– Từ lúc nào?(Giang Nam Nam)
– Thật là thơm.
Đường Long cầm khăn che mặt đưa lên mũi nhẹ ngửi làm cho Giang Nam Nam xấu hổ không thôi.
– Vị kế tiếp, Đường Long.(Trương Nhạc Huyên)
Khi Trương Nhạc Huyên hô lên Đường Long tên thì những người có mặt tại Hải Thần Duyên Tương Thân Đại Hội đều hứng thú nhìn Đường Long, bọn họ tò mò không biết Đường Long sẽ chọn ai.
– Đường Long, ngươi thực lực bản thân tương đối cao nên khi lấy khăn che mặt của các nữ học viên sẽ có vài trắc trở.(Huyền Tử)
– Không biết là trắc trở?
Đường Long hứng thú nhìn Huyền Tử, Huyền Tử đưa tay lên thì có bốn đạo thân ảnh xuất hiện lơ lửng ở giữa không trung.
– Ngươi sẽ phải từ công kích của chúng ta né tránh cùng với hái xuống các nàng khăn che mặt.(Diệp Tịch Thủy)
– Đây coi như tăng độ khó cho huynh.(Mã Tiểu Đào)
– Các nữ học viên có thể tùy thời công kích Đường Long, đem hắn loại ra khỏi cục.(Thái Mị Nhi)
Bốn người lơ lửng trên không trung hai sư đồ Diệp Tịch Thủy cùng Mã Tiểu Đào, cực Võ Hồn hệ Viện trưởng Thái Mị Nhi cùng Hồn Đạo hệ Viện trưởng Tiên Lâm Nhi.
– Thú vị đấy, ta chấp nhận khiêu chiến.
– Các ngươi cứ việc toàn lực phát ra, ta chơi với các ngươi.
Đường Long phi thân lên thả ra tự thân Nhật Nguyệt Võ Hồn, hai thanh kiếm bất đồng ngưng tụ ở trong tay Đường Long. Hai con mắt Đường Long ở bên dưới đảo quang sau đó khóa chặt một nữ học viên lao đi, thấy vậy đám người Tiên Lâm Nhi thi triển công kích ngăn cản bước tiến của Đường Long, có điều Đường Long hai tay hai kiếm bất kỳ công kích nào bay tới đều bị cậu chém thành hai nửa.
Trong quá trình, có vài nam học viên hoặc nữ học viên đứng không vững té vào trong nước, bọn họ cứ tưởng là mình bị loại nhưng Huyền Tử cho phép chỉ cần Đường Long vẫn đang trong cuộc thì bọn họ không có bị loại.
Đường Long biểu hiện ra Lực Pháp Vạn Pháp làm cho những nữ học viên nhìn sáng mắt không thôi.
– Lấy được rồi.
Đường Long tháo xuống khăn che mặt của nữ học viên mà hắn nhắm đến, thình lình chính là Tiêu Tiêu.
– Đa tạ, đã chiêu đãi.
Đường Long cười sảng khoái về lại vị trí của mình, tính luôn cả khăn che mặt của Giang Nam Nam thì Đường Long đã có hai cái.
– Kế tiếp, Dạ Liễu.(Trương Nhạc Huyên)
Dạ Liễu vào trận thì nhấc lên cột nước hướng các nữ học viên nhào tới, điều này đã nhạ mao hai vị nữ học viên. Dạ Liễu bị hai người liên hợp lại loại ra khỏi cục.
– Dụng tâm hèn mọn.(Hàn Nhược Nhược)
– Đại sư tỷ, các nàng phạm quy, không phải nói các cô nương ở đệ nhất khâu là không thể động thủ sao?(Dạ Liễu)
– Ngươi nhấc lên cuộn sóng mục đích là cái gì? Nhược Nhược không phải mới vừa nói đến sao? Ngươi dụng tâm hèn mọn, hành động vừa rồi đã hư quy củ. Mình bơi về bên bờ đi đi. Lần này tương thân đại hội ngươi không cần lại tiếp tục tham gia.(Trương Nhạc Huyên)
Dạ Liễu mặc dù là vẻ mặt ủy khuất nhưng Trương Nhạc Huyên cường đại đích nhân cách mị lực hiển lộ rõ ràng không thể nghi ngờ, Dạ Liễu không có nói cái gì nữa chỉ đành phải phẫn nộ hướng bên bờ bơi đi.
