Vương Thiếu Kiệt chỉ mới tỉnh lại vào 3 ngày trước, điều dưỡng hai ngày thì nghe Hoắc Vũ Hạo cùng Quất Tử và Kha Kha ở bên ngoại lịch luyện đã trở về liền không kịp chờ đợi dẫn người tới bắt Hoắc Vũ Hạo nhưng hắn quên bên cạnh Hoắc Vũ Hạo có một vị sư phụ thực lực kinh khủng mà Nhật Nguyệt Hoàng Thất không nguyện ý trêu chọc.
Hiên Tử Văn xác định đã đem chuyện này giải quyết. Hoàng thất bên kia bởi vì Vương Thiếu Kiệt cũng không lo ngại bán vị này Minh Đức Đường đệ nghiên cứu một chút mặt mũi. Khả năng Hiên Tử Văn làm sao biết Vương Thiếu Kiệt có thù tất báo thế nhưng bất kể nhắc nhở của hắn gọi tới Hoàng thất Trật Tự Đội, bọn họ không dám ở trường học trong túc xá động thủ, ở chỗ này chờ đến Hoắc Vũ Hạo đi ra, lúc này mới có thể bắt được.
Kỳ thật Vương Thiếu Kiệt là hy vọng Hoắc Vũ Hạo phản kháng, nếu như hắn đảm dám công kích Hoàng thất Trật Tự Đội, như vậy dù hắn bị giết chết ở chỗ này cũng không có nhân có thể nói cái gì. Ai biết Hoắc Vũ Hạo lại hết sức thông minh lựa chọn thúc thủ chịu trói, điều này làm cho trong lòng hắn thất vọng.
– Long Thần Đấu La, ngài không nên động thủ. Bọn ta chỉ mang hắn về tra khảo vài điều mà thôi.(Cầm đầu trung niên)
– Biểu ca, nhất định phải hạ thủ tàn nhẫn , ta cùng đi với ngươi đi.(Vương Thiếu Kiệt)
– Không được. Ngươi chính là ở lại học viện tốt hơn. Nói như vậy, ngươi liền có thể trốn tránh chuyện này cùng ngươi không quan hệ. Ngươi cũng trưởng thành người, như thế nào hoàn không có đầu óc như vậy?(Cầm đầu trung niên)
– Hiên Tử Văn đều xuất đầu cấp tiểu tử này nói tình rồi, phía trên cũng đáp ứng rồi, ngươi tái tham gia, muốn cật liên lụy sao? Ngươi thật thà điểm, coi như không biết chuyện này nên làm như thế nào ta biết.(Cầm đầu trung niên)
– Ta vẫn là nên đi theo các ngươi đi. Các ngươi đều là người mình không trách sẽ dùng nhục hình với đệ tử của ta. Về phần, Vương Thiếu Kiệt không dính líu vào chuyện này thì không cần nghĩ, toàn bộ quá trình đều được ta thu hình lại hết rồi.
Lời của Đường Long làm cho Vương Thiếu Kiệt cùng cầm đầu trung niên sắc mắt khẽ biến, nếu Đường Long muốn truyền ra thì Vương Thiếu Kiệt lẫn cầm đầu trung niên đều khó lòng giải thích với phía trên.
– Hy vọng, các ngươi không hối hận với quyết định của mình.
Có Đường Long đi theo nên Hoàng thất Trật Tự Đội người đều không dám làm khó dễ với Hoắc Vũ Hạo.
Minh Đức đường
Kính Hồng Trần chính lặng yên thưởng thức 10 vạn năm Hồn Thú Phôi Thai, hắn đã Cửu hoàn tự nhiên không cần thứ này nhưng cháu của hắn cần dùng đến. Tiếu Hồng Trần, Mộng Hồng Trần huynh muội là hắn coi trọng nhất. Lần này lưỡng Đại Học Viện trao đổi, hắn cũng là vì để cho huynh muội hai người có cơ hội đi ra ngoài, có thể có nhiều tăng lên. Tại Hồn Sư bồi dưỡng phương diện, không có chỗ nào có thể cùng Sử Lai Khắc Học viện so sánh.
– Đường chủ.(Lâm Giai Nghị)
Lâm Giai Nghị vội vàng đẩy cửa vào mà không có gõ cửa. Hiển nhiên, đã làm cho Kính Hồng Trần tức giận.
– Khốn kiếp! Tại sao không gõ cửa.(Kính Hồng Trần)
Lâm Giai Nghị sợ hãi quỳ một gối xuống nói chuyện.
