Rút kinh nghiệm từ lần thất bại thứ nhất, Diệp Thành lại gọi tiên hoả ra, hơn nữa lần này hắn còn luyện nhanh hơn lần trước rất nhiều.
Không biết đến khi nào, trong thế giới nhỏ của không gian bắt đầu lan ra mùi hương thuốc nồng nặc, mỗi lần có đan dược xuất khỏi lư đều kèm theo những dị tượng khác nhau.
Ngày đêm luân phiên, trăng lặn rồi lại lên.
Ba ngày lặng lẽ trôi qua.
Diệp Thành kiệt sức nằm bò ra đất, vẻ mặt mệt mỏi chẳng buồn nói gì, hắn có khí huyết dồi dào như thế mà cũng không chống đỡ được.
Tuy nhiên thành quả của ba ngày này cũng rất tốt, có năm viên đan được luyện chế thành công, trên mỗi viên linh đan đều khắc năm đường đan vân, mỗi viên đều là thượng phẩm trong linh đan năm vân.
Nếu Đan Thần ở đây chắc chắn sẽ ngạc nhiên trợn mắt há mồm, vì linh hồn ở cảnh giới Địa mà lại có thể luyện chế ra năm viên linh đan năm vân.
Linh đan năm vân cực kỳ khó luyện, phức tạp hơn linh đan bốn vân không chỉ là mấy chục lần, nhưng Diệp Thành lại dũng mãnh như vậy, nếu linh hồn của hắn tiến giới đến Thiên giới thì sẽ còn nghịch thiên nhường nào!
Nhưng hắn là Đan Thánh, không có chút bản lĩnh thì thật sự không xứng với cái danh này. Đan Tổ Long Hồn trong Thần hải đã giúp hắn rất nhiều, hồn lực của Đan Tổ Long Hồn đã chịu giúp hắn một phần áp lực.
“Như vậy Viêm Hoàng sẽ có thêm năm cao thủ ở cảnh giới Không Minh tầng thứ chín nữa”, cầm năm viên linh đan năm vân trong tay, Diệp Thành mỉm cười vui vẻ yên tâm.
“Nếu một ngày luyện được một viên thì mỗi ngày thêm được một cao thủ cảnh giới Không Minh tầng thứ chín đó!”, Diệp Thành bắt đầu xoè tay thầm tính, càng tính mắt hắn càng sáng lên.
Nhưng khi nghĩ đến linh thảo cần để luyện đan, Diệp Thành lại ho khan một tiếng, cảm thấy mình đã suy nghĩ nhiều rồi, hơn nữa là nghĩ quá nhiều, linh thảo của linh đan năm vân khó tìm nhường nào, thiếu một hai loại thôi là những loại khác có cũng vô dụng.