Giang Nam lật mắt trợn trắng, không khỏi im lặng, thầm nghĩ:
– Vi Tuyết Chủ e sợ cho thiên hạ bất loạn, cũng là nữ ma đầu, ba ma đầu gia nhập Huyền Hoàng Học Cung, lần này học cung gặp nạn, đầu của Đa Văn Thánh Nhân chỉ sợ muốn nổ…
Đa Văn Thánh Nhân đúng là có khuynh hướng đầu cũng muốn buồn bực nổ tung, lai lịch ba người này hắn đã sớm thấy rõ ràng, cũng không phải là người tốt gì, mỗi người việc xấu loang lổ, nếu để cho ba người bọn họ gia nhập học cung, còn không đem học cung náo ngất trời?
Đột nhiên lại có một người chủ động đi vào hàng ngũ đệ tử học cung, để cho Đa Văn Thánh Nhân thở phào nhẹ nhỏm:
– Cuối cùng đến người bình thường, Hi Hoàng thái tử là thái tử Trung Châu Thần Triều, hắn vào học cung ta là muốn mượn lực học cung bảo vệ Trung Châu Thần Triều. Nhưng hắn tương lai thừa kế ngôi vị hoàng đế của Trung Châu Thần Triều, Trung Châu Thần Triều cũng coi như nhập vào học cung ta.
Lần này Hi Hoàng thái tử ở trong Vọng Tiên Đài biểu hiện cũng cực kỳ mắt sáng, mặc dù không có xông qua tám quan cuối cùng, nhưng mà đã trải qua năm trăm lần sống lại ma luyện, so sánh với đám người Lạc Hoa Âm cũng không thua gì, tiềm lực thật lớn.
Mấu chốt nhất chính là, vị thái tử này công chính liêm minh, làm người hiển nhiên so sánh với ba đại ma đầu mới vừa rồi kia muốn tốt hơn rất nhiều.
Sau khi Hi Hoàng thái tử gia nhập học cung, cũng có thật nhiều người rối rít gia nhập học cung, Giang Nam thấy đám người Hoa Trấn Nguyên, Thiệu Thiên Nhai cùng Âu Tùy Tĩnh cũng chạy tới, còn có Tam Khuyết hòa thượng cúi đầu hướng trong hàng đệ tử học cung chui tới, lại bị Diệu Đế tiểu hòa thượng cùng Ngọc Chân Thượng Nhân kéo lôi trở lại.
– Tam Khuyết sư đệ, bình tĩnh, bình tĩnh!
Ngọc Chân Thượng Nhân luôn miệng nói:
– Chúng ta là tăng nhân của Cực Nhạc Đại Thế Giới, Phật Chủ nhất mạch, cũng là môn sinh của Bổ Thiên thần nhân, gia nhập Huyền Hoàng Học Cung, chúng ta sẽ bị người đánh…
Tam Khuyết hòa thượng bừng tỉnh đại ngộ, gãi gãi đầu trọc, cười nói:
– Ha hả, ta quên mất chuyện này. Hắc hắc, chúng ta cũng là Bổ Thiên thần nhân nhất mạch, trời sập còn có người đội lên…
Cái trán của Đa Văn Thánh Nhân toát ra mồ hôi lạnh, thầm thở dài nguy hiểm thật:
– May là thất đức hòa thượng này bị Vạn Phật Chi Chủ thu làm môn hạ, nếu không học cung ta lại ra một tai họa…
Lúc mọi người đang có tính toán riêng của mình định tản đi, rời học cung, đột nhiên, Huyền Hoàng Mẫu Khí chấn động, một cổ uy nghiêm kinh khủng xuyên thấu Huyền Hoàng Mẫu Khí nặng nề, một thanh âm ở trên bầu trời Huyền Hoàng Học Cung vang lên:
– Lão tổ, hai vị lão tổ của Thiên Ý Đại Thế Giới, Hồng Hoang Đại Thế Giới, đã đi tới trước học cung!
– Hai vị Bổ Thiên lão tổ tông của Thiên Ý Đại Thế Giới, Hồng Hoang Đại Thế Giới tới?
Mọi người kinh hãi, Bổ Thiên thần nhân rất ít tự mình lộ diện, cho dù là Vọng Tiên Đài mở ra, Huyền Hoàng Lão Tổ cũng không tự mình phủ xuống, mà giờ khắc này hai vị lão tổ của hai Đại Thế Giới lại tự mình tới, nhất định là xảy ra đại sự!
– Huyền Hoàng đạo huynh, xảy ra chuyện lớn!
Lại có một thanh âm oanh ra Huyền Hoàng Mẫu Khí nặng nề, truyền động đến bầu trời học cung, thanh âm như sấm chấn động hư không.
Ầm ầm!
Huyền Hoàng mẫu khí bao phủ Huyền Hoàng Học cung trùng trùng điệp điệp đột nhiên nổ tung, Thần Quang vạn đạo, hai Thần Nhân cơ hồ đồng thời đi vào trên không Huyền Hoàng Học cung, quanh thân bị bao phủ bên trong Thần Quang vô cùng, làm cho không người nào có thể thấy rõ diện mục Thần Nhân bên trong Thần Quang.
Thân thể của bọn hắn giấu vào vô cùng thời không, từ xa nhìn lại dị thường quảng đại, như là tinh không rộng lớn cao ngạo, làm cho người kính ngưỡng!
Bổ Thiên Thần Nhân!
Thanh âm chấn động Học cung kia đột nhiên vang lên, quát:
– Chuyện liên quan đến Chư Thiên vạn giới sinh tử tồn vong, đạo huynh ngươi rõ ràng còn ở chỗ này chủ trì Vọng Tiên Đài? Ngươi có biết hay không, Chư Thiên vạn giới, hàng tỉ vạn thương sinh, tùy thời có khả năng tử vong?
Hư không chấn động, lại có một Thần Nhân từ trong hư không bước ra, cũng bao phủ ở bên trong Thần Quang, thấy không rõ diện mục, bất quá hẳn là Huyền Hoàng lão tổ, trầm giọng nói:
– Hai vị đạo hữu, rốt cuộc là chuyện gì, đáng giá ngạc nhiên như thế?
– Đạo huynh, ngươi trốn ở chỗ này một mình khoái hoạt, lại không có lưu ý Thiên Tượng.