Trong lòng Cửu Thủy Tiên sợ hãi, thật ra y không quá tin những chuyện cha mình nói, bởi vì lúc thăm dò nội bộ cảm giác ngoài đồ họa chân thật một chút thì những thứ khác không khác mấy với game online y từng chơi, những NPC kia tuy rằng có bề ngoài chi tiết sinh động nhưng đều đơ cứng như máy móc, nhưng mà hiện giờ y tin rồi, chưa có trò chơi nào có NPC sinh động như vậy cả, sinh động tới mức khiến người ta sợ hãi.
Y đoán rằng không tới nửa tháng trò chơi này sẽ hot lên, khó trách ban đầu bên trên cố ý không cho quảng cáo, đối với các thế lực lớn mà nói thì đi trước nửa tháng đã đủ rồi.
Đỗ Cửu dưới sự vây quanh của NPC đi tới phủ thành chủ, tòa phủ được xây dựng đường hoàng nguy nga, ngoài cửa có hai nam giao nhân uy vũ cường tráng cầm vũ khí canh gác.
Làm sao để gặp được thành chủ đây? Trong lòng Đỗ Cửu tính toán tìm cớ, bởi vì cốt truyện dựa trên góc nhìn của nam chính thụ nên chuyện Cửu Thủy Tiên làm sao trở thành người giàu có nhất, lại làm sao được bốn vị thành chủ đồng ý cơ bản không nhắc tới nhiều, y chỉ có thể dựa theo thiết lập của Cửu Thủy Tiên mà lần mò.
Đang do dự bỗng một chiếc xe ngựa giáng xuống trước mặt y, may là người đánh xe hải mã này nhanh tay nếu không thật sự sẽ tông trúng y.
“Ây da!” Trong xe phát ra hai tiếng hô khẽ, nghe giọng thì là nữ.
“Sao vậy?” Cửa xe mở ra, một thiếu nữ đuôi đỏ tóc đỏ bước ra trước, nhìn cách ăn mặc có vẻ là thị nữ, khi nhìn thấy Đỗ Cửu lập tức ngơ ra tại chỗ.
“Hồng San?” Người còn lại bên trong không nghe thấy gì nữa cũng không nhịn nổi bèn đi ra theo, là một thiếu nữ đuôi và tóc màu lam chừng mười hai mười ba tuổi, dung mạo xinh đẹp thanh tú, khi nhìn thấy Đỗ Cửu hai mắt tức thì phát sáng.
Đỗ Cửu nhìn một lượt dáng dấp của thiếu nữ, đặc biệt là hai viên minh châu lập lòe tỏa sáng trên tóc cô, nhỏen miệng cười hành lễ: “Xin lỗi, là do tại hạ lỗ mãng đã đụng trúng cô nương.”
“Không, không, không có…” Vẻ mặt thiếu nữ đuôi lam hoảng hốt, “Không liên quan tới anh, lỗi của em mới đúng, anh có sao không?”
Nụ cười trên môi Đỗ Cửu càng tươi, lắc đầu: “Không sao cả, vừa rồi ta nghe thấy tiếng la của cô, cô nương có sao không?”
“Em cũng không sao.” Thiếu nữ đỏ mặt, đôi mắt lại lấp lóe nhìn Đỗ Cửu tựa như thấy được món đồ chơi yêu thích nhất, “Anh thật xinh đẹp, anh có thể về nhà em chơi không?”
Đỗ Cửu hơi ngạc nhiên, y vốn tưởng rằng phải phí chút sức nhưng không ngờ thiếu nữ này lại chủ động, tuy rằng quyến rũ trẻ em có hơi xấu hổ nhưng y cũng hết cách rồi, huống hồ gì hiện giờ Cửu Thủy Tiên còn chưa bị mấy NPC kia khó dễ, trong mắt y NPC dùng có sinh động tới đâu đi nữa vẫn chỉ mà NPC thôi.
Thiếu nữ thấy y sửng sốt vội đưa tay chỉ vào phủ thành chủ, chớp mắt giải thích: “Đây là nhà em, em tên Thanh Nhiễm, anh tên gì thế?”
