– Đúng vậy a, minh chủ, hiện tại tiếp nhận cũng không phải là hành động sáng suốt!
Đám người Trúc Âm cũng nhìn về phía Nhiếp Vân nói.
– Ha ha!
Nghe thấy mọi người khuyên can. Nhiếp Vân lắc đầu đứng dậy, khí tức trong nháy mắt kích động ngàn dặm, hào khí đâm thủng vạn cổ.
– Ta tiếp nhận!
Nói xong bỏ qua mọi người khuyên can, bàn chân khẽ điểm một cái. Từng bước một đi vào Luận Thiên thai.
Cảnh Hồng cần người ta làm đối thủ để mượn cơ hội đột phá, hắn cũng giống vậy, lực lượng của ngươi mạnh, thậm chí có thể thi triển ra lực lượng đan điền huyệt khiếu. Như vậy cũng vừa vặn, ta cũng vừa vặn muốn mượn nhờ lực lượng của ngươi đạt tới tầng thứ càng cao hơn!
– Vân Phong này lại dám tiếp?
– Ài, xem ra vẫn là tuổi trẻ, căn bản không có nhìn ra được chỗ đáng sợ a!
– Đan điền huyệt khiếu chi lực, ngay cả cường giả Phá Không Cảnh đỉnh phong muốn đánh bại cũng khó khăn, cho dù thực lực Vân Phong không kém, nhưng mà vẫn kém rất nhiều. Nếu như muốn chiến thắng, ít có khả năng!
– Vân Phong không biết đan điền huyệt khiếu chi lực cũng là chuyện rất bình thường, bất quá thất bại một lần thì sẽ khiến cho hắn hiểu được, pháp lực so với đan điền huyệt khiếu chi lực hoàn toàn không cùng một cấp bậc!
Trong đại điện, chư vị trưởng lão lúc này cũng đã hiểu rõ lực lượng vừa rồi Cảnh Hồng thi triển đáng sợ tới cỡ nào, mọi người nhìn về phía Nhiếp Vân không chút sợ hãi, hoàn toàn không biết gì cả cũng nhịn không được lắc đầu một phen.
Đối mặt với việc Cảnh Hồng đột ngột thi triển ra đan điền huyệt khiếu chi lực, ngay cả bọn hắn cũng cảm nhận được một tia sợ hãi, không dám đón đỡ, chứ đừng nói là thiếu niên này, tuyệt đối không thể chiến thắng được!
– Tốt!
Thấy Nhiếp Vân tiếp nhận khiêu chiến, tiến vào Luận Thiên thai, hai mắt Cảnh Hồng sáng rực lên.
Đổi lại là người bình thường nhìn thấy hắn dùng ưu thế áp đảo để chiến thắng Lưu Tế đã đột phá đến Phá Không Cảnh trung kỳ, nhất định sẽ cự tuyệt khiêu chiến. Mà thiếu niên này không chút do dự. Đủ để nói rõ, hắn không nhìn nhầm người.
– Đây là một hạt Linh Dược khôi phục pháp lực Thánh phẩm có thể trong thời gian ngắn khôi phục pháp lực, tuy rằng chưa hẳn có thể bổ đầy khí hải của ngươi, nhưng mà cũng có thể có chỗ trợ giúp, ta và ngươi phải quyết đấu thực lực mạnh nhất chứ không phải liên tục chiến đấu!
Đáp xuống Luận Thiên thai, bàn tay Nhiếp Vân khẽ lật một phen, một bình ngọc bắn về phía Cảnh Hồng.
– Tốt! Hảo hán! Bất quá, không cần đan dược của ngươi ta cũng có biện pháp khôi phục!
Nhìn thấy hành động của thiếu niên, trong mắt Cảnh Hồng hiện lên vẻ bội phục, ngón tay bắn ra, bắn bình ngọc trở lại. Lại lập tức lấy ra một chất lỏng màu vàng kim óng ánh rồi nuốt xuống.
Chất lỏng vừa mới tiến vào trong bụng, tiêu hao trong chiến đấu vừa rồi của hắn chậm rãi khôi phục, lực lượng liên tiếp kéo lên.
– Cái này Vân Phong ngốc sao?
– Cho dù Cảnh Hồng có lợi hại hơn đi chăng nữa thì vừa rồi mới cùng Lưu Tế chiến đấu một trận, nhất định cũng tiêu hao rất nhiều, lúc này không cùng chiến đấu với hắn mà còn giúp hắn khôi phục thực lực, thật sự là đầu óc có vấn đề
– Ngươi thì biết cái gì! Thực lực đạt tới loại cấp bậc như bọn hắn, thắng bại không phải là mục đích chính yếu nhất, mà là lòng khiêu chiến, tâm chiến thắng, nếu như dựa vào loại ưu thế này đã nói rõ sợ hãi đối phương, còn chưa có chiến đấu thì khí thế đã yếu đi!
– Đúng vậy a, đây cũng là tôn trọng đối với đối thủ, cùng là thiên tài, xuất ra thực lực mạnh nhất tới chiến đấu mới là tốt nhất lựa chọn!
Nhìn thấy hành động của Nhiếp Vân, có ít người âm thầm khâm phục, cũng có ít người không cho là đúng.
Bất quá, những chuyện này đối với Nhiếp Vân mà nói, đều không quan trọng. Hiện tại trong mắt hắn chỉ có Cảnh Hồng này, tuy rằng không rõ vì sao hắn ta dùng thực lực Nạp Hư cảnh đỉnh phong lại có thể đánh ra đan điền huyệt khiếu chi lực, nhưng mà Nhiếp Vân cũng biết, mình nhất định có thể chiến thắng hắn ta, phải chiến thắng được hắn!