– Sa Nguyên Sa thiếu gia.
Cô gái này nói, nàng đương nhiên chính là thị vệ của Sa Nguyên Liễu Oánh.
Sa Nguyên?
Lăng Hàn nguyên bản không biết người này là ai, sau đó nghe Lệ Vi Vi nói, mới biết người này là ngày đó trước tiên nhảy ra khuyên can, lại bị Triệu Luân lấy lợi ích đuổi đi.
Hắn đối với người này không có chút hảo cảm, nhưng suy nghĩ một chút, vẫn nói:
– Vậy thì mời dẫn đường đi.
– Lăng thiếu, xin mời!
Liễu Oánh xoay người, ở trước mặt dẫn đường.
Lăng Hàn đi theo, nhưng rất nhanh hắn liền phát hiện đây là một quyết định sai lầm, bởi vì nữ nhân này một thân vưu vật, đường viền mông hiển lộ hết, mỗi đi một bước, cái mông sẽ phong tình vạn chủng mà vặn vẹo, đầy đặn vểnh cao.
Cái này thật là làm cho người ta nắm giữ không được, nhìn liền khiến người ta hóa thân thành cầm thú.
Lăng Hàn vội tăng nhanh bước chân, đi song song với đối phương.
Liễu Oánh không khỏi lộ ra nụ cười, nàng tự nhiên biết tại sao, đây làm cho nàng hơi kiêu ngạo.
Hai người đi một lúc, tới một tửu lâu, tuy thời gian đã khuya, nhưng chuyện làm ăn của tửu lâu lại tương đối tốt, cửa ra ra vào vào rất nhiều người.
Nhìn thấy Liễu Oánh, thần sắc của người trong tửu lâu lập tức nghiêm lại, không dám nhìn nhiều.
Đây chính là thị nữ của Sa Nguyên, nhìn nhiều nói không chắc sẽ rước lấy sự cố.
Liễu Oánh dẫn Lăng Hàn đi tới lầu ba, gõ cửa nói:
– Thiếu chủ, Lăng thiếu đến.
– Xin mời.
Bên trong truyền tới thanh âm của một nam tử.
Liễu Oánh đẩy cửa ra, để Lăng Hàn tiên vào.
Lăng Hàn cũng không khách khí, nhanh chân đi vào, chỉ thấy Sa Nguyên đang uống rượu, hai bên có hai mỹ nữ trẻ tuổi, lúc này la y bán giải, lộ ra da trắng như tuyết, ở dưới ngọn đèn phản xạ ra tia sáng chói mắt.
Ở phía sau nam tử này, còn có ba mỹ nữ đứng thẳng, mỗi người vẻ mặt lạnh lùng, như tượng đá.
– Ha ha ha ha, mời ngồi!
Sa Nguyên cũng không đứng lên, chỉ chỉ vị trí đối diện, nhìn Lăng Hàn nói.
Đây chính là đạo đãi khách của hắn?
Trong lòng Lăng Hàn đã có chút không vui, nhưng vẫn ngồi xuống, muốn biết trong hồ lô của đối phương bán thuốc gì.
– Bản thiếu liền đi thẳng vào vấn đề, ta muốn bí pháp tu luyện thể phách của ngươi.
Sa Nguyên cũng không khách khí.
– Ngươi muốn bao nhiêu Chân Nguyên Thạch, bản thiếu cũng có thể giao cho ngươi!
Lăng Hàn không phản đối.
Hắn xác thực rất thiếu Chân Nguyên Thạch, tuy rằng vừa mới kiếm lời bốn trăm vạn, nhưng một cuộc bán đấu giá liền để hắn hoa đến chỉ còn dư lại mười vạn, hơn nữa kỳ thực hắn còn vừa ý không ít đồ vật, chỉ là thực sự không thể ra tay.
Hắn làm thế nào cũng phải lưu chút Chân Nguyên Thạch tu luyện chứ?
Nhưng dù thế hắn nào cũng sẽ không truyền Bất Diệt Thiên Kinh cho người khác, lại nói, coi như hắn chịu, cũng không có cách nào nói ra công pháp, bởi vì cấp độ của công pháp quá cao.
Sa Nguyên thấy Lăng Hàn không hề bị lay động, cũng không có snh phẫn nộ, mà vỗ tay một cái nói:
– Đông Nguyệt, Mai Nhi, hai người các ngươi hảo hảo chiêu đãi vị bằng hữu này của ta!
– Vâng!
Hai nữ đều yểu điệu nói, chân thành đi tới bên người Lăng Hàn, một bên một cái, muốn tới gần thân thể hắn.
Lăng Hàn hơi nhướng mày, đưa tay đẩy một cái, hai nữ liền bị hắn đẩy về phía sau.
– Làm sao, không hài lòng?
Sa Nguyên hơi kinh ngạc.
– Đông Nguyệt cùng Mai Nhi đều là hồng bài của Hinh Hương Lâu, không chỉ dáng dấp xinh đẹp như hoa, hơn nữa còn nắm giữ tu vi Sơn Hà Cảnh.
Lấy nhân khẩu khổng lồ của Loạn Tinh Hoàng Triều, hai chữ mỹ nữ này thực sự là quá bình thường, trong mười cái nhất định có thể tìm ra một cái, mà mỹ nữ tuyệt sắc cũng không hiếm thấy, trong trăm có thể ra một.
—————