Gương mặt quyến rũ của Khan dường như chưa từng cười nói xởi lởi. Bấy giờ hắn khẽ nhếch mép. Sau khi chào hỏi bộ trưởng bộ ngoại giao Liên bang, hắn nhìn quý ông trung niên đứng bên cạnh bộ trưởng.
Người đàn ông trung niên mặc đồng phục Starfleet. Sự hung ác ẩn dưới phong thái một cấp trên quanh năm nắm quyền.
– – Đây là đô đốc Marcus, chỉ huy Starfleet.
Khan chậm rãi nở nụ cười giả tạo, chẳng những không tỏ ra thân thiện mà còn đay nghiến, “Đô đốc Marcus, từ lúc chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ.”
Bộ trưởng ngoại giao Liên bang ngân hà hơi ngạc nhiên nhìn Khan, “Ngài quen đô đốc Marcus sao?”
Marcus trả lời trước. Khuôn mặt trung niên có dấu hiệu lão hóa, “Từng tình cờ gặp nhau một lần.”
Hoàn cảnh hiện tại rất hỗn loạn. Vị tư lệnh Starfleet kia chỉ muốn bắn mấy quả ngư lôi để thổi bay gã siêu nhân chết tiệt này. Tuy nhiên, giờ đối phương lại dựa hơi đế chế Klingon hùng mạnh làm ông ta không dám manh động.
Dù mong chờ chiến tranh nhưng Marcus lại muốn lợi dụng cuộc chiến để thiết lập địa vị thống trị tại Liên bang chứ không muốn đánh mất danh dự và tính mạng một cách thê thảm.
Hiển nhiên Khan sẽ không buông tha cho kẻ giật dây mơ tưởng châm ngòi cuộc chiến. Mà hắn cũng chẳng phải một tên ngông cuồng vô kỉ luật thích gây hấn.
Marcus sẽ phải trả giá cho hành vi ngu ngốc của mình theo đúng lẽ. Nhưng đó là sau khi hiệp ước hòa bình được ký kết thành công.
Mọi biến cố trong quá trình đàm phán đều có thể trở thành nơi mưu đồ sinh sôi, đẩy các cuộc hòa đàm vào thế khó, thậm chí còn gây ảnh hưởng tới sự bình yên của vũ trụ.
Khan Noonein Singh hẳn đúng là một tên bạo chúa. Nhưng hắn cũng bảo vệ thần dân. Hắn sẽ không khiến đế chế Klingon đánh nhau dai dẳng với Liên bang ngân hà chỉ vì tư lợi cá nhân.
Hắn rũ mi nhấp ngụm sâm panh, che giấu ánh mắt tăm tối ác độc.
Đúng lúc này, ở lối vào sảnh tiệc lộng lẫy, cánh cửa nạm vàng bằng gỗ trinh nam dày trên cầu thang tầng hai chậm rãi mở ra.
Gần như ngay lập tức, mọi người đều vô tình hướng mắt về cô gái tóc đen đang đứng trên cầu thang. Cô thực sự quá nổi bật.
Vesper mặc chiếc váy dài màu hoa hồng mộng mơ và khí chất. Những lớp vải tuyn bồng bềnh nhẹ nhàng, đẹp tựa mơ.
Vẻ đẹp quyến rũ cùng phong thái bí ẩn ở Vesper mang sức hút phi thường, như thể sự hiện diện của cô luôn hớp hồn đám người kia.
Nhưng cô lại chỉ chú ý gã đàn ông tóc đen cao lớn ấy.
Giữa đám đông náo nhiệt, Khan nhìn cô chằm chằm.
Cô đẹp đến tức thở. Làn da trắng nõn óng ánh như kim cương khiến người ta chỉ muốn quỳ gối cầu xin để đặt lên làn da trắng mịn đó một nụ hôn nóng bỏng.
Chiếc váy màu hoa hồng tinh tế làm tôn những đường cong yêu kiều của cô một cách hoàn hảo, cơ hồ hớp hồn mọi người trong nháy mắt.