– Đại sư huynh không phải nói, này đệ nhất khâu rất an toàn sao? Ta làm sao không có cảm thấy như vậy?(Hòa Thái Đầu)
– Ta cũng vậy không có cảm thấy. Bên kia học tỷ tốt mãnh liệt, lại vẫn có Bát hoàn. Nhị sư huynh, ta có chút sợ.(Hoắc Vũ Hạo)
– Sợ cái rắm a! Nói không chừng vị kia thế giới tựu coi trọng ngươi đây.(Hòa Thái Đầu)
Hoắc Vũ Hạo hướng xung quanh mấy vị học trưởng hỏi thăm lai lịch của hai nữ học viên vừa xuất thủ trấn áp Dạ Liễu thì mới biết hai nữ học viên phân biết là Ngũ Minh cùng Hàn Nhược Nhược. Ngũ Minh và Hàn Nhược Nhược tham Hải Thần Duyên Tương Thân Đại Hội thuần thúy là góp vui.
– Hai nàng cũng tham gia sao? Lần này, Hải Thần Duyên Tương Thân Đại Hội có hí để xem.
Có Dạ Liễu vết xe đổ, các nam học viên đều trung thực. Cộng thêm có Ngũ Minh với Hàn Nhược Nhược trấn tràng nên kế tiếp ra sân mấy vị, kia cũng là trung quy trung củ, hơn nữa đối với kia hai vị học tỷ, là có xa lắm không trốn rất xa cũng dựa vào đi đến vén bên ngoài các cô nương đấu lạp.
– Uy, các ngươi cũng là chúc hoàng hoa cá sao? Làm sao tất cả đều dựa vào? Thành yêu tình, nếu liều lĩnh tinh thần. Nếu không các ngươi tại sao có thể thắng được các cô nương trái tim?(Trương Nhạc Huyên)
Ở Trương Nhạc Huyên khích lệ, kế tiếp ra sân mấy tên nam học viên biểu hiện tựu giỏi hơn nhiều, mặc dù như cũ có chút tạm được nhưng vốn so sánh với lúc trước mấy cái mạnh rất nhiều. Cuối cùng là vén lên hai cái nón đấu lạp.
17 vị nữ học viên đã có bốn vị lộ ra hình dáng
Đến lượt trước mặt Hoắc Vũ Hạo một vị học trưởng, tên của hắn là Sở Khuynh Thiên. Sở Khuyên Thiên Võ Hồn là Báo loại nên tốc độ cực cao, hắn chơi trò dương đông kích tây, giả bộ tấn công Hàn Nhược Nhược lại lấy xuống khăn che mặt của Ngũ Minh.
Ngũ Minh hiển nhiên không nghĩ tới Sở Khuynh Thiên nhắm vào mình xuất thủ, mới vừa muốn ra tay công kích, Sở Khuynh Thiên đã thét dài một tiếng, lần nữa hóa thân tia chớp, hắn sở chuyển hóa chỉ là một đạo điện quang, cơ hồ chẳng qua là tia sáng chợt lóe, hắn tựu trở lại trăm mét ngoài, vững vàng rơi vào thủy tiên phiến lá trên.
– Ngũ học tỷ, đa tạ.(Sở Khuynh Thiên)
Ngũ Minh giơ tay lên sờ sờ của mình nụ cười, hẳn là xuất kỳ không có phát tác, ngược lại là trên mặt một mảnh đỏ lên, chỉ là bởi vì thân thể chung quanh có thủy tiên phía dưới dâng lên kim quang, nam học viên bên này thấy không rõ lắm.
– Hoắc Vũ Hạo đến ngươi rồi. Đây là chúng ta hôm nay nam học viên bên trong nhỏ tuổi nhất một vị, các vị tỷ muội, các ngươi cần phải hạ thủ lưu tình.(Trương Nhạc Huyên)
Thủy trên mặt nhất thời vang lên một mảnh tiếng cười như chuông bạc.
