Lăng Hàn nắm tay Hổ Nữu, tìm tới Thiên Dược Các.
Không hổ là Thiên Dược Các ở Hoàng Đô, chỉ là bậc thềm hơn một nghìn bậc thang, cũng làm người ta nhìn mà than thở. Chiều rộng trăm mét, một đường tà tà lên trên, ở chỗ cao hơn ba trăm mét, mới đứng sừng sững một toà đại điện, cực kỳ hoa lệ.
Lăng Hàn và Hổ Nữu theo bậc thang tiến vào Thiên Dược Các. Vừa vào cửa, liền thấy một thị nữ tiến lên đón, tướng mạo rất xinh tươi, nói:
– Vị khách nhân này, chào ngài, ta tên Tiểu Anh, ngài cần đan dược gì?
– Ta không cần đan dược, chỉ cần một ít vật liệu.
Lăng Hàn cười nói.
– Không biết ngài cần vật liệu gì?
Tiểu Anh lại hỏi.
Lăng Hàn báo ra vật liệu cần, Tiểu Anh hiển nhiên được huấn luyện lâu năm, một bên nhớ kỹ tên vật liệu cùng mấy phần, hơn nữa còn báo ra giá cả.
– Khách nhân, tổng cộng cần ba mươi hai vạn lượng bạc.
Tiểu Anh mỉm cười nói.
Thiên Dược Các chủ yếu dựa vào thành đan kiếm tiền, vật liệu, trừ khi đặc biệt quý giá, tỷ như Ất Tinh Thảo,… Bằng không chỉ cao hơn giá vốn một chút mà thôi. Bởi vậy, mặc dù này là một vụ làm ăn lớn, nhưng Thiên Dược Các kiếm được cũng không nhiều, trích phần trăm của nàng tự nhiên cũng sẽ không nhiều.
Ba mươi hai vạn!
Lăng Hàn thở dài, trên người hắn chỉ hơn mười vạn, còn thiếu rất nhiều. Nhưng hắn lại muốn luyện ra Ất Tinh Đan lập tức, liền nói:
– Phiền ngươi đi thông báo Phó Nguyên Thắng một tiếng, nói Lăng Hàn có việc cầm tìm.
– Phó Nguyên Thắng? Các… Các chủ đại nhân!
Tiểu Anh đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó mới tỉnh ngộ, lập tức kinh hãi.
Các chủ đại nhân cao cao tại thượng cỡ nào, ngoại trừ Vũ Hoàng ra, toàn bộ Vũ Quốc, không người nào địa vị cao hơn Các chủ đại nhân. Dù là gia chủ của Bát Đại Hào Môn, cũng chỉ có thể đứng ngang hàng với Các chủ đại nhân.
Một thiếu niên mở miệng nói muốn gặp Các chủ đại nhân, cái này tự nhiên là làm khó dễ nàng, làm sao cũng phải có lý do đi thông báo nha.
– Không có chuyện gì, chỉ cần ngươi nói với hắn, ta là Lăng Hàn, tin tưởng Phó Nguyên Thắng còn có thể thưởng ngươi.
Lăng Hàn cười nói.
Đây là tự nhiên, đan đạo đế vương tự mình giá lâm, Phó Nguyên Thắng khẳng định rất mừng rỡ.
Tiểu Anh nơi nào chịu tin. Lăng Hàn chỉ là thiếu niên mười bảy mười tám tuổi, sao có khả năng nhận thức Các chủ đại nhân? Coi như là gia chủ của Bát Đại Hào Môn tự mình tới, gặp hay không còn phải xem tâm tình của Các chủ.
Nhưng vì được huấn luyện bài bản, không thể đắc tội khách nhân chính là yêu cầu thứ nhất, nàng liền cáo lỗi một tiếng, nói:
– Lấy thân phận của ta, không thể gặp Các chủ đại nhân, mời khách nhân đợi chút, ta đi bẩm báo cho quản sự.
Lăng Hàn đương nhiên sẽ không làm khó dễ nàng, liền gật đầu, ngồi ở một bên.
Hổ Nữu học theo răm rắp, bò lên trên chân Lăng Hàn, cũng đàng hoàng trịnh trọng ngồi thẳng.
Một lát sau, chỉ thấy Tiểu Anh đi theo một nam tử khoảng chừng bốn mươi tuổi, sắc mặt có chút kinh hoàng.
– Tiểu tử, chính là ngươi muốn gặp Các chủ đại nhân?
Nam tử trung niên dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Lăng Hàn. Hắn đã nghe Tiểu Anh nói, dưới cái nhìn của hắn, khẳng định Lăng Hàn là trong túi ngượng ngùng, mới sẽ cố ý nói nhận thức Các chủ đại nhân, muốn dùng phương thức như thế ép giá.
Thực sự là quá ngây thơ.
Lăng Hàn hơi nhướng mày nói:
– Ngươi nói chuyện khách khí một chút.
– Không tiền liền nói không tiền, trang cái gì chứ!
Nam tử trung niên hừ một tiếng, cười to nói.
– Nếu ngươi nhận thức Các chủ đại nhân, ta liền ăn cái bàn này.
Hắn chỉ vào một bàn dài bên cạnh.
Lăng Hàn lộ ra nụ cười, nói:- Không nghĩ tới ngươi còn có ham mê như vậy, nếu không làm vừa lòng ngươi, không khỏi quá không có tình người rồi.
– Ăn nói bậy bạ!
Người đàn ông trung niên lạnh lùng nói.
—————