– Bất quá dường nhưCảnh Hồng không có sát tâm quá lớn, chỉ là muốn cho áp lực Vân Phong. Nếu như hắn cũng đột phá thành công, thực lực tổng thể của tông môn chúng ta sẽ tăng lên nhiều, đối phó với kiếp nạn sau này cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều!
Trong đại điện, chư vị Thái thượng trưởng lão nhìn thấy tình huống xuất hiện biến cố, trong mắt cả đám hiện lên lửa nóng, vẻ mặt tràn ngập hưng phấn.
Nhờ có lần này thi đấu, khiến cho tông môn thoáng cái xuất hiện thêm hai cường giả Phá Không cảnh, thực lực bạo tăng.
– Nguy rồi, lần này minh chủ nguy hiểm rồi.
– Cảnh Hồng thật là lợi hại, không ngờ thoáng cái lại đột phá nhiều cấp bậc như vậy, đáng sợ!
– Loại tình huống này, cho dù minh chủ thất bại thì cũng là một loại vinh dự.
Nhìn thấy loại tình huống này, đám người Phong Vân minh xiết chặt hai tay, ở sâu trong lòng khẩn trương vô cùng.
Loại tình huống này, cho dù minh chủ không thắng được Cảnh Hồng. Thế nhưng tuy bại màvinh, không bị ảnh hưởng chút nào tới uy danh.
Ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng đại cục đã định, Nhiếp Vân sẽ thua không nghi ngờ thì đột nhiên Nhiếp Vân mở hai mắt ra. Trong mắt đột nhiên bắn ra quang mang cực nóng.
– Muốn làm cho ta nhận thua, còn sớm lắm!
Hai cánh khẽ vỗ, lập tức xé rách khoảng cách bầu trời, tránh thoát công kích ngập trời, cánh tay Nhiếp Vân tràn ngập Long Lân rậm rạp, tay trái tạo thành quyền, tay phải là chưởng. Đại Từ Đại Bi Bất Động Minh Vương quyền cùng với Tinh thần Vô lượng của Ma Ha thần chưởng dung hợp lại một chỗ, đồng thời đánh ra!
Ba ngày này tuy rằng ở cùng Đạm Đài Lăng Nguyệt, yên tĩnh phiêu bạt trên mặt hồ, cũng không có tu luyện. Nhưng mà dường như tâm tình của hắn đã đề cao không ít, đối với việc dung hợp tuyệt chiêu lại càng trở nên thuần thục. Đai đại tuyệt chiêu được thi triển từ hai cánh tay, thiên phú Diễm Hỏa sư phối hợp với thiên phú Tiên Âm sư cũng dung hợp vào trong đó, lập tức va chạm với chưởng ấn của Cảnh Hồng.
Oanh!
Công kích cuồng bạo làm cho cả Luận Thiên thai run rẩy một hồi, không gian giống như bị xé nứt, linh khí nhộn nhạo trùng kích ra, tạo thành một quả cầu không ngừng bạo tạc nổ tung, nham thạch trên mặt đất dưới trùng kích lập tức hóa thành từng đám bột mịn.
Phốc!
Bay ra ngoài, sắc mặt Nhiếp Vân thoáng cái đỏ lên, phun ra máu tươi.
Cho dù có dung hợp tuyệt chiêu, uy lực vô cùng, thế nhưng đối thủ thật sự quá lợi hại, cho dù sovới Vũ Huân trưởng lão cũng không kém bao nhiêu. Dưới một chiêu này, hắn vẫn bị thương như trước.
– Pháp Lực tù cố, nhận thua đi!
Đả thương Nhiếp Vân, hai hàng lông mày của Cảnh Hồng lần nữa nhướng lên, hai tay tạo thành trảo, hai bàn tay giống như biến thành một cái lồng sắt cực lớn, lập tức bao phủ Nhiếp Vân vào bên trong.
Lồng sắt này hoàn toàn là do pháp lực bố trí mà thành, nếu so với Tiêu Lăng, Cát Hoan trước đó thì càng thêm tinh thuần, cho dù là diễm hỏa cũng không thể thiêu đốt.
Bị đám pháp lực này bao phủ, Nhiếp Vân cảm thấy toàn thân như bị mấy vạn đạo chấp pháp trói chặt. Từ trong ra ngoài đều bị triệt để giam cầm, muốn tránh thoát, cũng khó có khả năng.
Ầm ầm!
Cùng lúc đó, một cổ pháp lực hùng hậu đến cực điểm từ trên đỉnh đầu đánh xuống, bắn thẳng khí hải, dường như muốn kinh mạch chấn vỡ của hắn, khiến cho hắn triệt để mất đi sức chiến đấu.
Xem ra tuy rằng Cảnh Hồng tấn cấp thành công, thế nhưng cũng không có lưu tình.
Cũng không phải hắn muốn giết Nhiếp Vân, mà là hắn biết rõ, thiếu niên trước mắt giống hắn, là thiên tài có được đại kỳ ngộ, Đại Vận Khí đích. Loại người này chỉ cần cho đối phương đủ áp lực, tuyệt đối có thể đột phá gông cùm, có được sức chiến đấu càng mạnh hơn nữa.
Mà lúc này, sau khi hắn đột phá, một khi dừng tay hoặc là giả vờ giả vịt, đừng nói là đối với đối phương mà đối với mình cũng là một loại vũ nhục.
Đưa vào chỗ chết rồi sau đó lại sinh, phá rồi lại lập!
– A…
Pháp lực tuôn ra tinh thuần mà hùng hậu, bản thân Nhiếp Vân đã bị giam cầm, trốn tránh không được.