– Tiểu tử, ngươi mới bao nhiêu mà tới tham gia Tương Thân Đại Hội. Đến đây đi, ngươi cũng tới vén Nhược Nhược tỷ đấu lạp tốt lắm. Nhược Nhược tỷ thích nhất tiểu chính thái.(Ngũ Minh)
– Minh nhi, ngươi muốn chết phải không?(Hàn Nhược Nhược)
Hoắc Vũ Hạo cùng lúc trước sở hữu xuất thủ qua nội viện nam các học viên cũng không cùng một dạng, những người khác cơ hồ cũng là trước tiên xông về đối diện nhưng Hoắc Vũ Hạo cũng không phải, động tác của hắn nhìn qua có chút chậm, vừa sải bước ra hẳn là trực tiếp đạp ở trên mặt nước, cả người lơ lửng cho mặt nước cũng không trầm xuống sau đó hắn tựu như vậy từng bước hướng đối diện các nữ đệ tử đi tới.
Vốn là còn đang cười đùa cùng chuẩn bị xem kịch vui hai bên các học viên, lúc này cũng không khỏi an tĩnh lại. Kinh ngạc nhìn này tuổi không lớn lắm niên đệ.
– Cực Hạn Võ Hồn khống chế đến trình độ vậy sao?(Cung Trường Long)
Thoại nhìn, Hoắc Vũ Hạo là phi hành nhưng hắn chưa đạt đến Thất hoàn nên không thể, những ai có Tinh Thần Lực hoặc nhãn giới cao thâm mới nhìn ra được ở trên mặt nước đi lại lúc, hắn chân rơi xuống, dĩ nhiên là sẽ có một tầng băng tùy theo ngưng kết, trở thành điểm dừng chân. Lấy hắn đối với hồn lực xảo diệu khống chế, có như vậy điểm dừng chân sau, đi lên đến tự nhiên là nhẹ nhàng như thường. Hơn nữa cũng không tiêu hao quá nhiều hồn lực.
Hoắc Vũ Hạo đi mặc dù không nhanh, nhưng một trăm thước khoảng cách cũng là không dài. Hắn vẫn đến gần đến khoảng cách các nữ đệ tử còn có mười lăm thước chừng địa phương mới dừng bước lại.
Khoảng cách gần, các nữ học viên thấy rõ hình dáng của Hoắc Vũ Hạo. Các nàng cũng nhìn ra được Hoắc Vũ Hạo đúng là tuổi không lớn lắm nhưng biểu hiện vô cùng trầm ổn. Thậm chí so với trước ra sân phần lớn nam học viên cũng muốn trầm ổn một chút. Ánh mắt của hắn rất trong suốt, mặc dù không phải là đặc biệt anh tuấn, nhưng mơ hồ có một loại nhàn nhạt uy thế.
– Tuyết Nữ.(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo khẽ gọi, nhất thời một đạo chanh kim sắc quang màu từ trên người hắn sáng lên.
Ở nơi này trong buổi tối, Hồn Hoàn tia sáng cũng có thể làm người ta hoa mắt thần mê, chớ nói chi là là này huyễn lệ chanh kim sắc quang màu. Chanh màu vàng vừa ra, các nữ đệ tử dưới chân dâng lên cái kia từng đạo màu vàng nhạt cột sáng nhất thời hơi bị ảm nhiên thất sắc.
Tia sáng chợt lóe, Tiểu Tuyết Nữ cũng đã trống rỗng huyền phù ở Hoắc Vũ Hạo trước mặt. Ở chanh kim sắc quang ngất trong bao, ánh mắt mê mang nhìn hướng Hoắc Vũ Hạo. Một đôi trắng như tuyết tay nhỏ bé, còn vuốt vuốt tỉnh táo thụy nhãn, một bộ chưa tỉnh ngủ bộ dạng.
