– Ta tự trả được rồi.
Quả thật trong tay Dương Khai có khá nhiều thánh tinh thượng phẩm. Những Thánh Tinh toàn là của võ giả Tử Tinh và Kiếm Minh bị hắn vơ vét về ở lục địa lơ lửng đó, số lượng không ít. Hoàn toàn đủ để trả tiền chiếc Tinh Toa này.
Cho nên hắn cũng không muốn nợ Thần Đồ làm gì.
Người bán hàng của tiệm không khỏi có chút khó xử nhìn Huyết Đồng. Ánh mắt Huyết Đồng lóe lên, cũng không nói nhiều thêm gì, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.
Lúc này người bán hàng của tiệm mới thở phào, cười nói:
– Vậy mời theo ta.
Theo y xuống lầu một, Dương Khai không ngừng rút thánh tinh từ trong Ma Thần Bí Điển ra, rất lâu sau mới tính được rõ ràng số tiền. Người bán hàng cung kính tiễn hắn và Huyết Đồng đến cửa.
Ra khỏi cửa tiệm, Huyết Đồng lại dẫn Dương Khai đi sang tiệm khác, bốn phía bày bán các khoáng thạch quý hiếm.
Ở Thủy Nguyệt Tinh, muốn mua bất cứ thứ gì cũng có, chỉ cần có đủ tiền, dù là bí bảo siêu lớn như chiến hạm hình cũng có thể có được.
Chiến hạm do Hằng La thương hội đóng có chất lượng tốt nhất, tốc độ nhanh nhất cả Tinh Vực, Cho nên có rất nhiều thế lực đều muốn đặt mua chiến hạm từ Thủy Nguyệt Tinh này.
Thứ này tạm thời Dương Khai chưa nghĩ tới, hắn cũng biết bản thân mình chẳng thể trả nổi giá của một chiến hạm.
Hắn không biết giá trị của thánh tinh là thế nào, cũng không có khái niệm cao thấp, chỉ theo sau Huyết Đồng đi thu thập khoáng thạch. Những khoáng thạch đã chọn toàn là đẳng cấp Thánh Vương cấp, tới khi trong tay còn lại hai trăm viên thánh tinh mới chịu thôi.
Trong Ma Thần Bí Điển, xuất hiện thêm một đống những khoáng vật hiếm thấy ở bên ngoài, được đặt bên cạnh hai viên đá đen, để chúng hấp thụ được tinh hoa trong khoáng vật.
Dường như vì Dương Khai không ỷ vào thân phận mình là khách của Thần Đồ để bắt Thần Đồ chi trả cho nên Huyết Đồng nhìn hắn bằng ánh mắt hòa ái hơn. Cảm thấy thanh niên này rất có nguyên tắc, không vì thân phận của Thần Đồ thiếu gia mà trèo cao kết giao với y.
Mua hàng xong xuôi, Huyết Đồng mời Dương Khai tới tửu lâu xa hoa nhất thành trì chè chén một phen.
Mãi đến ngày thứ hai, hai người mới khởi hành trở về.
Huyết Đồng tốc độ cực nhanh, đẳng cấp Tinh Toa của y cũng không thấp.
Khoảng chừng hai canh giờ sau, hai người về đến hành cung của Thần Đồ, Huyết Đồng cáo lỗi xoay người rời đi.
Một mình Dương Khai bước vào trong hành cung. Gia Long đứng ở cửa, nhìn thấy Dương Khai về, mỉm cười nói:
– Tiểu huynh đệ có mua được thứ mà mình muốn không?
– Ừm, đồ ở thành trì của Thủy Nguyệt Tinh phong phú, cái gì cũng có, không khiến người ta thất vọng.
Gia Long cười:
– Cả Tinh vực nếu như nói có thứ gì mà ở Thủy Nguyệt Tinh không mua được, thì ở nơi khác cũng đừng mong mà mua được.
Trong lời nói của y có phần tự hào.
– Thần Đồ đã về chưa?
Dương Khai hỏi.
– Chưa.
Gia Long lắc đầu:
– Tiểu huynh đệ không cần lo lắng, hội trưởng mặc dù đối với người khác có chút nghiêm khắc nhưng rất tốt đối với Thần Đồ thiếu gia. Lần này gọi ngài ấy đến đó đại khái chỉ là để răn dạy mà thôi. Trước khi đi thiếu gia bảo tiểu huynh đệ chớ vội, cứ ở lại đây, có việc gì có thể giao cho bọn ta đi làm.
– Hiểu rồi, ta muốn bế quan một lát, tạm thời đừng để ai tới làm phiền. Khi xuất quan ta sẽ nói với các ngươi.
– Được!
Gia Long nhẹ nhàng gật đầu.
Dương Khai trở về chỗ ở của mình, đóng chặt cửa, lấy ra Tinh Toa một vạn hai ngàn thánh tin thượng phẩm nọ, nắm trong lòng bàn tay, vận công lực và bắt đầu luyện hóa nó.
Bất kể một bí bảo sau khi được võ giả luyện hóa, ăn khớp với bản thân thì mới có thể phát huy uy lực của nó.
