Giang Nghĩa bình tĩnh trả lời: “Có đủ tư cách hay không thì phải đợi người của cục thể thao xác nhận chứ không phải ông.”
Rồi Giang Nghĩa quay đầu nói với La Phong: “Kí nhanh đi.”
La Phong thở dài một hơi, sự tình đã tới nước này rồi, không kí cũng tiếc. Hi vọng duy nhất là người được tổng cục phái tới kiểm tra đủ chính trực.
Nhưng….có khả năng sao?
Anh ta vừa kí vừa lắc đầu thở dài. Miếng thịt tới miệng còn rơi, đúng là không hề dễ chịu.
Khi anh ta vừa kí hợp đồng xong thì nghiệm thu viên của tổng cục cũng đi tới.
Mạnh Văn vừa nhìn thấy liền lập tức dập thuốc đứng dậy: “Ồ, anh tới rồi à, mời ngồi mời ngồi.”
Nghiệm thu viên lắc tay: “Không cần khách khí.”
Sau đó, anh ta trực tiếp ngồi cạnh Mạnh Văn, vừa cười vừa nói với ông ta. Kẻ ngốc cũng hiểu có nội tình.
Nghiệm thu viên còn hỏi: “Ngài Mạnh, ông đưa tài liệu cho tôi đi, để tôi kiểm tra giúp ông.”
Mạnh Văn lắc đầu: “Xin lỗi nhưng ông chủ Dương không bán câu lạc bộ cho tôi mà chọn bán cho Tẩm Mộng phía đối diện rồi. Nên mời anh kiểm tra tài liệu của bọn họ.”
“Ồ?”
Nghiệm thu viên nhìn về phía La Phong, trong mắt tràn ngập địch ý. Chỉ thông qua ánh mắt này thôi thì La Phong cũng biết, mình tiêu rồi.