“Xem ra ngươi rất tự tin?” Kim Kình Thiên chậm rãi bước tới, đứng cách Mục Trần trăm bước, hắn nhìn Mục Trần, ánh mắt kỳ lạ nói.
“Ko đc sao?” Mục Trần cười cười, thần sắc bất động.
Kim Kình Thiên khẽ gật đầu:” Ánh mắt tên Kim Liệt kia thật kém, lại ko nhìn ra ngươi mới là kẻ khó đối phó nhất trong nhóm này, bất quá… vậy còn chưa đủ.”
Hình dáng hắn vô cùng bình thường, có chút yếu kém, nhưng khi hắn nói chuyện, lại phát ra sự bá đạo nghiêm nghị. Hắn lúc này, mới có chút tương xứng với tên tuổi thiên tài mạnh nhất hoàng kim sư tộc.
“Mời chỉ giáo.”
Bên trong con mắt đen của Mục Trần, giống như đang ngưng tự thêm kim quang, sau khi tiến vào Thần Thú Chi Nguyên, hắn gặp qua rất nhiều thiên tài, những kẻ này thực lực đều ko yếu, chất lượng chỉnh thể mạnh hơn giới trẻ bắc giới rất nhiều, nhất là Kim Kình Thiên trc mặt, càng là người nguy hiểm nhất trong thế hệ trẻ mà hắn đã gặp.
Bất quá, gặp đối thủ mạnh như thế Mục Trần cúng ko sợ, ngược lại cảm thấy huyết dịch trong cơ thể đang sôi lên. Từ khi hắn đột phá tầng thứ hai Long Phượng thể, vẫn chưa có lúc nào được thẳng tay so đấu.
Cuộc chiến lần trc với tông đằng, căn bản ko thể khiến hắn cảm thấy sảng khoái.
Cho nên Mục Trần lúc này muốn thử xem thúc dục Long Phượng thể đến tận cùng, xem xem cường giả Thất Phẩm Chí Tôn đỉnh phong, rốt cuộc mạnh đến mức nào?
Kim Kình Thiên nhìn thân thể đang tỏa ra kim quang của Mục Trần, ánh mắt trở nên ngưng trọng: “Thân thể thật cường hãn…”
Dù chưa giao thủ, nhưng hắn vẫn cảm nhận đc cảm giác nguy hiểm phát ra từ thân thể của Mục Trần, theo hắn dự đoán, chỉ dựa vào thân thể, ko phải Thất Phẩm Chí Tôn tầm thường có thể sánh bằng.
“Ta đột phá lần này, cần phải khiêu chiến rất nhiều cường giả, mà ngươi, có tư cách trở thành đá mài đao cho ta, chỉ là đáng tiếc, sau trận chiến này, đây sẽ là nơi an nghỉ của ngươi.”
Kim Kình Thiên hít sâu một hơi, bên trong đôi mắt, có thêm một chút khát máu hiện ra, hắn nhìn Mục Trần, nhếch miệng cười, sát khí dần che phủ khuân mặt, có chút dữ tợn.
Hắn đã đem Mục Trần coi thành hòn đá kê chân giúp hắn đột phá!
“Chỉ sợ ngươi mài kĩ quá gãy mẹ nó đao đấy.” ^0^
Mục Trần khẽ cười một tiếng, thanh âm bình thản, nhưng đối chọi gay gắt, mặc dù diện mục cảu Kim Kình Thiên ngày càng dữ tợn, vẫn như cũ ko làm hắn lui bước.
“Ha ha, hảo! Có khí phách!”
Kim Kình Thiên nghe vậy, cũng ko giận, ngược lại ngửa mặt cười lớn, tiếng cười ngày càng vang dội, tới sau đó đã biến thành tiếng mãnh sư rít gào, ầm ầm vang vọng phía chân trời, khiến cho thiên địa run rẩy.
Kim quang bá đạo từ trong cơ thể hắn bạo phát ra, tóc và hai mắt của Kim Kình Thiên đều biến thành màu vàng, từ xa nhìn lại, giống như một đầu thượng cổ kim sư, uy mãnh kinh nhân.
Một cỗ linh lực cuồng bạo giống như thủy triều khuếch tán, chấn động ko gian, uy áp tỏa ra, ngay cả bọn Hàn Sơn Cửu U ở xa cũng phải biến sắc.
“Ha ha, đã lâu lắm rồi, chưa có ai dám nói chuyện với ta như vậy.”
Đôi mắt hoàng kim của Kim Kình Thiên nhìn Mục Trần, chợt hắn nhếch miệng cười to: “Lúc nữa nếu ta phát hiện ra ngươi ko có tư cách nói những lời này, ta sẽ đem xương cốt toàn thân ngươi từng đoạn từng đoạn đánh nát!”
ÒA..ÀNH!!
Ngay khi chữ cuối cùng phát ra, bàn chân Kim Kình Thiên giẫm mạnh, mặt đất dưới chân lún xuống, thân ảnh trực tiếp hóa thành kim quang biến mất tại chỗ.
Khi thân ảnh Kim Kình Thiên biến mất, kim quang trong mắt Mục Trần cũng khởi động, đó là dấu hiệu vận chuyển Long Phượng thể, mũi chân khẽ điểm, thân hình hóa thành quang ảnh biến mất.
ÒA..ÀNH!!
Một kim quyền xuyên qua hư ko, đánh vào vị trí lúc trc của Mục Trần, ko gian lập tức chấn động, từng vết nứt hiện ra, mặt đất bị ngạnh sanh đánh thấp xuống một tầng.
Một quyền thất bại, sắc mặt Kim Kình Thiên ko đổi, lại đánh ra một quyền, như lôi chùy oanh kích, lực lượng cường đại mang tới thanh âm cuồng bạo.
Thân hình Mục Trần lui lại, tạm lánh phong mang.
“Như thế nào? Trc đó chỉ là nói khoác hay sao? Như thế nào đã ko thể chịu nổi rồi?” Thế công cuồng bạo của Kim Kình Thiên ko hề ngưng lại, thanh âm cười lớn ầm ầm vang vọng.
Thân hình Mục Trần đột nhiên dừng lại, sau trong con mắt, kim quang thâm thúy ngưng tụ tới cực hạn, song chưởng chậm rãi nắm chặt.
Trên hai tay, Long Phượng chi lực hiện ra, quấn quanh hai cánh tay, trong mơ hồ phát ra tiếng long ngâm phượng khiếu, chấn động khí huyết trong thân Mục Trần, dẫn tới linh lực điên cuồng tăng phúc.
ÒA..ÀNH!!
Kim quang bạo phát trong ko gian, thân ảnh Kim Kình Thiên lần nữa hiện ra, quyền ảnh màu vàng như mãnh sư thôn thiên bao phủ mà đến, thế như hủy thiên diệt địa.
Bất qua đối mặt với một kích kinh người của Kim Kình Thiên, Mục Trần ko hề tránh né, bởi hắn cảm nhận đc, Long Phượng thể của hắn đã đạt tới cực hạn.
Lực lượng như núi lửa phun trào, đã ko thể kìm nén đc nữa.
Nếu đã ko nhịn đc, vậy bộc pháy đi!
Để ta thử xem, Thất Phẩm Chí Tôn đỉnh phong mạnh đến mức nào?!
Trong mắt Mục Trần bắt đầu bạo phát kim quang. Thần sắc Mục Trần bình tĩnh, ngay khi kim quyền hiện ra, hắn cũng đánh ra một quyền.
Hai đạo quyền ảnh kim sắc dưới từng đạo ánh mắt chăm chú, mãnh liệt va chạm vào nhau.