Đi qua hoa viên, hóa ra là ở bức tường bên kia, mấy tiểu thư quần áo hoa lệ quây thành một vòng, từ giữa các nàng truyền ra tiếng khóc, tiếng khóc rất nhỏ bé yếu ớt, chọc người trìu mến. Chỉ nghe thanh âm này Hạ Liên Phòng liền có một chút thất thần. Nàng nhớ tới kiếp trước Tiềm Nhi, bị Kỳ Hoài Húc Kỳ Ngọc Hà tàn phá trốn được về phủ, vừa không thể kể ra với bất kỳ ai, vừa sợ Hồi nhi nhận thấy được, một người chui ở trong chăn, cắn góc chăn không chịu khóc thành tiếng, thanh âm kia cũng nhỏ bé yếu ớt rồi lại tuyệt vọng như vậy. Nàng khẽ run rẩy rồi mới thanh tỉnh được lại, đó là bi kịch kiếp trước, đời này nàng quyết không cho nó tái diễn một lần nữa!
Tính tình Hạ Lan Tiềm cực kỳ giống đại cữu phụ Lam Chiến, ghét ác như thù, hay bênh vực kẻ yếu, thấy mấy thiên kim tiểu thư kia cùng nhau bắt nạt người khác lập tức quát: “Các ngươi đang làm cái gì vậy!”
Chúng thiên kim bị hắn quát cho hoảng sợ, theo bản năng đều đứng tránh ra, Hạ Liên Phòng nhìn thấy thiếu nữ mặc La thường màu xanh bị bao vây đang ngồi xổm trên mặt đất, hai tay ôm đầu gối, trên người bẩn thỉu, tóc lộn xộn, chắc là đã bị khi dễ một hồi.
“Chư vị tỷ tỷ, đây chính là ở Tề vương phủ, nếu bị người khác nhìn thấy thì không tốt đâu đúng không?” Hạ Lan Tiềm nháy mắt, nhìn như ngây thơ mà hỏi. Cậu có bộ dạng phi thường đẹp mắt, tuy rằng tuổi còn nhỏ nhưng mặt mày đã lộ ra tuyệt đại tao nhã, nhìn thấy một tiểu thiếu gia phấn điêu ngọc trác như vậy nào có ai không động lòng chứ?
Đám Thiên kim nhất tề lộ ra thần thái đoan trang cao quý nhất của mình, phảng phất tình huống bắt nạt tập thể lúc trước không hề tồn tại.
Hạ Liên Phòng đi ra phía trước, đưa tay định nâng tiểu cô nương kia dậy nhưng cô nương đó lại như là bị thứ gì phỏng tay đụng vào, sợ tới mức cả người lui ra sau, may mà Hạ Liên Phòng tay mắt lanh lẹ mới không khiến nàng thật sự ngã sấp xuống. “Ngươi không có chuyện gì chứ?”
Một người thiếu nữ xinh đẹp mặc váy dài màu hồng viền vàng khinh thường hừ lạnh một tiếng: “Hạ đại tiểu thư, ngài chớ để dáng vẻ của nó lừa gạt, nha đầu này tuy rằng trà trộn vào thọ yến của vương gia nhưng nó chỉ là một thứ nữ tầm thường, nếu không phải hôm nay thân mình muội muội ta không khỏe thì phụ thân cũng sẽ không dẫn theo nó đến. Nhìn dáng vẻ này của nó xem, thật là làm cho Đường phủ ta mất mặt!”
Họ Đường, lại giao hảo cùng Tề vương … Trừ bỏ Đại Lý Tự Khanh- Đường Lý thì không còn ai khác. Hạ Liên Phòng hơi nhíu chân mày lại, nàng ngược lại là rất có hảo cảm với tiểu cô nương áo xanh, bất quá trưởng – thứ có khác, hôm nay có thể đến tham gia thọ yến phần lớn là đích nữ, tiểu cô nương áo xanh lấy thân phận thứ nữ tiến đến khó tránh khỏi bị người khác xem thường. Nàng đỡ tiểu cô nương dậy, thấy xiêm y nàng đều đã bị bẩn liền ôn nhu hỏi: “Muội có muốn đi đổi bộ xiêm y khác không?” Bằng không đợi lát nữa sẽ bị thất lễ trên thọ yến.
Tiểu cô nương kia ngẩng đầu, Hạ Liên Phòng giờ mới nhìn thấy dung mạo nàng thập phần mĩ lệ, trách không được đám thiên kim này muốn khi dễ nàng, xinh đẹp như vậy, nhưng thân phận lại thấp như vậy, đám thiên kim tiểu thứ đó sao có thể để mắt nàng chứ? Mĩ mạo khiến người ta đố kỵ, thân phận lại bị khinh thường nha! Nàng khe khẽ thở dài trong lòng, có lẽ là cảm thấy vẻ sợ hãi trong ánh mắt tiểu cô nương này cực kỳ giống đệ đệ kiếp trước nên mới nói chuyện giúp: “Xiêm y của vị tiểu thư này đã bị ô uế, cần một rửa mặt chải đầu lại, không bằng các vị lui một bước, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng đi.”
