Kim Liệt hừ lạnh một tiếng, không hề lên tiếng, hắn không thể không thừa nhận lần này đích thật là đã nhìn lầm rồi, Tên Mục Trần này e rằng sẽ khiến cho chuyện lần này trở nên khó khắn hơn.
Tuy nhiên bất kể thế nào thì bảo tàng của Đa Bảo Thú nhất định phải thuộc về Hoàng Kim Sư tộc bọn hắn, hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng để cho 1 tên Mục Trần nho nhỏ cản đường.
Mà trong lúc ý niệm trong đầu Kim Liệt vừa hiện thì bên này Mục Trần vẫn dùng thần sắc đạm mạc nhìn thoáng qua tên Thất phẩm Chí Tôn vừa bị chém chết, sau đó ánh mắt lập tức chuyển hướng nhìn về phía 1 trong số bốn tên Thất phẩm Chí Tôn còn lại.
Mà ngay lúc bốn tên Thất phẩm Chí Tôn còn lại nhìn thấy ánh mắt Mục Trần phóng tới, da đầu lập tức run lên, đều nhịn không được lui về phía sau mấy bước, ánh mắt mang vẻ kinh hãi và kiêng kị nhìn vào giữa khoảng không trung, nơi mà từng đạo Linh Văn đan vào nhau, ngưng tụ thành tia sáng màu đỏ sậm.
Tận mắt chứng kiến lực sát thương khủng bố của tia sáng màu đỏ sậm nên bọn hắn hiển nhiên cũng không dám trực tiếp đối kháng nữa.
Ông.
Nhưng hiển nhiên Mục Trần không có thời gian để quan tâm tới việc đó, chỉ thấy được ngón tay hắn cong lại rồi búng ra, một vài đám tia sáng màu đỏ sậm tiếp tục được ngưng tụ thành, âm thầm di chuyển, nhìn như mờ mịt nhưng có thể cảm giác được một cỗ chấn động cực kỳ đáng sợ từ đó phát ra.
Những tia sáng này được gọi là Tru Thần quang, đây chính là đòn công kích mạnh nhất của do toà Tru Tiên Trận bày ra, Linh trận dùng phương thức huyền ảo, đem thiên địa linh lực chuyển hóa, dồn nén lại, hóa thành từng sợi Tru Thần quang, cực kỳ sắc bén, không tưởng thể ngăn cản, sắc bén đến mức dù là không gian cũng có thể cắt đứt được.
Bất quá khiếm khuyết duy nhất chính là những sợi Tru Thần quang này cô đọng quá mức khó khăn, mặc dù trước đó Mục Trần đã sớm chuẩn bị rất nhiều đạo Linh ấn nhằm đem uy lực của linh trận phát động tới mức cao nhất, nhưng số lượng Tru Thần quan tạo ra được cũng chỉ được vài sợi mà thôi.
Bất quá hiện tại, dùng để đối phó với những tên này thì bấy nhiêu đó cũng đủ rồi.
Mục Trần ánh mắt không chút cảm tình nhìn về phía 4 tên thất phẩm chí tôn còn lại, ngón tay chợt điểm, một sợi Tru Thần quang lại 1 lần nữa lao xuống.
Bốn tên còn lại thấy tru thần quan 1 lần nữa lao xuống thì trên khuôn mặt liền hiện lên vẻ khiếp sợ, bọn chúng vào lúc này đến tư phản kháng cũng không có. Không chút do dự liền lập tức quay đầu bỏ chạy.
Hưu!
Bất quá, đối mặt với tru thần quang thì dù có bỏ chạy cũng không có có bất kỳ ý nghĩa gì, Tru Thần quang lập tức xuyên thấu không gian. Trực tiếp xuyên thủng mi tâm của một gã Thất phẩm Chí Tôn, đồng thời đem Chí Tôn Hải trong cơ thể hắn phá vỡ. Lập tức đoạn tuyệt sinh cơ, thân hình hắn cuối cùng rơi xuống đất.
Lại là một kích tất sát!
2 tên Thất phẩm Chí Tôn cuối cùng sắc mặt trắng bệch, toàn thân toát mồ hôi lạnh, ánh mắt nhìn về phía Mục Trần giống như là nhìn thấy mà quỷ, tràn đầy sợ hãi.
(5 thằng lao lên mà mới giết 2, vậy mà giờ còn lại 2, ko bik là lão đâu viết mà quên coi lại số lượng hay sao nên ae thông cảm)
Mục Trần sắc mặt cũng không biểu tình, tiếp tục điều động Tru Tiên Trận, lại thấy tiếp tục xuất hiện 1 sợi Tru Thần Quang từ trong Tru Tiên Trận tách ra, Tia sáng di chuyển uốn lượn như độc xà, tuỳ thời có thể xuất ra.
“Lập tức thoát khỏi phạm vi của linh trận!” Mà trong lúc 2 tên Thất phẩm Chí Tôn còn sót lại đang trong tình trạng hoảng sợ cực độ thì 1 tiếng thét đột nhiên vang lên, đó chính là tiếng thét do Kim Liệt phát ra.
Nghe thấy tiếng hô, 2 tên Thất phẩm Chí Tôn cũng dần hồi phục lại tinh thần, lập tức quay đầu tìm cách rút chạy khỏi phạm vi của linh trận.