Đỗ Cửu: “Tại hạ Phong Hoa Tuyệt Đại.” Trong lòng lại điên cuồng phỉ nhổ, cái tên này ô dề thật sự, đúng là nhục bỏ bà, nghĩ tới cảnh sau này chắc chắn phải tự giới thiệu kiểu này nhiều bỗng cảm giác quá mệt tim.
Nào biết được thiếu nữ lại hớn hở vỗ tay: “Hay thật, tên này của anh đặt hay lắm!”
Hai mắt Cửu Thủy Tiên sáng lên, tri kỷ đây rồi, đây là lần đầu có người ca ngợi tên của y đấy, cảm tình với thiếu nữ tăng lên vèo vèo, tươi cười cũng chân thành tha thiết hơn: “Tên Thanh Nhiễm nghe cũng rất hay.”
Thiếu nữ nghe vậy nụ cười càng thêm xán lạn, bơi lại kéo tay y: “Có phải anh muốn gặp cha em không, đi, em dẫn anh tới gặp ông ấy.”
“Thật sao?” Cửu Thủy Tiên vui mừng, “Cảm ơn Thanh Nhiễm.”
Thì ra là vậy, Đỗ Cửu ngộ ra, xem ra vận may của Cửu Thủy Tiên không rồi, tuy rằng không phát hiện ra được bí mật của NPC nhưng bởi vì Thanh Nhiễm khen y nên tự nhiên sẽ thân thiết với cô, nhờ đó đạt được cảm tình của NPC thuận lợi vào được phủ thành chủ, sau đó càng không cần nói theo lẽ đương nhiên mà nhận được nhiệm vụ, rất có khả năng y vì vậy mà nhận được sự đồng ý của thành chủ đầu tiên.
Sự thật chứng minh quả là như vậy, Đỗ Cửu gặp thành chủ Đại Dữ cực kỳ suôn sẻ nhận được nhiệm vụ, hơn nữa còn là một nhiệm vụ liên hoàng cấp A, y tốn thời gian 3 ngày để hoàn thành thuận lợi lên được cấp 10, trở thành người thứ 8 của phương đông lên được cấp 10.
Người đầu tiên không cần phải nói dĩ nhiên là Thái Tử, tức Trầm Chu Trắc Bạn.
Cùng lúc đó một cái ID tên Trừng Hoằng Trạm Bích nhiều lên nổi lên khiến mọi người chú ý, không cần phải nói đương nhiên là nam chính thụ Trình Hoằng không lệch đi đâu.
Đỗ Cửu nhìn thông báo trên kênh thế giới mà liên tục cảm thán vì hào quang nhân vật chính, chỉ vì nam chính thụ tới từ cổ đại mà càng thích ứng với Niệm Cổ hơn những người chơi khác, hở tí là sẽ lấy thành tựu người đầu tiên, nhìn độ thiện cảm của NPC không ngừng tăng lên thật sự khiến người ta phải ghen tị.
Y cũng từng tới cổ đại rồi, y cũng làm được chứ bộ!
Đỗ Cửu không nhịn được trách móc trong lòng, nếu không phải không thể OOC thì ba cái này nhằm nhò gì, hơn nữa còn làm tốt hơn cả nam chính thụ!
Nghĩ tới Thái Tử sẽ lần lượt vì thông báo trên kênh thế giới mà chú ý tới nam chính thụ là giấm trong lòng y lại đổ tràn cả ra.
Cửu Thủy Tiên cũng bị chọc rồi, bởi vì bốn chữ Trừng Hoằng Trạm Bích này có tới ba chữ có bộ thủy nên không thể không khiến y nghi ngờ đối phương cũng là giao nhân, lỡ đâu đợi tới khi bảng xếp hạng mở ra đối phương giành trước một bước thì chả phải y tiếc chết à, vì thế khi làm nhiệm vụ càng dốc lòng hơn.
Nửa tháng nhanh chóng trôi qua, Niệm Cổ càng ngày càng hot, người chơi cũng càng ngày càng nhiều, mà cuối cùng Đỗ Cửu cũng max cấp mở ra được nhiệm vụ chuyển nghề.
Còn chọn nghề nào à, dĩ nhiên là thương nhân rồi!
Chưa bàn tới giao nhân nhạy bén với tiền tài mà Cửu Thủy Tiên vốn luôn muốn trở thành một thương nhân, là một thương nhân xuất sắc hơn cả cha Phong, cho dù là trong trò chơi cũng thế.
