Diệp Phàm gật đầu: “Không sai.”
Lương Nhiêu sờ sờ gương mặt mình, trong mắt hiện lên vài phần lạnh lẽo, nếu không thể trông cậy vào mỹ mạo, vậy nàng chỉ có thể trông cậy vào tiền, nếu Hoàng Thạch Phong muốn ly hôn với nàng, vậy ly hôn là được, chẳng qua, nàng nhất định phải có một nửa tài sản của đối phương, như vậy nửa đời sau của nàng liền áo cơm vô ưu.
“Diệp thiếu, ta muốn nhờ ngươi giúp ta giết chết cổ sư kia! Không biết cần bao nhiêu tiền?” Lương Nhiêu hỏi.
Diệp Phàm: “……”
Diệp Phàm chớp chớp mắt, thầm nghĩ: Nữ nhân này quả nhiên là người tàn nhẫn! Khó trách có đi được tới bước này.
“Cái này sao, đại khái cần một trăm triệu đi?”
Lương Nhiêu gật đầu: “Ta biết rồi, trêи tay ta có một thứ, không biết Diệp thiếu có thể giảm một chút không.”
Diệp Phàm: “Thứ gì……”
Lương Nhiêu lấy ra một tấm ảnh chụp: “Là cái này……”
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nhìn thấy ảnh chụp liền kinh sợ, trong tấm ảnh chụp này cư nhiên lại là một khối linh thạch.
“Cổ sư có nhờ ta hỗ trợ sưu tập một ít đồ vật, cũng có thể dùng để đổi lấy Nguyệt Lan Hương, mấy thứ hắn muốn đều rất khó tìm, cục đá này là gần đây ta mới mua được, còn chưa kịp giao cho hắn, thứ này rất giống ngọc thạch, nghe nói ở nước ngoài rất đáng giá, bất quá, không ai biết nó dùng để làm gì.”
Linh thạch được Lương Nhiêu mua tới tay từ sớm, bất quá, Lương Nhiêu đã bắt đầu đề phòng cổ sư, vẫn chưa lấy ra bao giờ.
Diệp Phàm nhìn Lương Nhiêu, thầm nghĩ: Nữ nhân này có thủ đoạn hơn lão công keo kiệt của nàng nhiều.
“Được rồi, ngươi đưa đồ cho ta, chuyện của cổ sư để ta nghĩ cách.” Diệp Phàm nói.
Diệp Phàm lấy ra một ngọc bội, đánh trận pháp vào trong.
“Nếu ngươi muốn, cái này hai trăm vạn, cho ngươi.”
“Diệp thiếu, đây là?”
“Ta thiết trí một ảo trận bên trong, tuy ngọc bội này không thể làm thay đổi dung mạo của ngươi, nhưng có thể xây dựng một hư ảnh, khiến cho người khác nhìn thấy ngươi sẽ cảm thấy ngươi rất xinh đẹp, nhưng ngọc bội này cũng chỉ có tác dụng trong thời gian hạn định, ngươi tốt nhất vẫn nên thích ứng dần với dung mạo già nua của bản thân đi.”
(dreamhouse2255)
Lương Nhiêu tràn đầy cảm kϊƈɦ nói: “Đa tạ Diệp thiếu.”
Lương Nhiêu kϊƈɦ động nhận lấy ngọc bội, Diệp Phàm chớp chớp mắt, thầm nghĩ: Tiền của nữ nhân thật dễ kiếm a! Vì một cái hư ảnh không tồn tại cũng nguyện ý tiêu nhiều tiền như vậy.
……
Khi Diệp Phàm rời khỏi chỗ Chương Tư Lượng, trời đã sắp chạng vạng.
“Diệp thiếu, trêи đời này có rất nhiều người kỳ quái a!” Thái Chấn Tuấn cảm thán. Lần này hắn xem như là mở rộng kiến thức, trước đây hắn không nghĩ tới cổ sư như vậy còn tồn tại.
“Kỳ quái cái gì! Bàng môn tả đạo!” Diệp Phàm khinh thường hừ một tiếng.
Thái Chấn Tuấn gật đầu: “Cũng đúng, thủ đoạn của người này đúng là ác liệt.”
“Bất quá, đó cũng là do những nữ nhân kia tự tìm, Hoàng lão bản kia cũng xứng đáng, Chương lão bản thì tương đối xui xẻo.” Diệp Phàm hai tay lưng nói.
Thái Chấn Tuấn gật đầu: “Nói không sai! Diệp thiếu, ngọc bội kia thật thần kỳ, ngươi có thể làm cho ta một ngọc bội biến ta trở nên soái hơn không?”
“Lừa mình dối người, ngươi muốn nó làm gì?”
Thái Chấn Tuấn: “……” Muốn tán gái phải mặt dày! “Diệp thiếu, ta đưa ngươi về biệt thự.”