Mục Trần hai mắt nhắm lại, đầu ngón tay hào quang không ngừng chuyển động.
Mà trong lúc Mục Trần sắp sửa ra tay thì tiếng hô tức giận của Kim Liệt lại 1 lần nữa truyền đến: “Thằng mặt bướm. Ngươi dám giết người của Hoàng Kim Sư tộc ta?!”
Mục Trần cười cười, cũng không đáp lại, mà dùng hành động thay cho lời nói, hắn cong ngón búng ra. Tia lưu quang đỏ sậm xẹt qua, đầu của 1 gả thất phẩm thuộc Hoàng Kim Sư lập tức đứt lìa, máu tươi bắn tung tóe.
Linh lực phòng ngự quanh thân hoàn toàn không hề có nữa điểm tác dụng.
Nếu như Hoàng Kim Sư tộc đã đối phó với hắn không chút lưu tình, vậy thì hắn cũng sẽ đối xử lại không chút kiêng kỵ. Có thù không báo, đó không phải là tính cách của Mục Trần.
Kim Liệt nhìn thấy một màn này. Cả 2 mắt đều trở đỏ bừng, ánh mắt nhìm chằm chắm như muốn đem Mục Trần phanh thây thành vạn đoạn.
Ở phía xa, ba vị cường giả Tê Ma tộc thì đang không ngừngnuốt từng ngụm nước bọt, tại thời điểm bên trong Luyện Thể Tháp, bọn hắn đã biết Mục Trần có sức chiến đấu phi phàm, dù sao kẻ có thể một quyền liền đem Lục Tùy đánh trọng thương, như thế nào lại là 1 kẻ tầm thường được.
Nhưng coi như là lúc đó thì thực lực của Mục Trần hiển nhiên chưa tới mức làm cho bọn hắn trở nên kinh sợ như bậy giờ, những tên vừa rồi thực lực đều đạt tới Thất phẩm Chí Tôn, nhưng mà trong tay Mục Trần lại giống như cọng rơm cái rác bình thường, đơn giản là có thể lau đi.
Bọn hắn ngay lúc bắt đầu còn có chút không hài lòng với quyết định của Hàn Sơn là mời Mục Trần đến để kiếm một chén canh, nhưng hiện tại bọn họ lại cảm thấy vô cùng may mắn, lần này nếu như không phải có Mục Trần, chỉ sợ chuyến đi lần này bọn hắn phải lành ít dữ nhiều.
Sau khi đem tên thất phẩm chí tôn thứ 3 chém giết xong thì Mục Trần dùng ánh mắt hờ hững hướng về phía tên cuối cùng còn sót lại, mà hắn vào lúc này đây thì sắc mặt đã trở nên trắng bệch, toàn thân đang run lên vì sợ hãi.
Hào quang tiếp tụ ngưng tụ tại đầu ngón tay của Mục Trần.
Rống!
Mà ở phía xa, Kim Liệt rốt cuộc cũng không thể chịu đựng được nữa, 1 tiếng thét tức giận vang lên.
“Giết hắn đi!”
Ngay tại lúc tiếng thét của Kim Liệt vang lên lúc, Mục Trần ngón tay cong lai rồi búng ra, một vầng sáng màu đỏ sậm mãnh liệt bắn ra, trực tiếp nhắm thẳng về phía tên thất phẩm chí tôn cuối cùng còn sót lại.
Hưu!
Vầng sáng lấy tốc độ cực nhanh lao lên, trong nháy mắt đã lao đến trước mặt tên Thất phẩm Chí Tôn đó, nhưng ngay tại thời điểm vầng sáng sắp sửa lao tới, trong phiến thiên địa đột nhiên trở nên chấn động, một tia sáng màu kim quang từ khoảng không lao tới, nhắm thẳng vào 1 khoảng không trong khu vực.
Mục Trần hai mắt lập tức ngưng tụ.
Bởi vì những khu vực đó chính là những điểm mấu chốt để duy trì Linh trận.
Phanh!
Không gian chấn động, những linh ấn được giấu lập tức tan vỡ, ngay tập tức, linh trận theo thời gian dần trở nên mờ nhạt, mà theo những biến chuyển của linh trận thì uy lực của những tia lưu quang màu đỏ càng lúc càng yếu, cuối cùng cũng chỉ lồng ngực xuyên thủng của tên Thất phẩm Chí Tôn, nhưng cũng không đem hắn triệt để giết chết (thế này mà còn chưa chết).
Đột nhiên xuất hiện sự cố ngoài ý muốn khiến cho sắc mặt bọn Hàn Sơn khẽ biến, bởi vì bọn họ cảm nhận được công kích trước đó so với Kim Liệt thì mạnh hơn nhiều.
Kẻ này đến tột cùng là ai?
Mục Trần nhìn thoáng qua Linh trận đang dần tiêu tán, cũng hơi bĩu môi, chợt chuyển tầm nhìn về phía xa xa, tại nơi đó đang có 3 đạo thân ảnh đang đứng.
Mà ánh mắt của Mục Trần nhanh chóng tập trung nhìn về thân ảnh đang đứng sau cùng, trong ánh mắt có tinh quang xẹt qua.
Cuối cùng cũng không nhịn được mà phải hiện thân rồi sao?