Bấy giờ, hắn chỉ muốn bóp cổ tất cả mọi người tại sảnh tiệc. Chúng dựa vào đâu mà dám ngắm nhìn Vesper quyến rũ như thế.
Chỉ hắn mới được hưởng hết vẻ đẹp của cô.
Khan sải những bước tao nhã về phía cô. Đám đông nhường đường cho vị vua quyền lực nhất như Moses tách biển.
Vesper đứng trên cầu thang. Miệng cười lẳng lơ mà quyến rũ làm lòng người bứt rứt.
Bộ quân phục phẳng phiu phác họa dáng người cao lớn của Khan. Đai lưng da màu đen siết chặt vòng eo hoàn hảo khiến người ta mê say. Phong thái gã đàn ông này đỉnh khỏi bàn.
Vậy nên Vesper càng tươi cười, bởi dù sao cô cũng là một cẩu nhan chính hiệu.
Vesper hết sức hài lòng với bạn nhảy này, chìa tay về phía hắn. Nào ngờ hắn không hề khách sáo hôn nhẹ lên mu bàn tay cô mà bất thình lình kéo mạnh cô vào lồng ngực.
Khan thì thầm bên tai Vesper, “Anh thực sự muốn giấu em ở một nơi vắng chỉ mình anh biết.”
Giọng hắn rất khẽ. Âm trầm đặc biệt khiêu khích. Mẹ kiếp thật! Xem ra cô không những là cẩu nhan mà còn sa đọa thành kẻ cuồng giọng nói.
Cho nên tiêu chuẩn để hệ thống phản diện chọn mục tiêu công lược là – khuôn mặt quyến rũ và giọng nói tuyệt đỉnh à?
Vesper thở gấp vì sự gần kề của hắn. Bộ ngực trắng nõn phập phồng mê hoặc.
Khan nhíu mày. Không lúc nào là cô không dụ dỗ người khác.
Thấy đám người ở sảnh tiệc đang quan sát mình, Vesper cau mày nhìn Khan, “Em nghĩ tối nay em đến khiêu vũ chứ không phải uốn éo trong lòng anh giết thời gian.”
“Em hoàn toàn có thể uốn éo khiêu vũ trong lòng anh mà.” Hắn nhếch miệng cười tủm tỉm.
Khan đặt tay lên bờ eo thon mềm mại của Vesper rồi nhịp nhàng dẫn cô xoay người theo điệu valse đẹp đẽ.
Vesper hắng giọng, “Ngoài bản tính ngạo mạn ra thì hình như ham muốn chiếm hữu của anh cũng khủng khiếp quá.”
Khan vốn gần cô vô cùng. Bấy giờ hắn hơi siết chặt eo cô để cô áp vào người hắn, “Bởi vì em mãi mãi không biết mình nóng bỏng thế nào.”
Vesper xoay một vòng theo sự dẫn dắt của hắn rồi bị hắn kéo mạnh vào lòng. Người đàn ông tóc đen thủ thỉ bên tai cô, “Em bước đi dưới ánh sáng lung linh, tựa mây đêm che khuất sao trời, đẹp rạng ngời bất kể sáng tối.”
Trong vũ khúc du dương, Khan dịu dàng hôn cô. Ánh mắt long lanh những vì sao nhỏ làm người ta đắm đuối, “Giữa hai nửa sáng tối, em khiến mọi thứ trên đời trở nên lu mờ.”
Khi nụ hôn cuối cùng cũng kết thúc, Vesper tựa vào lòng hắn thở hổn hển. Cô chẳng còn hơi đâu để ý đến đám đông tại sảnh tiệc. Tên bạo chúa trước mặt đã xâm chiếm toàn bộ tâm trí cô.
Khan điềm tĩnh nhìn xung quanh rồi nói, “Xin lỗi nhé. Ta vẫn còn việc quân sự phải giải quyết. Hôm nay tạm thời xin phép. Cầu chúc cho cuộc hòa đàm Kidumar ngày mai diễn ra suôn sẻ.”