– Đường chủ, Hoắc Vũ Hạo bị hoàng thất duy trì trật tự đội nhân mang đi.(Lâm Giai Nghị)
– Ân? Hoàng thất Trật Tự Đội? Sao lại thế này? (Kính Hồng Trần)
Lâm Giai Nghị đối với Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Thiếu Kiệt ở giữa mâu thuẫn hay là rõ ràng, Vương Thiếu Kiệt ma cũ bắt nạt ma mới, ngược lại bị Hoắc Vũ Hạo dụng tinh thần thuộc tính Hồn kỹ biến thành hôn mê hơn mười ngày hắn đều rất rõ ràng, Hiên Tử Văn hoàn đặc biệt vì chuyện này đi tìm hắn. Lập tức, hắn từ đầu chí cuối tương chuyện đã trải qua nói một lần.
Nghe xong lời của hắn, Kính Hồng Trần sắc mặt nhất thời trở nên khó coi.
– Hoàng thất Trật Tự Đội đám tiểu thỏ tể tử muốn tạo phản sao? Dám đến ta Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư Học viện bắt người, ai cấp lá gan của bọn hắn? Lão phu liền thế bệ hạ dọn dẹp một chút bọn họ, chúng ta đi.(Kính Hồng Trần)
– Đường chủ, ngươi chỉ sợ yếu nhanh một chút, Hoàng thất Trật Tự Đội những người đó xuống tay rất đen, ta sợ Hoắc Vũ Hạo sẽ bị bọn họ…(Lâm Giai Nghị)
– Đã biết.(Kính Hồng Trần)
Kính Hồng Trần hàn quang chớp lên, hiển nhiên là động chân hỏa. Hoắc Vũ Hạo sống chết hắn mới không quan tâm, nhưng hắn vẫn tuyệt đối không thể chết được tại Nhật Nguyệt hoàng gia hồn đạo sư học viện. Đây không phải là muốn hắn tôn tử, cháu gái mệnh sao? Hắn vốn cũng không cho là Hoắc Vũ Hạo là một thật tốt hồn đạo sư, Hoắc Vũ Hạo tham gia trao đổi, lớn hơn nữa trình độ là sung ăn ở chất áp ở trong này.
Đồng thời, hắn rất rõ ràng Hoắc Vũ Hạo đối với Sử Lai Khắc học viện ý vị như thế nào, Cực Hạn Thuộc Tính Hồn Sư vẫn là Song Sinh Võ Hồn. Kính Hồng Trần không biết cỡ nào mắt thèm nhưng từ lúc trước Hoắc Vũ Hạo đứng ở Long Vương Đấu La – Mục Ân bên cạnh thời điểm là hắn biết, bản thân là không thể nào lung lạc đến người thanh niên này.
Nếu như Hoắc Vũ Hạo thật sự xảy ra chuyện thì Kính Hồng Trần có chút không dám tưởng tượng. Kia cũng không phải là hắn tôn tử, cháu gái cũng chưa về vấn đề, chỉ sợ toàn bộ Sử Lai Khắc Học viện đều cũng bạo ác động, lập tức đứng ở Nhật Nguyệt Đế Quốc đối lập cục diện, thậm chí có khả năng hướng Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư Học viện trực tiếp phát động công kích.
Sử Lai Khắc Học viện hắn là đi qua, nơi đó cường giả như mây. Xem như Bản Thể tông đều bị kinh sợ thối lui mà ngay cả hắn cũng không khỏi không lưu lại một kiện cấp chín Hồn Đạo Khí mới có thể đầy đủ trở về.
Chưa kể, vị kia Long Thần Đấu La hỉ hộ vô thường tâm tình trực tiếp tại Minh Đô đi bộ vài vòng sẽ tạo thành Nhật Nguyệt Đế Quốc tổn thất không cần thiết. Theo Kính Hồng Trần giải và tìm hiểu tin tức thì Long Thần Đấu La là trước kia vạn năm trước Đấu La Đại Lục Đệ nhất Hồn Sư có phong hào là Xích Diệt Đấu La là người đuổi cùng giết tận.
Tại trong nội tâm, hắn là tuyệt không muốn thừa nhận bản thân e ngại Sử Lai Khắc Học viện nhưng trên thực tế hắn đối với Sử Lai Khắc Học viện lại có thật sâu kiêng kị. Vạn năm nội tình nhất sở học viện, đây là cỡ nào chuyện kinh khủng a! Đại lục Đệ nhất Học viện cũng không chỉ trưng cho đẹp. Tại nguyên chúc Đấu La Đại Lục trong tam quốc, Sử Lai Khắc Học viện tiềm thế lực mạnh liền Nhật Nguyệt Đế Quốc quân đội cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Đội trưởng Hoàng thất Trật Tự Đội hiện tại là Từ Mặc Trầm, hắn không dám đối với Hoắc Vũ Hạo dùng tra tấn nhưng ánh mắt đã ám chỉ rõ ràng, Đường Long toàn bộ đều thu vào trong mắt.
