Triều Âm kiếm nghe hiểu ý của hắn, vội vàng nhấn chuôi kiếm, phát ra tiếng vang.
“Ngươi cũng đồng ý với cái nhìn của ta? Được.” Cố Thanh Sơn chỉ vào vùng biển nhỏ trên bản đồ nói: “Đây là biển Ma Hỗn loạn, nơi này cần ngươi và ta kề vai chiến đấu, chúng ta cùng nhau tìm ra phương pháp cứu Địa kiếm, được không?”
Ong!!!!!
Triều Âm kiếm dùng hết sức mình phát ra một tiếng vang rung trời.
Đây là một quán bar nằm ở biên giới của Biển Ma Hỗn Loạn.
Chúa Tể Xoay Chuyển Vạn Vật hạ lên nơi này rất nhiều thuật pháp hệ thần bí như Sự Che Chở Của Đại Dương, Đại Dương Thân Thiện, Con Cưng Của Đại Dương… Cho nên nơi này không phải chịu sự công kích của ma thú đại dương.
Ma thú đại dương…
Sâu trong đại dương có tồn tại một vài ma thú đại dương cổ xưa đã sống trên triệu năm.
Trải qua sự tẩy rửa của năm tháng, thân thể bọn chúng đã trở thành vũ khí cường đại kinh khủng, càng không cần nói tới thực lực của chúng.
Năm đó lúc Thần tộc và Tộc Hoang Cổ chia rẽ Ma Giới nguyên thủy đã hiểu được nơi đây quá mức phiền phức cho nên mới cố ý tránh khu vực biển mênh mông này.
Lúc này, bão táp trên biển càng thổi càng mãnh liệt.
Trời đất tối sầm.
Đám ma quỷ đàng hoàng đứng yên trong quán bar, nghe tiếng gào thét của trời đất trên mặt biển bên ngoài.
Một con ma quỷ toàn thân là lửa cháy hừng hực lầu bầu nói: “Sức sóng lần này mạnh hơn rồi, ta cá quái vật lần này ít nhất đã sống 600 vạn năm.”
Một con ma quỷ khác nói tiếp: “Không đúng, 30 năm trước âm thanh này đã từng xuất hiện một lần, lúc đó ông chủ quán bar từng nói, quái vật này đang ở thời kỳ con non, khoảng chừng mới có hai triệu tuổi.”
Ma quỷ hỏa diễm nói: “Được rồi, mặc kệ nó sống bao lâu, còn ta mỗi lần đi tới nơi này đều sẽ cảm giác vô cùng uể oải.”
“Vì sao?”
“Bởi vì ngươi biết mình vĩnh viễn không thể ăn được thịt của những quái vật kia.”
Một con ma quỷ khác xen vào nói: “Cái này thì đúng nè, mẹ của con quái vật này đã sống 50 triệu năm, thích ăn thịt chúng ta nhất. Ta cá chắc các ngươi không hề muốn gặp lại nó.”
Lại có một ma quỷ say tí bỉ cười nhạo: “Vậy sao đám rác rưởi các ngươi vẫn còn ngồi ì ở chỗ này chưa đi?”
Thực lực của nó rất mạnh nên những ma quỷ khác không dám nói gì nữa.
Chỉ có tên hầu rượu cười tiếp lời: “Trong Biển Ma có rất nhiều kỳ ngộ, chủ nhân của chúng ta hoan nghênh tất cả người tới đây thăm dò, thuận tiện nói thêm một câu, ngươi đã uống nhiều rồi, xin chú ý không gây sự ở quán bar.”
Tên ma quỷ kia nghe hầu rượu nói vậy… dường như hiểu ra chuyện gì, lập tức ngậm miệng lại.
Nó cúi đầu, buồn bực uống rượu một mình không tiếp tục cười nhạo người khác nữa.
Ầm!
Lúc này cửa quán bar bị đẩy ra.
Trong tiếng gào thét của bão táp, một tên ma quỷ với gương mặt tuấn tú đi vào.
Toàn thân hắn vô cùng sạch sẽ không có chỗ nào bị gió mưa làm ướt.
Ma quỷ này nhìn rất lạ mặt, lập tức khiến cho một vài tên ma quỷ lâu năm ở nơi này chú ý tới.
… Trong nước biển của biển Ma Hỗn Loạn tràn đầy các loại sức mạnh bạo ngược kịch liệt, không phải năng lực khống chế nước thông thường có thể ứng phó được.
Chỉ có trực tiếp kết nối với biển mới có thể làm như vậy.
xem ra năng lực của tên ma quỷ này có liên quan tới đại dương.
Trong lúc mọi người đang suy nghĩ.
Tên ma quỷ kia đã đi thẳng tới quầy bar.
“Uống chút gì không?” Hầu rượu hỏi.
“Cảm ơn, không cần.” Cố Thanh Sơn nói.
“Ngươi tới quán bar tránh né bão táp mà lại không uống rượu, ông chủ biết sẽ không vui.” Hầu rượu nói rất thẳng.
“Mặc dù ta không uống rượu, nhưng ta có một giao dịch.” Cố Thanh Sơn nói.
Lúc này hầu rượu mới tươi cười hỏi: “À? Thì ra là thế vậy thì có thể thông cảm được, xin hỏi thân phận của ngài là?”
“Ma vương Tà Kỳ.” Cố Thanh Sơn nói.
Hầu rượu nhìn Cố Thanh Sơn, vẻ mặt như chìm vào trong ký ức: “Ma vương Tà Kỳ? Ừ, để ta xem tin tức hôm nay… Có rồi, là ma vương vừa giết chết hai ma giới, tướng mạo không khác biệt với các tộc quần khác, ách, thực lực cũng rất xuất sắc.”
Đám ma quỷ ngồi bên đang vểnh tai lắng nghe lập tức thu hồi ánh mắt.
Tên ma quỷ có thể sở hữu hai khu vực ma giới thì sao có thể là người mới chứ, không phải người có thể chọc.
Một tên hầu rượu khác nói: “Nếu không có vấn đề gì thì cho hắn đãi ngộ cấp lĩnh chủ đi.”
“Đúng, đúng vậy, ngài sở hữu hai ma giới có tư cách nhận được đãi ngộ cấp lĩnh chủ….”
“Cảm ơn.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn thuận tay ném mấy viên Ma Toản lên mặt quầy bar.
Ma Toản là đồng tiền mạnh, cho dù là rèn vật phẩm hay là khảm nạm, thi pháp, giao dịch và sưu tầm đều cần dùng tới ma toản.
Thấy mấy viên Ma Toản này, nụ cười trên mặt hầu rượu càng thêm tươi trẻ.
Một Lĩnh chủ ma giới ra tay hào phóng.
Nhân vật như vậy đi tới chỗ nào cũng đều được hoan nghênh.
Hầu rượu hỏi: “Rất xin lỗi, ta còn phải hỏi ngài một vấn đề cuối cùng, ngài có năng lực hệ thần bí không?”