Nhìn vũ phiến biến thành băng tinh, cả người Mục Trần ẩn ẩn thống khổ, thần sắc ngưng trọng dĩ nhiên cảm nhận được nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt
Hàn khí phô thiên cái địa từ vũ phiến trào ra, dần dần từ băng lam sắc biến thành thâm lam sắc, sát thương càng cường đại,
Bạch Minh mục quang âm lãnh tập trung vào Mục Trần, khóe miệng lần nữa nhếch lên, lần này là chứa đầy sát ý
“Băng hoàng linh phiến, phá diệt hàn hoàng!”
ấn pháp Bạch Minh đột nhiên biến ảo, chỉ thấy băng hoàng linh phiến từ từ huy động, một mặt vũ phiến trong suốt hướng về Mục Trần nhẹ nhàng vỗ xuống
Thiên địa ngay lúc này phảng phất biến thành âm u băng lãnh, chỉ thấy vô tận thâm lam hàn lưu phô thiên cái địa từ trong vũ phiến xuất ra, hàn lưu gào thét liền hóa thành thâm lam băng hoàng cao cả ngàn trượng, hàn khí trên đó đủ để biến một bát phẩm chí tôn thành băng điêu trong chớp mắt
Bên ngoài tháp tràng, chúng cường giả đều rùng mình kinh hãi. Bởi vì bọn họ cảm giác được linh lực trong cơ thể ngay lúc này có dấu hiệu bị đông lại
Bọn họ chỉ là liên lụy mà thôi, nếu bản thân chính diện đối mặt với hàn lưu thì không cần thâm lam băng hoàng tràn tới bọn họ cũng đã biến thành băng điêu, không còn chút sinh cơ
“Hàn lưu thật đáng sợ!”
Chúng cường giả kinh hãi thất sắc, Bạch Minh quả nhiên không chút lưu tình, cơ hồ kích phát lực lượng hàn hoàng linh phiến đến tột cùng. Một kích này đừng nói là Mục Trần, ngay cả Khổng Linh đạt bát phẩm chỉ tôn cũng phải toàn lực ứng phó.
“Tiểu tử kia chết chắc rồi!” Bạch Bân nhếch miệng cười, dù Mục Trần có năng lực nhưng bị Bạch Minh dồn đến mức này, năng lực của hắn cũng là bất hạnh của hắn.
Hàn hoàng cuồng khiếu phóng đi, sắc mặt Bạch Minh nhợt nhạt thêm một ít, dĩ nhiên công kích đáng sợ như thế cũng tạo thành tiêu hao cực lớn, bất quá trận chiến này cũng kết thúc tại đây rồi.
Ào ào.
Hàn Hoàng cuốn tới, thân thể Mục Trần bao phủ một tầng băng sương, hàn khí lạnh thấu xương ăn mòn thân thể hắn. Dù thân thể Mục Trần đến hôm nay đã rất cường hãn nhưng cũng phải thấy đau đớn.
Nếu tùy tiện để băng hoàng kích trúng thân thể, dù đem long phựng thể tu luyện đến đệ nhị trọng e rằng cũng biến thành băng điêu băng lãnh.
Mục Trần thở ra một hơi, hơi thở vừa phun ra liền hóa thành băng ngay trước mắt, hai mắt hắn từ từ nhắm lại.
“Buông tha không chống lại sao?” nhìn hành động vậy của Mục Trần, Bạch Minh cười châm chọc. Bất quá trong nháy mắt liền nhíu mày, hắn thấy trong mi tâm Mục Trần từ từ hiện ra một hắc sắc thụ nhãn.
“Cái gì thế?” chúng cường giả đang bị công kích đáng sợ của Bạch Minh làm kinh sợ, thấy cảnh này liền kinh nghi mà hỏi.
Bọn người Cửu U như trút được gánh nặng thở dài một hơi, Mục Trần cuối cùng cũng triệu hồi Diệt sinh đồng. Vật này cũng là chuẩn thánh vật, nếu mượn nó không hẳn là không ngăn được Bạch Minh.
Diệt sinh đồng mở ra, có thần bí hắc quang quanh quẩn. Mục Trần xuất chỉ, chỉ một cỗ hồng lưu cuồng khiếu phóng ra, trong hồng lưu tràn đầy linh lực tinh thuần làm cho chúng cường giả nhất thời trợn mắt, bởi vì hồng lưu kia là do chí tôn linh dịch biến thành
(DG: lúc tối mắt mờ đánh máy thành chí tôn tinh dịch, cũng may sáng tỉnh táo sửa lại kaka)
Cỗ hồng lưu chứa đầy chí tôn linh dich, ít nhất cũng trăm vạn.
ấn pháp Mục Trần biến đổi, chỉ thấy diệt sinh đồng bộc phát hấp lực cường đại như kình ngư hút thủy, trực tiếp hấp thụ hơn trăm triệu chí tôn linh dịch.
Theo trăm triệu chí tôn linh dịch quán chú, trong diệt sinh đồng hắc sắc quang mang càng thịnh. Từ xa nhìn lại giống như hắc động sắp bạo phát.
“Hừ, giả thần giả quỷ”
Bạch Minh thấy một màn này, nhãn thần ngưng trọng. Sau đó cười lạnh một tiếng, mặc kệ Mục Trần tột cùng có thủ đoạn gì, một kích toàn lực của Bạch Minh hắn có thể phân thắng bại.
Ong ong.
Hắc sắc quang mang trong diệt sinh đồng phát ra, hai mắt Mục Trần đang khép hờ lúc này bỗng mở ra, song thủ liền kết ấn “Diệt sinh đồng, diệt sinh thần quang!”
Hắc sắc thụ nhãn trợ to, trong nháy mắt cả thiên địa đều biến thành hắc ám, ánh sáng như bị hắc sắc thụ nhãn thôn phệ hết.
Mà trong con ngưoi diệt sinh đồng, một hắc sắc quang trụ đột nhiên phóng xuất.
Hắc sắc quang trụ kia không tản ra bất kỳ ba động linh lực cuồng bạo nào, nhưng khi xuât ra, chúng cường giả xung quanh chợt phát lạnh trong lòng, da đầu tê dại.
Bọn người Cửu U sắc mặt ngưng trọng, quang trụ từ diệt sinh đồng phóng ra so với lần đầu diệt sát bát phẩm thú linh càng cường đại hơn.
Chỉ là không biết công kích đáng sợ như thế có thể chống lại công kích của Bạch Minh cũng đáng sợ không kém hay không?
Hai chuẩn thánh vật cuối cùng cái nào lợi hại hơn, trận chiến kết thúc sẽ biết được thôi.
Dưới mục quang khẩn trương của bọn họ, từ chân trời hắc sắc quang trụ xuyên cả thiên địa cuồng khiếu phóng tới cùng với hàn hoàng oanh kích vào nhau.
Nhất thời cả thiên địa đều tĩnh lặng.