Phấn y thiếu nữ thấy thứ muội tầm thường lại được lọt vào mắt đích xuất thiên kim phủ đại học sĩ, trong lòng vừa đố kỵ vừa hận, từ nhỏ nàng ta đã chán ghét vị thứ muội có dung nhan xinh đẹp này, may mà nó như con chuột nhỏ nhát gan sợ người lạ, bé nhỏ không đáng kể nên mới để nó sống ăn ổn ở trong phủ mười mấy năm, không nghĩ tới tiện nhân này lại giỏi giả vờ đáng thương, có thể khiến hồng nhân bên cạnh Thái Hậu nương nương nói chuyện giúp! “Hạ đại tiểu thư, ngài chớ để dáng vẻ đáng thương này của nó lừa gạt, nha đầu này từ nhỏ đã quen giả vờ đáng thương, ai chẳng biết nó dối trá nhất!”
Giả vờ đáng thương? Hạ Liên Phòng không hề cảm thấy như vậy. Nàng rất có hảo cảm với tiểu cô nương áo xanh, nếu nói tiểu cô nương này giả vờ đáng thương và dối trá, vậy thì Hồng Trang muội muội dám xưng thứ hai, không ai có thể xưng đệ nhất! “Đường tiểu thư, vị tiểu thư này nói như thế nào cũng là muội muội của ngươi, cần gì ở trước mặt người bên ngoài thù địch lẫn nhau chứ? Nếu để bị người khác chê cười thì chẳng phải càng khó coi hơn sao?”
Đường tiểu thư nghe xong cũng cảm thấy có đạo lý. Vừa nãy đều là nàng ta dẫn theo mấy khuê mật đi khi dễ thứ muội, những tiểu thư khác chẳng qua là đến xem náo nhiệt, nay đang ở Tề vương phủ, nàng cũng không cần làm hỏng thanh danh của mình, nghĩ vậy liền hừ một tiếng, từ trên cao nhìn xuống nói: “Xem tại mặt mũi của Hạ đại tiểu, hôm nay ta tạm tha ngươi một lần, Đường Thanh Hoan, lát nữa gặp phụ thân, cẩn thận lời nói của ngươi!”
Thật đúng là một thiên kim tiểu thư điêu ngoa bốc đồng, khi dễ người ta còn muốn uy hiếp không cho nói thật! Hạ Liên Phòng chỉ nhìn liền không thể không ca ngợi, cảm thấy hai vị thứ muội nhà mình so sánh với vị Đường tiểu thư này thì thật đúng là kém xa.
Đợi cho đám thiên kim rời đi Hạ Liên Phòng nhẹ nhàng đỡ cánh tayĐường Thanh Hoan, hỏi: “Muội có thể tự mình đứng được không?”
Đường Thanh Hoan gật gật đầu, trên gương mặt có một cái dấ tay rất rõ ràng, nàng giật giật khóe môi, sau một lúc lâu mới nhỏ giọng nói cảm tạ: “Cám ơn ngươi…”
Hạ Liên Phòng nghe thanh âm của nàng hơi thở mong manh, không khỏi sinh lòng thương tiếc, tiểu cô nương này cho nàng cảm giác rất giống đệ muội kiếp trước, nàng không nhịn được nói: “Mặt muội có ổn không? Trên xe ngựa của ta còn có một bộ xiêm y, nếu muội không chê có thể mặc tạm.” Nàng cũng không nhận ra vị Đường tiểu thư kia sẽ hảo tâm chuẩn bị quần áo cho thứ muội.
Đường Thanh Hoan lắc đầu: “Vậy quá làm phiền tỷ rồi, ta rất tốt, không có việc gì.” Nói xong cố chống người đứng dậy, xoay người khấp khễnh bước đi.
Hạ Liên Phòng nhìn bóng lưng nàng, trong lòng nói không ra cái gì cảm giác, Hạ Mạt Hồi đứng ở một bên nói: “Đại tỷ, nàng thật đáng thương nha!”
“Ta nghe phụ thân nói, Đường đại nhân là một kẻ háo sắc, vị thứ xuất Đường tiểu thư này sợ là ở trong phủ cũng không có được coi trọng. Hôm nay nếu không phải có các thiếu gia trẻ tuổi chưa hôn phối ở đây, Đường đại nhân chắc cũng không nhớ đến nữ nhi này.” Hạ Lan Tiềm cũng có chút thổn thức. “Nếu Hạ Hồng Trang cùng Hạ Lục Ý đều giống vị tiểu thư này thì tốt rồi, chúng ta cũng không cần thủy hỏa bất dung với thứ xuất như vậy.”
Tỷ đệ ba người lại hàn huyên vài câu, không ai đem chuyện này để ở trong lòng, đều coi như là một khúc nhạc đệm.