Diệp Phàm lắc đầu: “Đưa ta tới chỗ Vân Hi đi.”
(dreamhouse2255)
Thái Chấn Tuấn nhìn Diệp Phàm: “Diệp thiếu, ngươi đúng là không quên được Bạch tam thiếu một khắc nào!”
“Đó là lão bà của ta, đương nhiên là đặc biệt.”
Thái Chấn Tuấn lái xe hơn mười phút, di động của Diệp Phàm vang lên, Diệp Phàm nhìn tên người gọi đến một chút, tức khắc liền cao hứng, chờ Diệp Phàm tiếp điện thoại, tiếng chuông lập tức im bặt.
Sắc mặt Diệp Phàm lập tức trầm xuống, “Dừng xe!”
“Diệp thiếu, chúng ta đang trêи đường cao tốc.” Thái Chấn Tuấn căng da đầu nói.
“Mau dừng xe.” Diệp Phàm kiên trì lên giọng.
“Diệp thiếu, làm sao vậy?” Thái Chấn Tuấn khẩn cấp tấp xe vào một bên đường hỏi.
“Điện thoại không thông, Vân Hi đã xảy ra chuyện.” Diệp Phàm lạnh giọng đáp.
Thái Chấn Tuấn cau mày: “Diệp thiếu, điện thoại không thông cũng không có nghĩa là Bạch tam thiếu đã xảy ra chuyện, có lẽ là Bạch tam thiếu gọi lộn số?”
“Nói bậy, hắn đã gọi đến số di động của ta, thế nào cũng nên nói với ta mấy câu, ngươi xuống xe đi, để ta tự mình đi tìm Vân Hi.” Diệp Phàm tràn đầy sốt ruột nói.
Thái Chấn Tuấn: “……” Đây là xe của hắn a!
(dreamhouse2255)
Thái Chấn Tuấn bị Diệp Phàm đuổi xuống, sau khi xuống xe, Thái Chấn Tuấn liền nhìn thấy xe của mình thằng tắp phóng về phía trước.
“Sắp đụng rồi!” Thái Chấn Tuấn nhìn thấy một màn này, tim thiếu chút đã nhảy khỏi lồng ngực, xong rồi, xong rồi, sắp xảy ra tai nạn!
Nhưng sau đó, Thái Chấn Tuấn nhìn thấy xe của mình dựng lên, đầu xe dần dần cách khỏi mặt đất, xe của hắn bay lên trời!
Sau khi xe bay lên hoàn toàn liền vọt một cái biến mất trong không trung.
Thái Chấn Tuấn há to miệng, qua một hồi lâu mới lấy lại tinh thần, lau mồ hôi lạnh trêи đầu xuống, khóc không ra nước mắt, Diệp lão đại, nơi này có máy theo dõi a! Hắn sắp bị bộ quản lý giao thông truyền triệu rồi.
Diệp Phàm ngồi xuống ghế điều khiển, dán mấy tấm Phi Hành Phù lên xe.
Nghĩ đến chuyện lái xe với tốc độ cao dễ bị cảnh sát ngăn lại, Diệp Phàm lại dán thêm mấy tấm Ẩn Nấp Phù.
Thái Chấn Tuấn phục hồi tinh thần lại, hít sâu một hơi, gọi điện thoại cho Thái Soái.
(dreamhouse2255)
Thái Soái rất nhanh đã tiếp máy, “Sao ngươi lại ở trêи cao tốc một mình, rất nguy hiểm a!”
“Ta cũng không muốn!” Một mình đứng trêи cao tốc giống như một tên ngốc vậy, “Cái này không phải do Diệp thiếu đột nhiên tâm huyết dâng trào, muốn đi tìm Bạch tam thiếu sao, hắn chê ta vướng bận nên ném ta lại đây.”
Thái Soái: “……”
……
Bạch Vân Cẩn buông điện thoại, trêи mặt nhiều thêm vài phần lo lắng.
Bạch Vân Phỉ nghi hoặc nhìn Bạch Vân Cẩn: “Đại ca, ngươi làm sao mà sắc mặt khó coi như vậy?”
“Diệp Phàm gọi điện thoại tới hỏi Vân Hi ở đâu! Nghe khẩu khí của hắn hình như rất sốt ruột.” Bạch Vân Cẩn nói.
“Sốt ruột? Chẳng lẽ Vân Hi chán hắn rồi?”
Bạch Vân Cẩn lắc đầu: “Ta nghĩ có thể là Vân Hi xảy ra chuyện.”
Bạch Vân Phỉ nhíu mày: “Không đến mức đó đi, có thể xảy ra chuyện gì chứ!”
“Hình như hôm nay Vân Hi đến viện điều dưỡng ở ngoại ô thăm một vị thân thích, điện thoại lại không gọi được……”
(dreamhouse2255)
……….