– Đều có hài tử mà vẫn tới tương thân?(Nữ học viên)
– Đừng loạn nói, đó cũng không phải là bình thường tiểu hài nhi.(Hàn Nhược Nhược)
Hoắc Vũ Hạo cùng Tuyết Nữ tâm ý tương thông, nhẹ nhàng sờ sờ đầu của nàng, Tuyết Nữ thấy chung quanh quang mang, chớp chớp mắt to, buồn ngủ trong nháy mắt tiêu tán, màu xanh đậm trong con ngươi toát ra một tia hưng phấn. Tuyết Nữ bay đi ra ngoài, mục tiêu thứ nhất chính là chính diện vị trí trung ương Hàn Nhược Nhược.
Ban đầu ở Hạo Thiên Tông, ngay cả hai đại tông chủ đối với nàng cũng không có bất kỳ sức miễn dịch, chớ nói chi là vốn là tựu đối với tốt đẹp sự vật có vô hạn ước mơ các thiếu nữ.
– Thật đáng yêu, mau tới đây.(Ngũ Minh)
Tiểu Tuyết Nữ hì hì cười một tiếng cũng là không đi tìm nàng mà là bay đến Hàn Nhược Nhược trước mặt. Nàng hướng Hàn Nhược Nhược gọi một tiếng sau đó tựu mở ra một đôi trắng noản non tay nhỏ bé, một bộ muốn ôm bộ dạng. Hàn Nhược Nhược cơ hồ là không chút do dự tựu giang hai tay, đem Tiểu Tuyết Nữ ôm vào trong ngực.
Tiểu Tuyết Nữ thân thể thanh thanh lương lương, mềm mại rồi lại co dãn mười phần, Hàn Nhược Nhược thậm chí không nhịn được phát ra một tiếng thoải mái rên rỉ, ôm tên tiểu tử này cảm giác thật tốt quá.
Tiểu Tuyết Nữ để cho Hàn Nhược Nhược ôm lấy, liền từ nàng trong ngực chui ra, quay đầu nhìn thoáng qua Hoắc Vũ Hạo, nữa một bộ đáng thương bộ dạng nhìn Hàn Nhược Nhược, giơ lên ngón tay út chỉ nàng trên đầu đấu lạp sau đó cúi đầu, một bộ ủy khuất bộ dáng, hai cây ngón trỏ ở trước người điểm a điểm, bộ dáng kia là muốn nhiều đáng thương thì nhiều đáng thương, muốn nhiều khả ái thì nhiều khả ái.
– Tốt, tốt, ngươi đừng khổ sở, ta hái được là được.(Hàn Nhược Nhược)
Tiểu Tuyết Nữ đạt được ý muốn của mình liền ở trên má Hàn Nhược Nhược hôn một cái sau đó bay tới nữ học viên khác lập lại chiêu cũ, cơ hồ ai nấy đều trúng chiêu không có chút nào kháng cự.
Lúc này, đừng nói là một đám các nữ đệ tử cũng ngốc trệ, ngay cả nơi xa Sử Lai Khắc học viện túc lão cùng các thầy giáo, cùng với toàn thể nam học viên, giờ này khắc này không khỏi giống như thạch như một loại nhìn này kỳ dị một màn.
– Tuyết Nữ, trơ lại.(Hoắc Vũ Hạo)
Hoắc Vũ Hạo cũng không muốn cứ như vậy đem sở hữu đấu lạp cũng vén lên. Nhiều như vậy ánh mắt ngó chừng, hắn tổng yếu cho những khác nam học viên có một biểu hiện cơ hội. Nếu là cũng vén lên sở hữu đấu lạp, danh tiếng cũng là đã ra, chỉ sợ cũng phải trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Tiểu Tuyết Nữ thuận lợi được hai đấu lạp mà trong đó hai người là Hoắc Vũ Hạo nhận biết, phân biệt là Lăng Lạc Thần cùng Vu Phong.
– Các vị học tỷ, đắc tội.(Hoắc Vũ Hạo)
– Uy, Hoắc Vũ Hạo đúng không. Tiểu cô nương này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Ngươi cho chúng ta nói một chút.(Ngũ Minh)
Ngũ Minh không nhịn được mở miệng hỏi mà vô luận là vén lên đấu lạp vẫn còn không có vén lên, cũng là vẻ mặt mong được nhìn Hoắc Vũ Hạo.