Nhiệm vụ chuyển chức của thương nhân không khó, người chơi trò chơi phần lớn là vì để cảm nhận được cảm giác thoát khỏi hiện thực, đặc biệt là tâm lý theo đuổi sức mạnh của đàn ông đương nhiên càng thích chọn class chiến đấu, cho dù chọn class liên quan tới đời sống nhưng đa số sẽ chọn những cái nghe thấy êm tai văn nhã, cái loại nghề như thương nhân này trong mắt phần đông ấn tượng đầu tiên đều chả tốt mấy, cùng loại với nông dân ngư dân thợ mộc thợ xây các loại.
Vậy nên mấy nghề nghiệp này đành dựa vào chuyện nhiệm vụ chuyển chức dễ để thu hút người chơi.
Nhiệm vụ chuyển chức của Đỗ Cửu là thành công mở một nhà đấu giá hơn nữa tiến hành bán đầu giá một lần, hội đấu giá cử hành càng long trọng, thu hút được càng nhiều người, vật phẩm bán ra càng hy hữu, kiếm được phí thủ tục càng cao thì phần thưởng nhận được càng phong phú.
Lúc nhận được nhiệm vụ Đỗ Cửu lập tức tìm cha Phong chuẩn bị.
Người có thu hoạch trong trò chơi nửa tháng này không chỉ có Đỗ Cửu, phòng làm việc của Phong thị vào trò chơi bắt đầu thành lập công hội, bởi vì chú trọng vào mua bán mà gọi thẳng là cửa hàng Tần Phong, còn mở chi nhánh ở cả 5 chủng tộc, có chủ tịch đời thật là cha Phong tự mình ra trận nên càng phát triển huy hoàng, tuy rằng không sánh được với mấy tập đoàn tài chính lớn nhưng cũng chiếm được một vị trí nhỏ.
Có gia tộc chống lưng nhà đấu giá của Đỗ Cửu nhanh chóng được khai trương, cửa hàng chính đặt ở thành Bắc, chi nhánh trải dài ở cả 5 chủng tộc lớn.
Đỗ Cửu rất có tự tin là bởi vì y nhận được sự chấp nhận của thành chủ Đại Dữ, hiện giờ tương đương với phó thành chủ ở đây, y còn gom được không ít các loại bảo vật dưới đáy biển.
Hơn nửa tháng qua đi xem như y hoàn toàn hiểu ra giao nhân chính là một chủng tộc coi mặt, giá trị nhan sắc càng cao thì thiện cảm của những NPC kia càng nhiều, trừ khi người chơi tự mình chơi ngu thì chỉ cần mặt mũi đủ dùng là có thể xài được trong tộc giao nhân.
Không chỉ có mỗi Đỗ Cửu phát hiện được chỗ khác người này mà trên diễn đàn cũng có người chơi đưa ra kết luận, khiến một đám người đấm ngực, biết vậy chi bằng nhờ mặt mà đi cọ giao nhân cho rồi.
Bởi vì tự dưng bị ném đá tứ phía mà chủ thớt phải lên tiếng: Nói như kiểu ai cũng đẹp lắm vậy, trưng ra coi thử coi có đẹp hơn cậu Phong không?
Đề tài kết thúc thế đó.
Cậu Phong kia đương nhiên là Đỗ Cửu.
Cho dù là hiện thực hay trong trò chơi Đỗ Cửu đều hot lên, có chân lý thế này, nếu bạn chỉ hơn người khác một chút thì người ta sẽ ghen ghét với bạn, mà khi bạn hơn người khác quá nhiều khiến người ta cảm thấy không sao sánh kịp thì họ cũng chỉ có thể ngước lên nhìn bạn thôi.
Câu này cũng áp dụng được với giá trị nhan sắc nốt, gương mặt này của Cửu Thủy Tiên bất kể là nam nữ già trẻ cũng chỉ có thể chịu thua, đặc biệt là dáng vẻ giao nhân của y càng được vô số gái trai tôn sùng là nam thần, còn có cả fan club.
Cửu Thủy Tiên càng thêm tự luyến khoe khoang, mỗi ngày ngủ dậy đều phải nhìn ngắm mỹ mạo của mình một chút rồi mới vào trò chơi.
Đỗ Cửu: Thiệt không muốn nhận người này là mình.