Lúc ở trên Thông Huyền đại lục hắn đã dùng thời gian mấy tháng để luyện hóa Tinh Toa đó. Tuy nhiên lúc đó sức mạnh của hắn không cao, đẳng cấp Tinh Toa lại là Thánh cấp thượng phẩm, cho nên mới mất nhiều thời gian đến vậy.
Nhưng bây giờ thì khác. Chiếc Tinh Toa mới này Dương Khai đã nhắm kỹ mới chọn, có thuộc tính ăn khớp với thánh nguyên của hắn. Hơn nữa bản thân Dương Khai cũng đã ở cấp độ Nhập Thánh lưỡng tầng cảnh, muốn hoàn toàn luyện hóa được cũng không mất bao lâu.
Hắn vừa vận công lực thì Tinh Toa ấy đã bốc cháy lên một tầng lửa ma đen kịt. Lửa ma lúc lạnh lúc nóng tản ra hai loại đặc tính hoàn toàn trái ngược nhưng lại cùng tồn tại một cách quỷ dị. Ngọn lửa phun ra nuốt vào bất định, giống như nanh rắn khiến người ta kinh hãi.
Trong nháy mắt, Dương Khai liền cảm thấy giữa mình và Tinh Toa này đã xuất hiện một tầng quan hệ lúc có lúc. Thần niệm của hắn bắt đầu lan truyền trong Tinh Toa, đi thăm dò cấu tạo và lạc ấn của Tinh đồ bên trong nó.
Hắn tạm thời quên đi thời gian, toàn tâm toàn ý vào việc luyện hóa Tinh Toa.
Cả quá trình thuận lợi ngoài dự liệu, luyện hóa nhập thể, khắc lạc ấn thần hồn của hắn lên trên Tinh Toa, để lại khí tức sinh mệnh của hắn, khiến nó với hắn càng thêm ăn khớp hoàn hảo.
Tất cả đều không có trở ngại gì.
Sau khi Dương Khai luyện hóa triệt để xong, hắn ước chừng mình dùng khoảng thời gian không quá một tháng.
Không khỏi có chút phấn chấn, hắn biết đây là minh chứng rõ ràng nhất cho việc cảnh giới và sức mạnh được nâng cao.
Hắn không chọn xuất quan mà tiếp tục ở trong phòng, vừa để cho thánh nguyên của mình ôn dưỡng Tinh Toa, vừa đi thăm dò bức Tinh đồ trong thức hải của mình.
Thời gian trôi đi, mặt trời xuống rồi mặt trăng lên.
Dương Khai đến đây cũng đã một thời gian rồi. Những ngày này hắn cứ ở trong hành cung bế quan bất xuất, ngoài lần cùng Huyết Đồng đi mua đồ thì không ra khỏi phòng dù chỉ một bước, cũng không giao tiếp với người ngoài.
Suy nghĩ trong yên tĩnh, bỗng nhiên hắn muốn ra ngoài dạo xem, ngắm toàn cảnh Thủy Nguyệt Tinh, xem thử ngôi sao phồn vinh này có gì khác với Thông Huyền đại lục, tiện thể cũng có thể làm quen với tính năng của Tinh Toa mới về tay mình.
Tốt nhất là có thể thông qua việc quan sát mọi tình hình của Tinh Vực để có những nhận thức sâu sắc hơn. Như vậy cũng có thể có những dự định sớm nhất cho mình.
Cho đến giờ hắn vẫn chưa có một mục tiêu rõ ràng.
Ý niệm nảy sinh, hắn rời khỏi phòng.
Ra ngoài hắn tìm tới Gia Long, sau khi được biết Thần Đồ vẫn chưa về, Dương Khai nói với Gia Long dự tính của mình.
Gia Long cũng không ngăn cản hắn, chỉ giao cho hắn một lệnh bài, nói cho hắn biết đây là lệnh bài của Hằng La thương hội, có thể hưởng một số đặc quyền ở rất nhiều nơi, cũng có thể tránh được rất nhiều phiền phức.
Dương Khai đặt lệnh bài vào trong Ma Thần Bí Điển, rồi điều khiển Tinh Toa bay ra ngoài.
Hắn không có mục đích riêng biệt, chỉ dứt khoát bay đi.
Tinh Toa đẳng cấp Thánh Vương cấp thượng phẩm quả thực không tầm thường. Tốt hơn gấp mấy lần so với cái cũ, thi triển với tốc độ toàn lực thì cả hai đều không thể so sánh như nhau được.
Hắn bay qua, đi rồi lại dừng, dần dần có cái nhìn toàn diện về Thủy Nguyệt Tinh.
Đây là một ngôi sao, đồng thời cũng là một đại lục, có núi, có nước, có đất liền, có biển với các chủng tộc chung sống cùng nhau, không quá khác biệt so với Thông Huyền đại lục
Điều khác là bất cứ một ngôi sao tu luyện nào trong Tinh Vực thì năng lượng dự trữ trong trời đất đều lớn hơn so với Thông Huyền đại lục.
Là Chủ tinh của Hằng La thương hội, nơi này lại càng thể hiện rõ điều đó. Linh khí thiên địa của nơi đây mặc dù là không bằng với đại lục lơ lửng, nhưng trong Tinh vực cũng hơn hẳn nhiều ngôi sao tu luyện trong Tinh Vực.