Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật quan sát Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn cũng quan sát đối phương.
Trên thực tế, ma quỷ hùng mạnh giống như hắn ta, một khi quyết định hóa thành hình dáng con người, thì gần như không hề có bất kì khác biệt nào.
Nhưng hắn ta không hề thay đổi hai con ngươi màu xanh sẫm kia.
Đây là một đôi con ngươi trông như có ma lực, khi Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật chăm chú nhìn Cố Thanh Sơn, thậm chí Cố Thanh Sơn còn cảm thấy mình đang dần dần chia lìa thế giới này.
Loại cảm giác này, lại có hiệu quả giống hệt với Trảm Hồn Chân Đồng.
Đúng vậy, giao diện Chiến Thần đã rời đi, rất nhiều kỹ năng danh hiệu đã không thể sử dụng được nữa.
Nhưng Trảm Hồn Chân Đồng là thuật đồng tử của kiếm mà Cố Thanh Sơn dần dần tu luyện và tìm ra, dưới sự giúp đỡ của giao diện Chiến Thần tiến thêm một bước củng cố, cuối cùng mới trở nên thần thông như thế.
Kỹ năng này đã kết hợp với con ngươi của hắn, không cần lệ thuộc vào giao diện Chiến Thần mà có thể phát động luôn.
Cho nên, “Trảm Hồn Chân Đồng” là thuật đồng tử giữ lại.
Còn về những kỹ năng danh hiệu khác, giống như kỹ năng danh hiệu “Chinh phục” của chiến thần Tinh Hỏa thuộc về kỹ năng luật nhân quả không thể lí giải, cùng với sự ra đi của giao diện Chiến Thần, kỹ năng này cũng tạm thời biến mất.
“Lãnh chúa Tà Kỳ, ta có một câu hỏi nho nhỏ.” Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật nói.
“Mời ngài nói.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ngươi cũng biết, nơi này của ta chỉ cho phép ma quỷ đã nắm giữ năng lực thần bí, nhưng từ sự hiểu biết của ta đối với ngươi, hình như ngươi chưa từng thi triển sức mạnh thần bí.”
“Điều này rất quan trọng sao?” Cố Thanh Sơn hỏi ngược lại.
… Thật ra thì hắn biết, đây chính là điều kiện mà ma nữ kia từng nói trước đó:
[Đầu tiên, chủ nhân sẽ bỏ qua cho những ma quỷ có năng lực hệ thần bí hùng mạnh]Bây giờ Cố Thanh Sơn đã thỏa mãn những điều kiện khác, lúc này chỉ cần chứng minh mình có năng lực hệ thần bí.
Còn về việc hỏi ngược lại, là vì tránh cho phải dùng lời nói thật để trả lời đối phương.
Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật thẳng thắn nói: “Dĩ nhiên, chỉ có con cưng chân chính của Ma giới, mới được nguồn sức mạnh của Ma giới trao cho năng lực hệ thần bí, ma vương Tà Kỳ, ngươi phải chứng minh mình là ma quỷ thuộc một trong những loại này.”
“Ma vương Tà Kỳ, ta sẽ cho ngươi cơ hội trao đổi công bằng, cho nên ta hy vọng ngươi trước tiên hãy gạt nỗi lo ngại là ta đây sang một bên.”
“Ta thi triển ở đây có được không?” Cố Thanh Sơn hỏi lần nữa.
Chỉ hỏi, không đáp.
Đây là một sách lược an toàn.
“Dĩ nhiên có thể.” Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật nói.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn rơi trên giao diện Mồi Lửa.
Sau khi giết chết ma vương Tà Kỳ cùng ma nữ, mình đã có được một ít hồn lực.
Những hồn lực này là để chuẩn bị cho kích hoạt “Thăng cấp hồn lực”
Nhưng mà bây giờ vì cứu Địa kiếm, đã không quan tâm được nhiều như vậy nữa.
Cố Thanh Sơn đang muốn sử dụng hồn lực, bỗng nhiên dừng lại.
Đợi đã.
Mặc dù Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật nguyện ý che chở những ma quỷ nắm giữ sức mạnh hệ thần bí kia, nhưng mình cũng không thể biểu hiện quá mức.
“Sao vậy, có khó khăn gì sao?” Trong giọng nói của Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật có một tia rét lạnh.
Lần này, hắn ta đã nảy sinh nghi vấn.
Cố Thanh Sơn cũng nhận ra được sự mất kiên nhẫn của đối phương.
Nên xoay chuyển sách lược rồi…
“Nhưng thật ra ta muốn làm gì đó khác trước.” Cố Thanh Sơn giải thích.
Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật ngạc nhiên nói: “Cái gì khác?”
Cố Thanh Sơn đáp: “Rất nhiều kỹ năng hệ thần bí đều có các loại điều kiện tiên quyết mới có thể phát động.”
Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật gật đầu một cái.
“Việc ta muốn làm bây giờ chính là giết hại… giết chết kẻ địch càng mạnh càng tốt.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn nói xong chờ một hồi.
Giáo đường không có động tĩnh gì.
Đúng vậy, mình đã tách riêng hai chuyện để nói, một là kiến thức thông thường của kỹ năng hệ thần bí, một là nguyện vọng của mình.
Hai chuyện này không có quan hệ lô- gic với nhau, cho nên cũng không phải là nói dối.
Nhưng khi Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật nghe vào, sẽ cảm thấy hắn phải thoả mãn một điều kiện mới có thể bộc phát kỹ năng.
Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật vỗ tay một cái.
Rất nhanh, tám tên ma quỷ mang theo một con hải thú to lớn, xuất hiện ở trên khán đài.
Đây là một con cá biển cả người mọc đầy gai nhọn, ánh sáng sấm sét yếu ớt không ngừng lượn lờ trên người nó.
Cái đầu nó chỉ cao bằng toà nhà ba tầng.
Tám tên ma quỷ mang nó lên đã bị gai nhọn đâm đến chảy máu khắp người, thỉnh thoảng còn không ngừng co quắp vì ánh sáng của sấm sét
Nhưng từ đầu tới cuối bọn họ không nói một tiếng nào.
Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật chỉ vào cá biển to lớn nói: “Vật trang trí của giáo đường không thể cho ngươi giết, thủ hạ của ta cũng không được, đây là một con hải thú thực lực cũng tạm được, là đồ vật hiếm hoi do ta đích thân đi sâu vào Ma hải Hỗn Loạn bắt được, vào dạ tiệc tối nay, ta sẽ dùng nó để đãi khách”
“Ta có thể giết nó?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Dĩ nhiên, nghe nói tài nấu cơm của ngươi không tệ, chắc hẳn ngươi cũng có chút tâm đắc với việc xẻ thịt con mồi.” Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật nói.