Oành!
Không gian xung quanh đột nhiên vặn vẹo, vô số đạo linh ấn dung nhập vào hư không, ánh sáng đan vào nhau, một tòa Linh trận cực lớn chính là lăng không xuất hiện, linh quang ngưng tụ lại biến thành một tòa Thần Sơn Chi Ấn, trực tiếp hung hăng trấn áp xuống đầu thú linh.
Đông!
Thần Sơn chi ấn trùng trùng điệp điệp oanh kích lên thân thể Bát phẩm Thú Linh, lực lượng thần ấn max đáng sợ trực tiếp đạp vào đầu thú linh làm hơn nửa thân thể nó cắm sâu vào lòng đất. Ở trán của nó còn nổi lên thêm một đường vết rạn, hiển nhiên đã chịu thương thế.
Rống!
Con mắt thú linh dường như vào lúc này biến thành màu đỏ, một chùm tử quang ngưng tụ trong miệng nó, sau đó phun ra một cách yếu ớt nhưng cũng đủ phá tan Thần ấn hóa thành quang điểm đầy trời
Oành!
Bất quá, nó vừa phá nát 1 tòa thần ấn, thì trên không trung lại có thêm hai tòa Thần ấn khác gào thét trấn xuống, oành bang oành bang lên đầu nó, nện hẳn nó chôn sâu vào đáy đại địa, mà cái mảnh đại đại này cũng là từng phiến từng phiến sụp đổ theo.
Đám Cửu U ở bên ngoài nhìn thấy một màn này, đều nhịn không được mà âm thầm tặc lưỡi, nếu như bọn hắn thân lâm vào Linh trận vây khốn như này, chỉ sợ sớm đã bị thế công của Linh trận cường hoành tàn phá.
“Linh trận sư được chuẩn bị thỏa đáng, thật có chút đáng sợ…” Hàn Sơn lau mồ hôi lạnh, nếu ngang cấp chiến với nhau mà rơi vào vây khốn như thế này thì coi như có thoát ra được thì cái giá phải trả cũng sẽ vô cùng nghiêm trọng.
Bất quá, Hàn Sơn rõ ràng, thực sự không phải là tất cả Linh Trận Sư đều có thể đồng thời điều khiển nhiều linh trận như vậy. Hiển nhiên quái vật Mục Trần là dạng biến thái khác biệt hoàn toàn, tạo nghệ về mặt Linh trận của Mục Trần đã đến một trình độ cực cao.
Cơ mà nghĩ đến đây hắn lại cảm thán, xưa nay ngạo khí của hắn cũng chẳng hề chịu phục ai bao giờ, cơ mà người trước mắt này đích thật là cái đồ biến thái… Đám người được gọi là thiên kiêu mà so với tên Mục Trần này thì thật là đom đóm so với ánh trăng, người với người thật là…
“Bất quá với thế công như này, chỉ sợ cũng không cách nào tạo thành thương thế chí mạng với đầu Bát Phầm Thú linh kia…” Mặc Phong đang trầm mặc đột nhiên nói ra.
Đám Cửu U nghe vậy cũng là nhẹ nhàng gật đầu, tuy nói hiện tại đầu Bát phẩm Thú Linh nhìn thì như bị Mục Trần dùng Linh trận phô thiên cái địa công kích, nhưng nên nhớ là đầu thú linh đó có thực lực Chí Tôn Bát phẩm, dù nó chơi đến hiện tại vẫn chưa xuất hiện thương thế ảnh hưởng tới sức chiến đấu một chút nào.
Oành!
Mà trong lúc bọn họ nói chuyện, đột nhiên mảnh đại địa bạo tạc nổ tung, đá vụn bay đầy trời, một đạo thân ảnh tràn ngập tử khí chính là xung kích trùng thiên, nó gầm gừ một tiếng, gợn sóng tử vong phóng xạ ra, chấn nát công kích của tòa Linh trận Thần Sơn Chi Ấn.
Lúc này nhìn Thú Linh Bát phẩm có chút chật vật, tử khí toàn thân cũng đã suy yếu đi một ít, bất quá về mặt tổng thể vẫn là khó chơi vờ cờ lờ ra.
Mục Trần ngẩng đầu nhìn qua một màn này, ánh mắt cũng là hơi hơi chớp, không nghĩ tới chịu hơn 10 công kích luân phiên mà đầu Bát phẩm Thú Linh này vẫn chống đỡ được.
Bá!
Hai mắt mang tức giận ngập trời của Bát phẩm Thú Linh gắt gao khóa Mục Trần lại, bàn chân đột nhiên đập xuống, lập tức tử khí cuồn cuộn giống như Lang Yên* trùng thiên.
Mục Trần nhìn qua đầu Bát phẩm Thú Linh đang đánh tới, nhưng cũng chẳng nhúc nhích tí nào, đợi đến nó thật sự tiếp cận, lập tức bàn chân hắn đột nhiên một đập.
Ong ong!
Ở sau lưng hắn, không gian đột nhiên xao động, lần nữa có vô số đạo linh ấn hiển hiện, lần này hẳn là xuất hiện hai tòa Linh trận đặc biệt huyền ảo và cực kỳ cường đại rồi.