Dĩ nhiên đám chính trị gia tại sảnh tiệc sẽ không điên mà ngăn cản hắn. Vua đế quốc Klingon xuất hiện đã đủ nể mặt Liên bang ngân hà lắm rồi.
Khác với bầu không khí tiệc tùng trang nhã cổ điển, khi Khan quay về nơi ở tạm thời tại Kidumar, phương tiện hắn chọn là một con tàu hạng nhẹ mang đậm hơi hướng công nghệ.
Eugene và những tay sai đắc lực của hắn phải tiếp tục nán lại buổi tiệc như lẽ đương nhiên. Vậy nên chỉ có “bình hoa yếu đuối” Vesper lên phi thuyền cùng hắn.
Vesper ngồi trên ghế phụ lái, nhìn mặt Khan lạnh lùng cấm dục không nói lời nào. Chẳng hiểu sao cô cảm giác hoàn cảnh mình hơi nguy hiểm.
Lúc này cô thấy khá may phi thuyền không thể tự lái, bằng không thì khả năng cao cô sẽ có một màn vận động ngọt ngào trên phi thuyền.
Nhưng bây giờ cũng chẳng khá hơn là bao. Tốc độ phi thuyền nhanh kinh khủng, hiện tại sắp tới nơi rồi.
Vesper vừa bước vào phòng ngủ đã bị Khan bế ngang. Cô bất giác thốt lên một tiếng.
Khan nhướng mày, thì thầm ám chỉ, “Anh thích tiếng kêu của em lắm.”
Hắn bỗng quẳng Vesper lên chiếc giường bốn cọc lộng lẫy rộng rãi treo tơ lụa tinh xảo trong phòng ngủ kiểu hoàng gia Nga.
Ngay giây sau, Khan vội vã đè cô như sợ cô vùng vẫy.
Trời ơi, hắn nặng quá.
Tên này rõ cao lớn đẹp trai không ngấn thịt thừa nhưng lại khỏe đến mức có thể dễ dàng bẻ gãy xương cô.
À, không đúng, đừng nói là xương, chưa biết chừng hắn còn bẻ được cả sắt thép.
Khan bóp chặt vòng eo mềm mại kia bằng bàn tay lạnh ngắt, môi lưỡi nóng hầm hập hôn cắn cổ cô hằn lại những vết đỏ đáng thương.
Vesper đang thở dốc vì Khan. Hắn thì đã cởi nhanh chiếc váy trên người cô. Ngón tay ấm áp vuốt ve dọc theo bắp chân rồi chợt lật người cô, để cô nằm úp sấp mặc hắn làm bất cứ điều gì hắn muốn.
Việc không nhìn thấy động tác của gã đàn ông khiến Vesper hơi căng thẳng và càng thêm mẫn cảm hơn. Cô cảm giác tay Khan men theo sống lưng. Bấy giờ hắn có vẻ rất bình tĩnh như sư tử khát máu quan sát con mồi.
Vesper cắn môi. Hơn nữa vật nam tính bốc lửa kia còn dính chặt lấy cô.
“Thật muốn chết trên người em.” Giọng hắn trầm ấm, rõ ràng vẫn cấm dục nhưng lại nói những lời trêu ghẹo.
Hắn mặc nguyên bộ quân phục gọn gàng. Khóa thắt lưng đen bằng kim loại lấn cấn khiến cô hơi khó chịu.
Nhưng tức thì cô bắt đầu hối hận với suy nghĩ vừa rồi.
Vesper nghe tiếng hắn cởi thắt lưng. Bỗng tim hẫng nhịp. Còn chưa kịp chống cự gì đã bị ghìm hai tay lên đỉnh đầu.
Gần như ngay lập tức, Khan rút thắt lưng. Hắn yên lặng trói cổ tay cô bằng thắt lưng da quân đội màu đen, rồi nhanh chóng cởi quần, đâm thẳng vào trong.
Nghe cô nàng thở dốc cam chịu, hắn bèn nói nhỏ bên tai cô, “Em là mũi tên trên cung Satan, là tai họa của anh.”