– Khốn khiếp, Hoàng thất Trật Tự Đội. Các ngươi gan hùng mật báo sao? Dám bắt người của Nhật Nguyệt Hoàng thất Hồn Đạo Sư.(Kính Hồng Trần)
Một tiếng rống giận vang vọng cả tòa Hoàng thất Trật Tự Đội, người tới không ai khác ngoài Kính Hồng Trần. Tra tấn trong phòng mấy người tất cả đều sửng sốt một chút. Ngay sau đó, một tiếng nổ vang vang lên, đại môn đã bị đá văng. Vẻ mặt âm trầm Kính Hồng Trần mang theo Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư Học viện thầy chủ nhiệm Lâm Giai Nghị tựu xông vào. Kính Hồng Trần liếc thấy đến Bác Long Trụ thượng Hoắc Vũ Hạo. Con ngươi nhất thời kịch liệt co rút lại một chút.
– Ta không nghĩ tới Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư Học viện thế nhưng cũng bảo vệ không được học viên của mình.
– Kính Đường chủ, ta thấy Nhật Nguyệt Đế Quốc là không muốn tiếp tục trao đổi công tác rồi.
– Long Thần Đấu La.(Kính Hồng Trần)
Kính Hồng Trần thấy Đường Long đứng một bên thì ánh mắt mãnh liệt co rút lại. Hắn trong tầm mắt thấy được Đường Long từ trong túi áo lấy ra một thủy tinh cầu.
– Đây là Thủy Tinh Truyền Tin, có thể để cho không có giới hạn khoảng cách truyền tin.
Kính Hồng Trần sắc mặt khẽ biến khi thấy Đường Long vận chuyển Hồn Lực.
– Đừng…(Kính Hồng Trần)
Sử Lai Khắc Học viện
Hải Thần Đảo
– Hử, Thủy Tinh Truyền Tin có phản ứng?(Huyền Tử)
Huyền Tử đang ăn gà rán cùng uống rượu liền dừng động tác.
– Đường Long, có chuyện gì mà gọi cho ta?(Huyền Tử)
– Yo, Huyền lão. Có kiện sự tình nói cho ngươi.
Đường Long không có thêm mắm thêm muối đem sự tình tiền căn hậu quả nói rõ với Huyền Tử, Huyền Tử nghe xong thì trên trán gân xanh nổi lên.
– Sử Lai Khắc Học viện, tập hợp!(Huyền Tử)
Huyền Tử bay lên trên cao cao giọng hét lớn, trong giọng kèm theo sự tức giận.
Huyền Tử hét lớn như vậy liền kinh động cao tầng Sử Lai Khắc Học viện, toàn bộ người có chức vụ cao hoặc Phong Hào Đấu La đều hướng Hải Thần Đảo tạp hợp. Huyền Tử vắn tắt nói cho bọn họ nghe.
– Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư Học viện bọn oắt con, Hoắc Vũ Hạo có mệnh hệ gì thì ta đồ diệt các ngươi.(Cung Trường Long)
– Hể, có người cả gan đụng vào đệ tử của hắn sao? Lâu rồi, ta không hoạt động gân cốt nên đi ra ngoài một chút.(Diệp Tịch Thủy)
– Huyền lão, ngài hạ lệnh đi. Trên dưới Sử Lai Khắc Học viện thành viên lập tức hướng Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư Học viện giết tới.(Mã Tiểu Đào)
Toàn bộ Sử Lai Khắc Học viện cao tầng ta một lời ngươi một lời làm cho Kính Hồng Trần và Lâm Giai Nghị ở đầu bên kia hoảng sợ không thôi.
Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư Học viện
– Đường Long, ngươi muốn thế nào mới để cho bọn họ không chạy tới Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư Học viện?(Kính Hồng Trần)
– Đáp ứng ta mấy điều kiện thì ta sẽ khuyên bảo bọn họ.
– Ngươi nói.(Kính Hồng Trần)
– Thứ nhất, ngươi thân thủ giết chết những Hoàng thất Trật Tự Đội đã mang Hoắc Vũ Hạo tới đây.
– Thứ hai, Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư Học viện hoặc Minh Đức Đường các ngươi đưa ra hai kiện Cấp 9 Hồn Đạo Khí làm đền bù.
Bên phía Sử Lai Khắc Học viện đều im lặng quan sát tình hình mà ai nấy trong lòng đều cười hả hê, chọc ai không chọc lại đi chọc sát tinh.
– Điều kiện thứ nhất, ta không thể đáp ứng ngươi được.(Kính Hồng Trần)
Đổi lại người khác, Kính Hồng Trần đã sớm hạ sát thủ nhưng Hoàng thất Trật Tự Đội thành viên bao nhiêu cũng cùng Hoàng Thất có chút quan hệ, hắn hoàn chân không thể hoàn toàn không có chỗ cố kỵ.