Ở trong Thần trận, hình như có một tia sáng kỳ dị đang ngưng tụ và lưu chuyển.
“Tru Thần trận!”
Ánh mắt Mục Trần lóe lên, thấp giọng quát ra, lập tức hai tòa Linh trận đột nhiên bộc phát, liền thấy từng sợi lưu quang ngưng tụ, sau đó XOẸT XOẸT xuyên thủng không gian, vọt về phía đầu Bát phẩm Thú Linh đồng thời bao phủ nó vào.
Hai tòa Tru Thần trận cuối cùng này, chính là sát trận mạnh nhất mà Mục Trần bố trí ra, hơn nữa hai tòa Tru Thần trận này đã được tích tụ một lúc, vì vậy bất luận là số lượng hay là uy lực của Tru Thần quang so với lần thi triển thứ nhất trước đó xa xa càng khủng hơn nữa.
Những linh trận lúc trước, chẳng qua là vật tiêu hao mà thôi, chỉ có 2 tòa Tru Thần trận cuối cùng này mới là sát chiêu thực sự, nếu bị đánh trúng thì đầu Thú Linh Bát Phẩm chắc chắn sẽ phải trả một cái giá lớn.
Hưu! Hưu!
Từng sợi Tru Thần quang bao phủ đến, tử khí toàn thân đầu Bát phẩm Thú Linh liền kịch liệt chấn động, nó đã nhận ra nguy cơ, bất quá nó còn chưa kịp né tránh, thân thể của nó đã bị Tru Thần quang bao phủ, rồi trực tiếp xuyên qua!
Bang bang!
Hư không bạo liệt, thân hình Bát phẩm Thú Linh trực tiếp rơi xuống dưới, trên thân thể xuất hiện một hắc động to cỡ nắm đấm, bên trong hắc động tử khí nhao nhao tán loạn.
Ầm!
Thân hình Bát phẩm Thú Linh bắn nát đại địa, mặt đất vạn trượng xung quanh đều sụp xuống, xuất hiện từng đạo vết rạn cực lớn đang lan tràn, trực tiếp ảnh hướng đến toàn bộ rừng rậm.
Đám Cửu U ở phía xa, thấy một màn này, mắt lộ ra vẻ kinh hãi, một chiêu tích tụ hồi lâu của Mục Trần quả thật vô cùng cường hãn!
Đến giờ phút này đây, đầu Bát phẩm Thú Linh có cường hãn hơn nữa, chắc chắn vẫn bị thương nặng!
Bụi mù tràn ngập đại địa, phiến khu vực biến thành một mảnh hỗn độn. Mục Trần lăng không mà đứng, hắn cúi đầu nhìn xuống đại địa sụp đổ, liền thở ra một hơi thật sâu.
Lúc trước đồng thời điều khiển nhiều linh trận như vậy, cũng khiến mi tâm của hắn có chút đau đớn, bất quá hắn không hề thư giãn một giây nào cả. Vì hắn biết rõ, tuy rằng hắn áp chế được đầu Thú Linh Bát Phẩm kia một tí, thậm chí cuối cùng còn bồi thêm hai tòa Tru Thần trận, nhưng đầu Bát Phẩm Thú Linh cũng chẳng phải quả hồng mềm, làm sao có thể dễ dàng giết bỏ nó như thế…
Đông!
Mà khi Mục Trần đang suy tư cái vấn đề này, thì từ dưới đại địa bỗng nhiên truyền ra một âm thanh trầm thấp. Ánh mắt Mục Trần ngưng tụ, hắn thấy tử khí ở dưới đại địa giống như một mảnh Tử Hải đang lan tràn tứ phía, mà trong hải dương tử khí có một thân ảnh chật vật dị thường đang chậm rãi bay lên.
Trên thân thể thân ảnh kia che kín lỗ thủng sâu hoắm, tử khí không ngừng tán dật, thậm chí ngay cả bả vai của nó đã tróc ra một nửa sắp đứt gãy. Hiển nhiên, Mục Trần lúc trước dùng thế công tầng tầng lớp lớp mặc dù ko thể gạt bỏ đầu Thú linh Bát Phầm này nhưng mà cũng đã đánh nó trọng cmn thương!
Rống!
Đồng tử tràn ngập tử khí kia nhìn thẳng vào Mục Trần, nó nổi giận rít gào thành tiếng, trong mắt nó hiện lên xích quang, bản năng nói cho nó biết, hôm nay phải vồ lấy cái tên trước mắt này mà cắn mà xé, gặm nhấm từng miếng xương cốt một.
Mục Trần lăng không mà đứng, ánh mắt hờ hững nhìn qua đầu Bát phẩm Thú Linh đang muốn một lần liều chết với hắn, chợt hai mắt hắn khép hờ, ở mi tâm có quang ngưng tụ, sau đó liền thấy một con mắt thứ 3 kéo dọc trán chính là chậm rãi mở ra.
Diệt Sinh Đồng chính là sát chiêu đến kết thúc đau đớn cho đầu Thú Linh Bát phẩm này!