Ánh mắt Cố Thanh Sơn rơi trên người đối phương, nói: “Vóc dáng mê người, khiến người ta phải ca ngợi.”
… Đây là nói thật.
Vị ma nữ này chỉ vào bạn đồng hành với mình, lại hỏi: “Cô ấy thì sao?”
“Cũng mê người như vậy.” Cố Thanh Sơn đáp.
Một ma nữ khác lớn tiếng nói: “Vậy trong hai chúng ta, ai đẹp hơn?”
Không khí dường như ngưng đọng vào giờ khắc này.
Hai ma nữ thu lại nụ cười trên mặt, nhìn chằm chằm vào Cố Thanh Sơn, như đang đợi hắn nói ra lời khó nghe.
Dẫu sao trong giáo đường, ai cũng không dám nói láo.
“Hai người đều không đẹp bằng ta.” Cố Thanh Sơn nói.
Hai cô gái ngẩn ngơ, đột nhiên bật cười lớn tiếng.
“Ha ha ha, người đàn ông thú vị”
“Ừm, bàn về vẻ ngoài, đây đúng là sự thật… sao trong Lãnh chúa lại có sự tồn tại kì lạ như ngài”
Hai cô gái đang nói, trên người dần dần bốc lên một làn sương dày đặc.
Sương dày mang đi bộ lông chim quanh người bọn họ, sừng dê thật dài, cùng với dáng vẻ dữ tợn, thay vào đó là làn da trắng nõn cùng dung mạo xinh đẹp.
Hai thiếu nữ xinh đẹp xuất hiện trước mặt Cố Thanh Sơn.
Hai người họ hoàn toàn giống nhau, chỉ có điều một người tóc tím, một người là màu xanh lá cây.
Chỉ có màu tóc là điểm khác biệt để phân biệt bọn họ.
Đây dường như là hình dáng thật sự của các nàng.
Cố Thanh Sơn thấy sửng sốt.
Thay đổi như vậy, kết hợp với vóc dáng mê người trước đó, trở nên cảnh đẹp mà ý vui nhiều.
“Bây giờ ngài còn thấy mình đẹp nhất không?” Một ma nữ hỏi.
Cố Thanh Sơn thở dài, đáp: “Hai người đẹp hơn ta.”
Hai cô gái che miệng bật cười.
Trêu đùa những ma quỷ cấp bậc Lãnh chúa này, vẫn là vui thú của các nàng.
Bọn họ đang muốn nói tiếp, vẻ mặt bỗng nhiên ngưng lại.
“Thật tiếc không thể tiếp tục trò chuyện nữa, bây giờ đến phiên ngài, Lãnh chúa đại nhân, chủ nhân đang đợi ngài.” Một thiếu nữ nói.
Cố Thanh Sơn ngẩng đầu nhìn về phía bậc thang dài, lặp lại lời vừa rồi của vị Lãnh chúa kia: “Nhưng mà vị huynh đệ trước đó của ta chưa hề xuống.”
“Không cần chờ, hắn ta cũng đã trở thành một món đồ trang trí.” Một ma nữ thản nhiên nói.
Cố Thanh Sơn hỏi: “Đã có người nào xuống chưa?”
Hai ma nữ quỷ liếc nhau một cái, lại nhìn Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn nhìn bọn họ cười một tiếng: “Không nói cũng không sao hết, ta đi lên đây.”
Một ma nữ chăm chú nhìn hắn, bỗng nhiên hạ thấp giọng nói: “Ngài cần phải nhớ, đừng lãng phí thời gian.”
“Đầu tiên, chủ nhân sẽ bỏ qua những ma quỷ có năng lực hệ thần bí mạnh mẽ, nhưng ngài ấy cũng rất coi trọng chuyện làm ăn và giáo đường.” Một ma nữ khác nhấn mạnh thêm nói.
Cố Thanh Sơn gật đầu tỏ ý mình đã biết.
“Các ngươi nói những thứ này với ta, chủ nhân sẽ không trừng phạt các ngươi chứ.” Hắn lo lắng nói.
“Không sao, bình phong đã ngăn cách mọi thứ, chủ nhân sẽ không để ý đến chuyện ngài ấy không hứng thú, lại nói ngài ấy cũng không quan tâm bọn ta đã nói những gì.” Ma nữ nói.
Cố Thanh Sơn mỉm cười gật đầu với hai cô gái, bước lên bậc thang, sải bước đi.
Đúng vậy, hắn nhớ ra rồi.
Người bán rượu ở quầy rượu Tú Tích đã từng nói, nơi này có hai quy tắc.
Một là không thể nói dối.
Hai là công bằng.
Những ma quỷ bình thường đều nhớ kỹ cái thứ nhất, bởi vì ma quỷ luôn không tự chủ được nói dối, bất kể có mục đích hay không.
Đây là bản năng của bọn họ.
Còn về công bằng, là quy tắc giao dịch của Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật.
Điểm này rất dễ bị lờ đi.
Bởi vì đối với làm ăn mà nói, đây là quy tắc đơn giản nhất.
Thẳng thắn hơn mà nói, Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật mở cửa làm ăn, ắt phải quan tâm đến một điểm này.
Hai cái quy tắc.
Chỉ ghi nhớ một trong số đó.
Kết quả đương nhiên không cần nói cũng biết.
Trừ điều này ra, muốn sống sót để đi xuống từ phía trên, thật ra còn có điều kiện thứ ba.
[Đầu tiên, chủ nhân sẽ bỏ qua cho những ma quỷ có năng lực hệ thần bí hùng mạnh.]Nửa câu này chính là điều kiện thứ ba!
Cuối cùng, cũng là quan trọng nhất, nhưng thật ra là câu nói đầu tiên.
Khi thời gia có hạn, người ta thường theo thói quen chọn nói điều quan trọng trước.
Câu nói kia là do ma nữ thứ nhất nói:
[Ngài cần phải nhớ, đừng lãng phí thời gian.]Đây là điều kiện thứ tư!
Cố Thanh Sơn nhanh chóng phân tích rõ mọi chuyện.
Hắn đi tới nấc cuối cùng của bậc thang, vượt qua lớp bình phong uốn lượn màu đen.
Rất nhanh, hắn biến mất trước mắt hai vị ma nữ giống như hai vị Lãnh chúa ma quỷ trước đó.
Trong hai ma nữ, một người bỗng nhiên nói: “Tỷ tỷ, chúng ta đi xem một chút không?”
Một ma nữ khác nói: “Dĩ nhiên, Lãnh chúa này thật thú vị, ta cũng muốn xem rốt cuộc hắn sẽ có được kết quả như thế nào.”