Hắc Tuyển Đường lập tức giữ chặt Hắc Tuyển Dực đang muốn theo sau: “Đại tẩu, có phải hay không tức giận rồi?”
“Ừm” Hắc Tuyển Dực nhíu chặt mày: “Cậu ấy vừa rồi hỏi ta vì sao lại muốn cưới cậu ấy”.
Hắc Tuyển Đường trừng lớn đôi mắt: “Vậy huynh nói sao?” ”
“Không.”
“Chưa nói là được, chưa nói là được.” Hắc Tuyển Đường thở phào nhẹ nhõm,: “Nếu là nói, đại tẩu khẳng định không muốn cùng chúng ta trở về, đại ca, ngươi cũng coi như đi một chuyến tay không.”
Hắc Tuyển Dực lạnh lùng trừng đệ đệ.
“Xin lỗi, nói sai rồi, đại ca, ta chỉ là ở lo lắng mà thôi. nhưng, cho dù huynh không nói, đại tẩu cũng hoài nghi đúng không? Tóm lại ai sẽ đồng ý cưới cái đại mập mạp.”
“Ta đồng ý.”
Hắc Tuyển Đường có chút nghẹn lời: “Đại ca, huynh không giống thế, huynh……”
Hắc Tuyển Dực trực tiếp không để ý tới đệ đệ ngu ngốc nhà mình, đi tìm Ô Nhược.
Ô Nhược tìm được Đản Đản, theo Hắc Tín cùng Ô Hi đang ở cửa hàng trang sức, thuận tiện mua cho Đản Đản một ít trang sức, bởi vì cậu nhìn đến trên người của bọn nhóc ở Hoàng Đô đều mang rất nhiều vật phẩm trang sức ở trên người, con trai của nhà cậu cũng không thể lạc hậu hơn so với người khác.
Đi vào cửa hàng trang sức, cậu đầu tiên là mua một ít vật phẩm trang sức cho người lớn, sau đó lại mua một bộ lục lạc bạc treo lên cho Đản Đản, mặc kệ là cổ tay, cổ chân, hay là cổ, bên hông cùng búi tóc đều có lục lạc, chỉ cần tùy tiện động động liền phát ra tiếng chuông thanh thúy.
Hắc Càm rất là vừa lòng bộ trang sức này, hắn sau này tìm người không cần phải vất vả.
Ô Hi cùng Quản Đồng đặc biệt thích tiếng chuông trên người của cháu trai mình vọng lại, đem cháu trai ôm lại, trực tiếp ở khuôn mặt nhỏ hôn một cái.
Ô Tiền Thanh xem thê nhi vui vẻ như vậy, ông cười hỏi: “Tuyển Dực đâu? Nó đi đâu?”
Ô Nhược yên lặng mà nhìn Hắc Tuyển Dực đang đúng bên cạnh.
“Cha, ta tại đây.” Hắc Tuyển Dực chủ động ra tiếng.
Ô Tiền Thanh theo tiếng đi tới, nhìn đến người đàn ông lớn lên cùng Đản Đản giống y như đúc không khỏi sửng sốt, người đàn ông tuấn mỹ này là côn rể của ông?
Ô Hi cùng Quản Đồng cũng ngây ngẩn cả người, ánh mắt không ngừng chuyển động qua lại ở Đản Đản cùng Hắc Tuyển Dực.
Ô Nhược bất đắc dĩ nói: “Cha, việc này trở về lại nói.”
Ô Tiền Thanh hoàn hồn gật gật đầu: “Chúng ta đều mua đủ rồi, các con thì sao?”
“ừm.”
Mọi người dẫn theo bao lớn bao nhỏ trở lại trên xe ngựa, sau đó, phân hai bên ngồi, Ô Tiền Thanh, Quản Đồng Ô Hi cùng Ô Nhược ngồi ở bên phải, ánh mắt nhất trí đều nhìn chằm chằm ngồi ở đối diện Hắc Tuyển Dực.
Hắc Tuyển Đường nhanh giải vây cho đại ca, giải thích nguyên nhân mang giả da.
Ô Hi nhìn Đản Đản đang ngồi trên đùi nàng mà ăn lẹo, nghĩ nghĩ, đem cháu trai nhét vào trong lòng ngực Hắc Tuyển Dực, tán thưởng nói: “Đản Đản lớn lên thật giống Dực ca.”
Ô Tiền Thanh trực tiếp hỏi Hắc Tuyển Dực: “Con trai của con?”
Hắc Tuyển Dực gật gật đầu.
Ô Nhược nói: “Cũng là con trai của con.”
