. . .
Trung Vực, trên một ngọn núi, trong mắt Âm Cơ bỗng bắn ra hà quang hưng phấn, cười ha hả:
– Năm thứ mười tám, ta đến Thần Châu đã suốt mười bảy năm, rốt cục cũng chờ đến lúc Thánh Đỉnh xuất thế, ha ha ha ha. . . Mang Thánh Đỉnh về tông môn, tông môn tất sẽ ban thưởng cho ta Thánh Vương Linh Đan, Huyền Ky, chúng ta đi –!
Vừa mới nói xong, Âm Cơ liền nắm lấy Huyền Ky ở bên cạnh, hai người lập tức biến mất không thấy gì nữa, thuấn di mà đi.
Âm Cơ thuấn di, là vì trên người có bí bảo do Vương giả luyện thành, mang theo một người thuấn di cũng không có ảnh hưởng quá lớn.
. . .
Đông Phương Hải Vực, Âm Minh Cấm Hải, Âm Minh Hải. . .
Đạo Hỗn Độn chi quang vừa rồi cũng đã hiện lên trên không Âm Minh Đảo, hai người Lệ Ba Hàn và Ngư Âm Vũ thần sắc đại hỉ, lập tức liền xông vào Âm Minh Cung trên đảo.
– Thánh Đỉnh xuất thế! Thánh Đỉnh xuất thế! Trên bầu trời đã hiện lên Hỗn Độn chi quang, nhất định là Hỗn Độn Thánh Đỉnh đặc thù nhất trong chín tôn Thánh Đỉnh. . . !
Lệ Ba Hàn xông vào Âm Minh Cung, vẫn còn hưng phấn hô to.
Lòng đất, thanh âm của Âm Minh Vương truyền đến:
– Lực lượng thật đáng sợ, so sánh với lần thần âm lâm thế còn đáng sợ hơn, phàm giới vậy mà lại có bảo bối khủng bố như thế, thật sự là vượt quá dự đoán của bổn vương, xem ra đích thật là bảo vật kinh thiên động địa, bổn vương phân ra một nửa hồn niệm, thực lực tương đương với một phần ba toàn bộ thực lực của bổn vương, diệt sát Bán Bộ Vương Giả rất dễ dàng, hai người các ngươi, ai cho ta mượn thân thể tạm cư?
Lệ Ba Hàn nói:
– Ngư sư đệ a, ta có bí bảo hư không thuấn di, thuấn di giết địch, chiến lực không dưới Bán Bộ Vương Giả bình thường, chúng ta liên thủ, nhất định có thể đoạt Hỗn Độn Thánh Đỉnh vào tay. . . !
– Ha ha ha ha. . . Tám ngàn năm, thiên hạ lại sắp hiện lên phong thái của Âm Minh Vương ta rồi, ha ha ha ha. . . !
Trong lúc cười to, hư ảnh tối đen như mực từ dưới lòng đất chui lên, nếu Kiếm Si ở đây nhất định sẽ hưng phấn oa oa kêu to đại bổ!
Hư ảnh đen kịt kia trực tiếp chui vào thân thể Ngư Âm Vũ, lập tức hai mắt Ngư Âm Vũ đã mất đi thần sắc, như một cương thi, sau một lúc lâu, hai mắt khẽ động, Ngư Âm Vũ liền sống lại, nhưng khí tức cả người đã hoàn toàn bất đồng, thực lực cũng cường đại hơn vô số lần, ngay cả Bán Bộ Vương Giả tim cũng đều đập nhanh.
Ngư Âm Vũ nhất cử nhất động, đều để lộ ra uy thế cực lớn, tựa hồ Thiên Địa đại thế tương theo, vô cùng khủng bố, thân thể Lệ Ba Hàn nhoáng một cái, cách ra một khoảng với Ngư Âm Vũ, tựa hồ nếu đến gần sẽ phải chịu khí thế kinh khủng kia áp chế, nhìn Ngư Âm Vũ, trong mắt lộ ra vẻ kiêng kị.
Ngư Âm Vũ hiện giờ đã không phải sư đệ Ngư Âm Vũ của hắn nữa, có lẽ nên gọi là Âm Minh Vương rồi.
Thần Châu chi bắc! Thú Hoang!
Bên cạnh một tòa núi lớn như Cự Thú, bốn vị Bán Bộ Vương Giả, đang làm thành một vòng mà ngồi, chính giữa đốt lên một đống củi lửa, phía trên đang nướng một khối thịt.
Bốn vị Bán Bộ Vương Giả này niên kỷ đều chừng 30 đến 40, ngồi ở phía Đông, đúng là Kiếm Nhân Xuân ngày xưa ẩn trong Thiên Tinh Các.
Mấy tháng trước, Kiếm Nhân Xuân từng bay qua Thú Hoang, trở lại Thiên Châu đi, hiện giờ lại xuất hiện ở trong Thú Hoang khu vực Thần Châu, hiển nhiên, ba vị Bán Bộ Vương Giả này là viện binh hắn mang đến tử Thiên Châu Kiếm gia.
Kiếm Nhân Xuân ý cười đầy mặt, lúc này hắn mang đến ba vị Bán Bộ Vương Giả, đều là hảo thủ của Kiếm gia, thực lực mạnh mẽ đều không dưới hắn.