– Hôm nay là Hải Thần Duyên Tương Thân Đại Hội, ta cũng không thể làm trễ nãi mọi người quá nhiều thời gian. Quay đầu lại tự nhiên có nói cho các vị. Ta chỉ có thể nói, chỉ cần các vị học tỷ nguyện ý, sau này cũng chưa chắc không thể có cùng Tuyết Nữ đồng dạng tồn tại.(Hoắc Vũ Hạo)
Hắc Vũ Hạo cùng Sở Khuynh Thiên trò chuyện với nhau mà hắn không có ẩn dấu việc của Tuyết Nữ.
Hòa Thái Đầu càng là khoang trương hơn, hắn một chân quỳ xuống mà trên vai gánh lấy Định Tranh Hồn Đạo Pháo chỉa thẳng về phía các nữ học viên. Cơ hồ, toàn bộ 17 vị nữ học viên không hẹn đều thả ra bản thân Võ Hồn.
– Không được nhúc nhích cùng giơ tay lên. Ta đây cũng là Cấp 7 Định Tranh Hồn Đạo Pháo, bỏ thêm vào Cấp 7 Cao Nổ Tung Đạn Lửa. Uy lực có thể bao trùm đường kính 1000m phạm vi. Một khi bắn, ít nhất ta có thể bảo đảm để cho Hải Thần Hồ hồ nước bốc hơi lên một phần ba trở lên. Các ngươi dưới chân thủy tiên nhất định là không thể may mắn thoát khỏi. Tất cả đều đem đấu lạp lấy xuống.(Hòa Thái Đầu)
Hòa Thái Đầu lời nói này tuyệt đối là nói khí thế mười phần, nhưng hắn lời nói này vừa nói, tại chỗ tất cả mọi người cũng trong nháy mắt hóa đá. Bao gồm nơi xa các thầy giáo cũng không ngoại lệ.
Huyền lão khóe miệng kịch liệt co quắp, Phàm Vũ đã đột nhiên đứng lên, hướng Hòa Thái Đầu phương hướng nổi giận mắng
– Khốn kiếp. Đây là tương thân đại hội, ngươi làm đây là chiến trường sao? Cho ta Định Tranh Hồn Đạo Pháo thu lại.(Phàm Vũ)
– Huynh đệ, ngươi không phải là tới tương thân, ngươi nhất định là tới đập bãi.(Sở Khuynh Thiên)
– Như vậy, không được sao?(Hòa Thái Đầu)
Bối Bối trước mặt bộ da thịt đã ở co quắp, hắn cũng là trăm triệu không nghĩ tới Hòa Thái Đầu có đến như vậy nháo một cái ô long.
– Không phải nói thứ nhất khâu là có thể tùy tiện công kích sao? Thông qua công kích tới hái đấu lạp. Ta đây cũng không công kích đây, chẳng qua là uy hiếp các nàng một chút mà thôi.(Hòa Thái Đầu)
– Hòa Thái Đầu. Mặc dù tương thân có thể bày ra tự thân thực lực nhưng thân là Hồn Đạo Sư, ngươi cũng không có thể quá phận a! Ngươi sẽ không sợ thương tổn được đối diện các cô nương sao?(Trương Nhạc Huyên)
– Đại sư tỷ, ta đây làm sao bây giờ?(Hòa Thái Đầu)
– Ta làm sao biết các ngươi Hồn Đạo Sư phải làm gì? Đến gần đi qua, khác rơi xuống nước, nếu không xúc phạm tới các cô nương điều kiện tiên quyết đi công kích, hái đấu lạp, hiểu chưa?(Trương Nhạc Huyên)
– Vẫn là Đại sư tỷ nói rõ ràng. Đại sư huynh nói cũng không rõ ràng, còn nói có thể tùy tiện công kích.(Hòa Thái Đầu)
Hòa Thái Đầu lợi dụng Đẩy Mạnh Hồn Đạo Khí phi lên không trung sau đó mượn nhờ Phi Hành Hồn Đạo Khí lơ lửng ở trên không trung. Các vị nữ học viên không biết Hòa Thái Đầu làm gì nhưng các nàng biết Hồn Đạo Sư ném ra đồ vật không thể động, các nàng cùng lúc làm ra động tác là phi thân lên cao.