Ô Tiền Thanh nhìn mắt Ô Nhược, trong lòng thở dài, nghĩ con trai mình còn không tức giận chuyện Hắc Tuyển Dực che dấu khuôn mặt thật, ông thân làm cha vợ cũng không thể nói gì.
Quản Đồng thấy không khí có chút nặng nề, liền lấy ra phát quan (cái này ở chương trước đã thêm hình ảnh cho mấy thím dễ hình dung rồi nha ai chưa xem có thể xem lại hình như ở chương đặc tả cảnh anh Dực đến nhà anh nhược) nói: “Tuyển Dực, ngươi cùng Tiểu Nhược thành thân đã được nửa năm, chúng ta còn không đưa lễ vật cho con, đây là bọn ta vừa rồi cùng nhau chọn lựa, không biết con có thích hay không.”
Phát quan chỉ là một đóa hoa cam chế tác bằng bạc, trong tâm của hoa có đính một viên đá quý màu đem, rất hợp với màu đen trên trang phục của Hắc Tuyển Dực.
.
Hắc Tuyển Dực nhận phát quan: “Cảm ơn cha mẹ, con rất thích.”
Quản Đồng cười nói: “Thích là tốt rồi”
..
Hắc Tuyển Đường nhìn phát quan, lại nhìn Quản Đồng, làm một bộ ta cũng muốn lễ vật.
Quản Đồng cảm thấy hắn giống như đứa trẻ, miệng cười khẽ, lấy ra một cái phát quan tương đối xinh đẹp đưa cho Hắc Tuyển Đường: “Tuyển đường, chúng ta cũng không biết con thích cái gì, cũng đồng dạng chọn một cái phát quan cho con.”
Hắc Tuyển Đường vội vàng nhận lấy, hì hì cười; “Con thích, phi thường thích.”
Ô Hi phát hiện hắn rất thú vị, phụt một tiếng, bật cười.
Ô Nhược cũng lấy ra vật phẩm trang sức đưa cho cha mẹ cùng tiểu muội, ngay cả Hắc Tuyển Đường cũng có, hơn nữa, còn mua cho Hắc Tín, Hắc Càn cùng Cức Hi, duy nhất không có phần của Hắc Tuyển Dực.
Hắc Tuyển Dực thẳng lăng lăng mà nhìn Cậu.
Hắc Tuyển Đường giúp Hắc Tuyển Dực hỏi: “Đại tẩu, của đại ca đâu?”
“Không có.”
Hắc Tuyển Dực: “……”
Hắc Tuyển Đường khi xuống xe, lén lút ở bên tai hắn nhỏ giọng nói: “Đại ca, đại tẩu còn đang giận huynh, làm sao bây giờ?”
Hắc Tuyển Dực: “……”
Hắn cũng không biết làm sao bây giờ? Hắn không giống Hắc Tuyển Đường sẽ làm người vui vẻ.
Khi ăn cơm, Ô Nhược vẫn luôn không trả lời Hắc Tuyển Dực, thậm chí cũng không nhìn hắn cái nào, ăn no cơm chiều, liền rời đi đại sảnh vội làm chuyện của mình, cho đến đêm khuya mới trở lại phòng nghỉ ngơi.
Cậu làm lơ Hắc Tuyển Dực đang ngồi ở đầu giường đọc sách, chân dẫm mép giường, trực tiếp bò qua người của Hắc Tuyển Dực.
Hắc Tuyển Dực tay mắt nhanh nhẹn mà bắt lấy cổ tay của cậu.
Ô Nhược trừng hắn: “Làm cái gì?”
Hắc Tuyển Dực nhăn chặt mày: “Còn ở tức giận sao?”
“Ngươi nói đi?” Ô Nhược rút tay về, từ trong không gian móc ra một cái túi nhỏ vứt cho hắn, sau đó, đưa lưng về phía hắn nằm xuống ngủ.
Hắn sớm đã biết chân dung của Hắc Tuyển Dực, sao có thể vì cái này mà tức giận, trước đó vẫn luôn không để ý tới, cũng là muốn cho Hắc Tuyển Dực khẩn trương một chút mà thôi.
Hắc Tuyển Dực mở ra thì thấy, bên trong tất cả đều là vạn huyết đan cùng Nhất Khí Đan, nói như vậy, Ô Nhược sau khi ăn cơm chiều là đi luyện dược cho hắn.
Hắn không khỏi câu lên khóe miệng một câu, nằm xuống, từ phía sau ôm lấy Ô Nhược, ở bên tai thấp giọng nói: “Cảm ơn.”
Ô Nhược cong cong khóe môi, nhắm mắt ngủ.