Bọn người Cửu U gật đầu, trên mặt đầy vẻ ngưng trọng
“Đi”
Mục Trần dẫn đầu lướt tới gần quang mạc kia, chỉ thấy trên đó có vô số phù văn huyền ảo không ngừng lưu động, mỗi một đạo phù văn tỏa ra lực lượng đáng sợ.
Có cái quang mạc bình chướng này, đừng nói là nhóm người Mục Trần cho dù là một hạ vị địa chí tôn cũng sợ không có cách nào đột phá.
Mục Trần hơi trầm ngân, thủ chưởng nắm chặt lại chỉ thấy bát phẩm thú linh tâm xuất hiện trong tay, sau đó hắn ném đến tầng quang mạc kia.
Trên quang mạc, cổ lão phù văn lưu chuyển, một luồng quang mang chiếu xuống. Dưới quang mang bao phủ, chỉ thấy trên viên thú tâm đen xì kia từng trận hắc yên trào ra, trong hắc yên ẩn chứa tử khí mãnh liệt. bất quá những tử khí vừa bay lên đụng phải quang mang liền bốc hơi hết
Vì thế một khỏa thú tâm nguyên bản tràn đầy tử khí trong chớp mắt biến thành một khỏa thú tâm bình thường, tử khí trong đó bị tinh lọc sạch sẽ
Hơn nữa khỏa thú tâm đó ẩn chứa một tia sinh cơ, phảng phất như đang phiêu động
Mục Trần kinh ngạc nhìn một màn này, không nghĩ tới một linh trận cường đại như vậy không chỉ tinh lọc tử khí mà còn gieo một tia sinh cơ cho một khỏa thú tâm chứa đầy tử khí hàng vạn năm
Bất quá Mục Trần cũng biết, khỏa thú tâm này không có khả năng tái sinh được nữa.
Khỏa thú tâm bình thường đó đang chậm rãi phiêu phù hướng về quang tráo, đến lúc sắp xuyên qua được bỗng biến thành quang điểm dung hợp cùng đại trận
Ngay lúc thú tâm dung hợp cùng đại trận, quang mạc trước mặt nhóm người Mục Trần từ từ nứt ra một khoảng không gian nhỏ
Mục trần nhìn thấy liền hít sâu một hơi, quay đầu cùng bọn Cửu U nhìn nhau, gật đầu một cái liền tiến nhập vào.
Phía sau bọn Cửu U cũng cât bước đuổi theo
Bước qua khoảng không gian liệt phùng đó, đập vào mắt là một mảnh huyết sắc đại địa, từ phía xa chân trời nhìn lại như một huyết hải vô tận
Huyết sắc đại địa như chứa tà khí quỷ dị, huyết sắc này không phải do tự nhiên hình thành mà là máu huyết của những kẻ xâm nhập, những kẻ này không kẻ nào mà không cường đại trải qua năm tháng đằng đẳng chết đi vô số cường giả mới nhuộm đỏ mảnh đại địa này. Chỉ liếc mắt nhìn cũng làm nhóm Mục Trần nổi lên hàn ý
Cả đại địa như là ác ma
Bon người Mục Trần đang huyền phù trên không, hkhông dám khinh suất hạ xuống. Bọn họ lăng không mà đứng, nhìn bầu trời so ra khác xa với ngoại vực
Bởi vì trong bầu trời này tràn đầy khí tức cường đại, khí tức này từ những cường giả xâm nhập vào đây và vẫn lạc. Tuy ngã xuống nhưng ý chí của họ vẫn không tiêu tán mà bao phủ các thiên địa tựa như đang trấn áp cái gì.
Chỗ này bầu trời cùng đại địa như là đối lập nhau
Mà Mục trần bọn họ đang ở giữa nơi đó.
Giữa thiên địa đối lập nhân loại nhỏ bé không gì sánh được. Lúc này đây bọn họ giống như con kiến hôi đối chưởng với hai cự nhân cường đại
“Chỗ này thời viễn cổ e là địa phương chiến đấu kịch liệt nhất của thần thú chi nguyên” Mục Trần cảm thán nói, mặc dù cách đây hàng vạn năm nhưng mức độ thảm liệt vẫn làm hậu nhân động dung. Thật khó tưởng tượng được thời viễn cổ, đại chiến nơi này đáng sợ đến mức nào
Vực ngoại tộc nhân xâm lấn, mà ở thần thú chi nguyên có nhiều siêu câp cường giả thủ hộ cố thổ, đem hết sức lực chiến đấu cùng vực ngoại tộc nhân
Một trận chiến này chỉ nghĩ lại thôi cũng khiến người khác run rẩy
Bọn người Cửu U cẩn thận đề phòng, nơi này quỷ dị như vậy chỉ sợ xuất hiện một ít nguy hiểm mà hơi sơ sẩy cũng làm bọn họ táng thân chỗ này
“Đi thôi, tận lực không nên hạ xuống” Mục Trần nhìn về nơi xa vung tay lên nói. Nếu đã tiến vào nội vực rồi bọn họ cũng không dễ dàng từ bỏ
Nói xong Mục Trần liền lao đi, bất quá lúc này hắn cũng cẩn thận phi hành chậm lại. Không biết phía trước có gì nên không thể cắm đầu xông thẳng, hơn nữa Mục Trần không dám dùng Diệt sinh đồng dò xét, lỡ như dò thấy viễn cổ chi vật mang đến phản phệ như vậy hắn không có khả năng chịu đựng được
Cũng may cho nhóm người Mục Trần, nội vực này không phải vô biên vô hạn như trong tưởng tượng. Phi hành ước chừng nửa canh giờ tốc độ Mục Trần chậm lại, bởi vì phía trước xuất hiện một thứ khác biệt so với mảnh huyết sắc đại địa này
Đó là một tòa cổ lão tế đàn hết sức nguy nga, tế đàn ước chừng cả vạn trượng sừng sửng như nối liền trời đất
Trên tế đàn có vô số thạch liên, những thạch liên này xuyên thấu cả đại địa tựa như đang trói buộc thứ gì
Mục Trần nhìn tế đàn, trong lòng nổi lên dự cảm rằng vật bọn họ muốn hẳn là ở đây
Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu thì Mục Trần chợt thấy một ánh mắt hờ hững xen lẫn hài hước từ một nơi trên tế đàn ở xa nhìn tới
Mục Trần nhìn theo thì bắt gặp một lam y, tay phe phẩy băng lam vũ phiến. Còn ai ngoài Bạch Minh và đông đảo phuợng hoàng tộc ở đây nữa
Vũ phiến trong tay Bạch Minh khẽ động, hướng về phía Mục Trần nở nụ cười, trong nụ cười ẩn chứa ý châm chọc
“Không nghĩ tới người thật sự dám xuất hiện ở đây..thật là, ta không biết nói sao đây là ngươi có dũng khí hay là ngu không ai bằng?”