Hòa Thái Đầu cười hắc hắc, tay phải xuống phía dưới một ngón tay, một đạo quang thúc thẳng tắp rơi vào trong nước. Ngay sau đó, thần kỳ một màn xuất hiện, cả mặt nước đột nhiên sáng lên, trên trăm đạo cột sáng chợt từ dưới nước bắn ra, tia sáng trong nháy mắt tựu bao trùm toàn bộ mười bảy vị nữ học viên.
17 vị nữ học viên trừ đã vén lên mấy vị ở ngoài thì có ba người đấu lạp bị cột sáng khí lưu thổi bay.
– Thằng này là một tên lường gạt.(Hàn Nhược Nhược)
Hòa Thái Đầu mục đích đã đạt đến, hắn lại lôi ra một Hồn Đạo Pháo gánh ở trên vai. Không đợi các nữ đệ tử có điều phản ứng, hắn đã là một pháo trào ra nhưng bản thân của hắn nhưng mượn mãnh liệt động lực, thân hình nổ tung lui. Hoàn toàn là đem hồn đạo pháo cho rằng hồn đạo đẩy mạnh khí đến sử dụng, chẳng những tốc độ nhanh hơn, hơn nữa có thể bay ngược, không cần giống như Hoắc Vũ Hạo như vậy ở bộ ngực cũng mang Đẩy Mạnh Hồn Đạo Khí.
– HÒA THÁI ĐẦU.(Phàm Vũ)
Phàm Vũ lại là một tiếng gầm lên. Bởi vì Hòa Thái Đầu bắn đạn pháo rất là trùng hợp hướng bọn họ bên này, mặc dù đang khoảng cách đưa đò thuyền còn có vài thước địa phương tựu rơi vào trong nước nhưng cũng là tóe lên một mảnh hơi nước.
– Thái Đầu tiểu tử này càng ngày càng tệ. Nhất định là để cho Bối Bối cùng Từ Tam Thạch hai người này mang hư.(Tiền Đa Đa)
Kế tiếp đệ nhất khâu rõ ràng gia tốc, nam các học viên rối rít ra sân, từng cái từng cái cũng là các hiển thần thông cũng có một chút là muốn muốn lấy đúng dịp nhưng không biết có phải hay không là Hòa Thái Đầu cho các cô nương lưu lại ấn tượng quá sâu khắc lại. Những thứ này mưu lợi nam học viên một cái kết quả tốt cũng không có, có hai người rơi xuống nước.
Ở đệ nhất khâu vốn là ba mươi chín tên nam học viên chỉ còn lại ba mươi sáu người mà nữ học viên trong, lúc này còn lại còn có ba vị mang theo đấu lạp.
– Kế tiếp, là đệ nhị khâu.(Bối Bối)
– Trải qua đệ nhất khâu quen biết, kế tiếp chính là các nữ sinh biểu đạt ý nghĩa của mình cho mỗi nam học viên. Cho nên, chúng ta này đệ nhị khâu tên là Vừa Gặp Đã Thương.(Bối Bối)
– Quy tắc rất đơn giản, mỗi một vị nữ học viên đem đạt được một cái chốt mở, có thể khống chế dưới người mình Hồn Đạo Đèn. Các nàng đem phân biệt là mỗi một vị nam học viên đèn sáng. Chỉ cần nhận được nữ học viên lưu đèn nam sinh cũng có thể tiếp tục lưu lại nơi này tham gia phía sau các khâu nhưng nếu như tiếc nuối không có bất kỳ một vị nữ học viên cho lưu đèn, như vậy rất đáng tiếc cũng chỉ có thể rời đi chúng ta lần này hoạt động.(Bối Bối)