Ngay sau khi Đỗ Cửu vừa gửi tin lên kênh thế giới rằng cửa hàng Tần Phong sẽ tổ chức hội đấu giá y lại nhận được bồ câu, à không, là cá bay đưa thư của Thái Tử, à không, là Trầm Chu Trắc Bạn.
Chỉ có 3 từ gọn lỏn: “Nổi lên đi.”
???
Đỗ Cửu lật lá thư tới lui nhìn ngó thêm lần nữa, đúng thật là chỉ có 3 từ.
Nên không phải là cái nghĩ mà y nghĩ chứ? Y nửa tin nửa ngờ cất lá thư tiện thể dặn dò một tiếng rồi nổi lên mặt nước.
Trước khi chuyển chức giao nhân không thể dễ dàng lên mặt đất, hoặc là nói không thể rời khỏi nước một thời gian dài nhưng trồi lên mặt nước thì được, có điều không ai đảm bảo rằng sẽ không bị chủng tộc khác phát hiện, cho dù là người chơi hay NPC thì lỡ đâu nổi ý xấu bắt y lại, khi đó y chỉ có đường chết.
Cửu Thủy Tiên tin vào Thái Tử, bất chấp nguy hiểm lần đầu nổi lên mặt nước sau khi trò chơi mở cửa chính thức.
Thái Tử không nói rõ nơi chốn, chỉ bảo y nổi lên nên y đoán rằng có thể hắn đang ở ngay trên đầu mình, dựa vào danh tiếng hiện giờ của y nơi ở đã sớm bại lộ, Thái Tử biết được cũng chả lạ gì, chỉ là trong lòng y tò mò rằng vì sao đột nhiên Thái Tử lại tìm y, là đi ngang qua hay vẫn là cố tình, nếu cố tình mà tới thì nơi này cách khá xa đất liền đấy, nhớ lúc trước khi thăm dò nội bộ y bơi tám ngày mới đến được đất liền…
Đang nghĩ ngợi trước mắt đã xuất hiện một cái bóng, quả nhiên có một con thuyền hoặc nên nói là một chiếc thuyền lá nhỏ.
Cửu Thủy Tiên bơi tới đuôi thuyền sau đó chầm chậm nhô đầu lên.
Nào biết đầu vừa ló ra còn chưa kịp thấy rõ thì mắt đã loáng một cái, thân thể nhẹ bẫng bị một người nhanh tay vớt lên trên.
Y vội giãy giụa phản kháng, tiếng nói quen thuộc bỗng lọt vào tai: “Là tôi.”
Thái Tử!
Cửu Thủy Tiên lập tức không chống cự nữa mà quay đầu nhìn lại, quả nhiên thấy được gương mặt quen thuộc.
Thái Tử mặc bộ trường bào màu huyền, đầu đội ngọc quan, cực kỳ giống những công hầu thế tử trong phim cổ trang trên TV, nhưng mà khí thế lại còn nhiều hơn diễn viên mấy phần.
“Thái…” Cửu Thủy Tiên vừa cất lời đã tự động thấy sai sai, sửa miệng, “Lão đại Trầm Chu.”
Thân phận của Thái Tử đương nhiên phải được giữ bí mật, sau này xưng hô chắc chắn đều là nickname trong game, mức độ nổi tiếng của ID Trầm Chu Trắc Bạn này thật ra không hề kém cạnh Phong Hoa Tuyệt Đại, cao thủ số 1 của nhân tộc, trên diễn đàn gọi là đại thần Trầm Chu hoặc đại đại Trầm Chu.
Cửu Thủy Tiên làm thuộc hạ (dự bị) của y, gọi một tiếng lão đại cũng phải.
Đại thần vớt được cái đuôi đặt y lên thuyền nhỏ: “Cứ gọi thẳng tên.”
Cửu Thủy Tiên rối rắm một chốc rồi nuốt nước miếng đáp: “Trầm Chu.”
“Ừm.” Đại thần lên tiếng.
Vẻ mặt Cửu Thủy Tiên càng thêm rối rắm, tuy anh là lão đại nhưng cũng không thể dê xồm vậy đâu đấy, định chừng nào mới chịu lấy cái tay để trên đuôi y xuống hả?!
Cái đuôi cũng có ** đấy biết không!