nữa trong thời gian ngắn như thế, hắn đã tiêu hao sáu bảy thành năng lượng trong người, dù hắn có được Hưu Môn cũng không chống nổi!
Trên trán, bàn tay của Lâm Minh đầy mồ hôi, khí huyết toàn thân sôi trào, thở hổn hển như trâu!
Còn đằng sau, Tu La Vương vẫn bám sát không tha!
Lâm Minh cảm giác được nhiệt độ nơi này dần lên cao, ngay lúc này ầm một cái, Lâm Minh phá tan một khối đá cứng, sóng nhiệt mạnh mẽ ập vào mặt.
Là dung nham dưới lòng đất!
“Dung nham!”
Ánh mắt Lâm Minh sáng lên, tiến vào trong dung nham, dựa vào pháp tắc hệ hỏa của hắn sẽ có vài phần ưu thế!
Nhưng hắn vừa sinh ra ý tưởng này, đỉnh đầu nổ ầm, lớp đá vỡ tan, một nam nhân cả người đầy màu xông ra, Hai mắt hắn đỏ rực, đầu tóc xõa tung, sát khí toàn thân ngưng thành thực chất như ác ma vực sâu.
Lâm Minh rùng mình, xoay người xông vào hồ dung nham, còn Tu La Vương cũng vung tay chụp xuống.