Tuy rằng kiếp trước, hắn cũng lái qua không ít xe thể thao, nhưng dù sao ký ức quá mức xa xôi, đã có chút lạ lẫm.
Tuy nhiên, đây đối với Diệp Trần bây giờ mà nói, căn bản không phải là vấn đề, bởi vì hắn chỉ cần thần niệm khẽ động, từ động cơ đến hộp số cho mỗi một cái ốc vít, trong chớp mắ hắn đã rõ như lòng bàn tay, giống như toàn bộ xe đã hòa làm một thể với hắn.
Người xe hợp nhất!
Đây là cảnh giới mà vô số cao thủ đua xe đều tha thiết mơ ước, nhưng đối với Diệp Trần mà nói, chẳng qua chỉ là chuyện một ý niệm mà thôi.
“Hừ! Ngu xuẩn mất khôn! Ta xem ngươi còn có thể cố gắng ra vẻ tới khi nào!”
Dư Hoa thấy Diệp Trần không thèm để ý tới hắn, lập tức tức giận đến không nhịn được, nhìn vào cô nàng đua xe khoát tay chặn lại, ra hiệu cô ta có thể bắt đầu.
Một lúc chuẩn bị qua đi,
“Ready Go!”
Theo cô nàng đua xe có vóc người nóng bỏng kia, kêu khẽ một tiếng, đồng thời lá cờ trong tay vừa mới kéo xuống, hai người Dư Hoa và Diệp Trần, gần như đồng thời đạp xuống chân ga.
“Ông ~~ “
Sau khi nghe thấy tiếng nổ của động cơ, hai chiếc xe gần như cùng lúc lao đi.
Chỉ tiếc, còn chưa đến một giấy đồng hồ, xe Ferrari của Dư Hoa rõ ràng dẫn trước, lại qua một lúc sau, đã bỏ lại xe Civic của Diệp Trần ở xa xa đằng sau.
“Thực sự là không chịu nổi một kích a!”
Dư Hoa ngồi ở bên trong xe Ferrari, khóe miệng hiện ra nụ cười đắc ý, Diệp Trần trước đó có biểu hiện luôn luôn vô cùng bình tĩnh, để hắn hơi có chút hoảng hốt, cho tới lúc này hắn đã hoàn toàn yên lòng.
“Ai!”
Mọi người vây xem, thấy thấy trong chớp mắt xe Civic đã bị bỏ xa ở phía sau tới mấy chục mết, lập tức một trận thất vọng,
“Còn tưởng rằng sẽ có niềm vui bất ngờ, không nghĩ tới nhanh như vậy đã bị miểu sát!”
“Thật không có ý nghĩa!”
“Không có gì đẹp mắt, mọi người tản đi đi!”
…
Vốn là mọi người vây xem rất nào nhiệt, đã có rất nhiều người chuẩn bị rời đi.
Dưới đôi mắt của mọi người xem ra, hai chiếc xe hoàn toàn không ở cùng một cái cấp độ, căn bản không có bất kỳ khả năng so sánh nào.
Đúng lúc này, bỗng nhiên có người hô:
“Mau nhìn! Sắp tiến vào đoạn đường có khúc cua, Civic thế mà không có giảm tốc độ, hơn nữa lại còn đang đi ở giữa đường!”
“Không phải chứ! Người này không phải là tay đua mới vào nghề cái gì cũng không biết chứ?”
“Khi vào cua, xe phải lái vào ngoại tuyến chỗ cua, giảm tốc độ mà đi qua! Đây là kiến thức cơ bản nhất của đua xe, cái thằng này vậy mà cũng không giảm tốc, cũng không lái vào sát lề đường góc cua, không sợ xảy ra tai nạn chết người sao?”
…
Nghe được tiếng nghị luận của mọi người, vẻ mặt của Tô Tiểu Nhu lập tức tái mắt, trong lòng đã bắt đầu thầm mắng Diệp Trần là đồ con lợn.
Bất cứ ai biết lái xe đều có thể hiểu rõ, lúc đang bẻ cua trên đường, tuy rằng luôn luôn dọc theo bên trong làn xe mà đi, đoạn đường là ngắn nhất, nhưng là kiểu đi này sẽ để cho xe đua chuyển biến bán kính thu nhỏ, mà bán kính càng nhỏ, lực ly tâm sẽ càng lớn, vì để tránh cho xe bị lật, cũng chỉ có thể lựa chọn giảm tốc độ trên phạm vi lớn.
Đối với một tay đua xe xuất sắc mà nói, sẽ không lựa chọn đi con đường ngắn đó, mà là lựa chọn con đường đi nhanh nhất!
Cho nên loại cách thức mà Diệp Trần bẻ cua này, ở dưới mắt mọi người xem ra, rất hiển nhiên là rất sai lầm và ngu xuẩn, coi như người mới vào nghề đua xe cũng tuyệt đối sẽ không làm như thế.
“Vèo!”
Lúc mọi người ở đây còn đang nghị luận ầm ĩ, bởi vì Dư Hoa lựa chọn giảm tốc, tốc độ đã xuống tới khoảng một 100 mã, hơn nữa vòng qua ngoại tuyến, mà Diệp Trần chẳng những không có thay đổi tuyền đường! Không có giảm tốc! Ngược lại đang gia tăng tốc độ, đạt tới 180 mã trở lên!
Cho nên tiếng vào đường cua trong nháy mắt đó, Civic vậy mà một lần hành động vượt lên!
“Cái gì!”
Dư Hoa ở trong xe Ferrari, đầu tiên là hoảng hốt, sao đó nhịn không được cười lạnh một hồi, “Đi ở giữa bên cạnh làn xe, hơn nữa còn không giảm tốc độ, muốn thắng mà nghĩ điên rồi, chẳng lẽ thằng này ngay cả mạng cũng không cần sao?”
Theo suy nghĩ của Dư Hoa, cho dù là tay đua chuyên nghiệp, chỉ sợ cũng không có mấy người dám làm như thế, huống chi Diệp Trần lái của là xe Civic chỉ có mười mấy vạn, tính ổn đình so với Ferrari của hắn căn bản không ở cùng một cấp độ, đây quả thực với muốn chết không khác nhau mấy!
Thậm chí, Dư Hoa đã tiên đoán được, khoảnh khắc sau, Diệp Trần lập tức phải đối mặt cảnh tượng xe hỏng người chết!
Mà Tô Tiểu Nhu ở nơi xa quan sát, càng là trực tiếp lấy hai tay che mắt, không còn dám tiếp tục xem nữa.
“Xong! Xong! Sớm biết hắn đần như vậy, nói như thế nào ta cũng không nên dẫn hắn đi theo…”
Trong lòng Tô Tiểu Nhu vừa mới dâng lên suy nghĩ này, đột nhiên bên tai vậy mà truyền đến từng tiếng kinh hô,
“Không phải chứ! Vậy mà… đi qua?”
“Điều này sao có thể!”
“Quả thực khó có thể tin!”
…
P/S: Ta thích a, vãi thiệt dịch chương này phải lên youtube xem bọn nó đua xe công thức một để miêu tả cách di chuyển haixx, mất thời gian quá a…