– Nếu vậy thì ta thay các ngươi thanh lý môn hộ. Theo như ta giải thì Hoàng Thất Trật Tự Đội khoảng thời gian này hành xử rất bá đạo khi ỷ vào mình cùng Hoàng Thất có quan hệ.
– Điều kiện thứ hai, ta càng không thể đáp ứng. Ngài phải biết mỗi một kiện Cấp 9 Hồn Đạo Khí đều là hiếm có cùng khó chế tạo.(Kính Hồng Trần)
– Cả hai điều kiện đều không đáp ứng được thì các ngươi không ngại ta tại Hoàng Thánh đi dạo mấy vòng nhỉ?
– Ngài đang uy hiếp chúng ta?(Lâm Giai Nghị)
– Đừng có hiểu lầm, ta không phải uy hiếp mà đang thông tri các ngươi.
Kính Hồng Trần sắc mắt thoáng chốt âm trầm xuống, Lâm Giai Nghị sắc mặt tái xanh. Bọn hắn rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan bởi Hoàng Thất Trật Tự Đội.
– Kính Đường chủ, để ta cho hắn một bài học.(Từ Mặc Lâm)
– Ngươi chỉ bằng vào thực lực Hồn Thánh đấu lại Phong Hào Đấu La sao? Chưa kể, đối phương là Cực Hạn Đấu La đấy.(Kính Hồng Trần)
Từ Mặc Lâm vẻ mặt kinh hãi nhìn Đường Long, hắn thấy Đường Long trẻ tuổi cùng lắm chỉ là Hồn Thánh mà hắn tự tin cùng cảnh giới có thể đánh bại được Đường Long nhưng hắn vạn phần không ngờ Đường Long đạt đến cấp bậc vạn người mơ ước.
– Kính Đường chủ quyết định đi.
– Haiz, tự gây nghiệt không thể sống.(Kính Hồng Trần)
Từ Mặc Lâm mặt biến thành tro tàn khi nghe những lời của Kính Hồng Trần. Đường Long mỉm cười đưa tay bắt lấy Trữ Vật Hồn Đạo Khí mà Kính Hồng Trần khi xoay người ném cho hắn, Đường Long nhìn về phía Từ Mặc Lâm nở nụ cười không hảo ý. Từ Mặc Lâm muốn xoay người chạy trốn nhưng hắn cơ thể bị một cỗ Hồn Lực cầm cố.
– Nghe nói ngươi muốn tra tấn đệ tử của ta bằng Bác Long Trụ? Ngươi hẵn là tra tấn những người khác như vậy đi? Hôm nay, ta sẽ cho các ngươi cảm giác đến những thống khổ mà những người từng bị các ngươi hành hạ.
Toàn bộ những người đến bắt Hoắc Vũ Hạo đều bị Đường Long hảo hảo chăm sóc, bọn hắn không ngừng kêu la thảm thiết cùng van xin nhưng không đả động đến Đường Long.
– Cầu ngươi… Khụ… giết… Khụ… chúng ta… Khụ… đi.(Từ Mặc Lâm)
Từ Mặc Lâm cùng những người khác đều biến thành huyết nhân mà thảm trạng rất đáng sợ.
– Những người mà các ngươi tra tấn trước kia cũng từng cầu xin các ngươi như vậy nhưng các ngươi có buông tha bọn họ không?
– Ta sẽ cho các ngươi muốn chết không được mà muốn sống cũng không xong.
Đường Long ngưng tụ Hồn Lực vào lòng bàn tay hướng Đan Hải nơi chứa đựng Hồn Lực của đám người Từ Mặc Lâm vỗ tới.
– Các ngươi không phải luôn tự cho mình là cao thượng tùy tiện quyết định người khác sao? Giờ ta cho các ngươi thể nghiệm bình dân sinh hoạt là thế nào.
– Ngươi cư nhiên… Khụ… phế đi… Khụ… tu vi… của chúng ta?(Từ Mặc Lâm)
– Đối với một Hồn Sư mà nói thì việc bị phế đi Hồn Lực là một kiện thống khổ sự tình.
Đường Long làm xong hết thảy mới xoay người rời khỏi Hoàng Thất Trật Tự Đội mà không màng đến đám người Từ Mặc Lâm ở bên trong.
– Đường chủ, chúng ta làm gì bây giờ?(Lâm Giai Nghị)
– Cũng là Vương Thiếu Kiệt thằng nhãi con gây chuyện, dẫn ngoại nhân đến trong học viện bắt người, cho ta đem hắn khai trừ. Đá ra Nhật Nguyệt Hoàng gia Hồn Đạo Sư Học viện.(Kính Hồng Trần)
– Chúng ta cũng không có chứng cớ chứng minh là hắn làm…(Lâm Giai Nghị)
– Ta khai trừ một học viên cần gì lý do? Y theo lời ta mà làm đi.(Kính Hồng Trần)