Tầng sáu – 9000 dặm!
Tốc độ của Lâm Minh giảm xuống dưới vận tốc âm thanh, tránh được bức tường âm thanh, tiêu hao chân nguyên giảm cả khúc.
Hỏa ngục tầng thứ bảy, muốn xông qua khó hơn lên trời, hiện giờ xảy ra như kỳ tích trên người Lâm Minh, nhưng hắn đến bước này, đã khó mà nhấc chân!
Tất cả võ giả trên quảng trường đều ngừng thở, chờ đợi thời điểm lịch sử này. Mệnh Vẫn tầng sáu, 29 tuổi, đệ tử mới thí luyện một năm, xông qua hỏa ngục tầng thứ bảy!
Đến lúc này, đệ tử Phượng Minh Cung, dù cho Hỏa Viêm Quảng cũng đang cổ vũ cho Lâm Minh. Tuy rằng rất nhiều đệ tử Phượng Minh Cung ghen ghét Lâm Minh, nhưng khi thiên phú của Lâm Minh vượt quá xa bọn họ, chuyện đuổi theo trở thành không thể, loại ghen tỵ này sẽ phai nhạt. Ngược lại, Lâm Minh trưởng thành sẽ mang tới vinh quang cho Phượng Minh Cung, tương lai mọi người nói tới Lâm Minh, sẽ nói Lâm Minh đi ra từ Phượng Minh Cung!
Hơn nữa, ngày sau Lâm Minh trở thành nhân vật trọng yếu ở tổng bộ, cũng sẽ mang tới phúc ân cho Phượng Minh Cung. Phượng tộc thượng cổ 72 cung, không thể nào xử lý công bằng, luôn có phân cung được nhiều tài nguyên, còn có phân cung thì tài nguyên luôn phải giật gấu vá vai.
Tình huống như thế, Phượng Minh Cung sẽ không còn ai đi đui mù đắc tội Lâm Minh, cho dù là Cửu Dương chân nhân lấy thúng úp voi ở Phượng Minh Cung, lại đối địch với Lâm Minh, cũng sẽ không dám tùy ý đụng tới Lâm Minh nữa, bởi vì Lâm Minh đã nhất định thành nhân vật được tổng bộ chú ý.
9600 dặm, tốc độ của Lâm Minh giảm xuống phân nửa vận tốc âm thanh.
9800 dặm, cơ bắp toàn thân Lâm Minh phồng lên, gân xanh nổi lên trán.
9900 dặm, chân nguyên hộ thể của Lâm Minh đã xuất hiện vết rạn nhỏ.
Nhưng không sao, dù có một chút gió rít hỏa nguyên khí tràn ra, vẫn có thể bị mầm non Tà Thần trấn áp, sau đó bị Lâm Minh hấp thu. Kinh mạch cứng cỏi của hắn, đủ chịu nổi lực đánh như thế.
50 dặm, 40 dặm, 30 dặm… 10 dặm… 1 dặm!
Ầm!
Tiếng nổ vang lên, 18 tầng hỏa ngục dài 18 vạn dặm bỗng khẽ run lên, Lâm Minh cứ thế xông qua không gian giới hạn tầng sáu tới tầng bảy, chính thức bước vào không gian tầng bảy!
Hỏa ngục tầng 7, lĩnh vực của Thần!
– Thành công rồi!
– Quá mạnh mẽ, không ngờ tới ta cũng có thể chứng kiến một lần lịch sử…
– Dù là đời này ta cũng không đạt đến cảnh giới đó, nhưng tốt xấu gì Lâm Minh cũng là đệ tử đi ra từ Phượng Minh Cung, ngày sau đi ra nói, cũng cảm thấy vẻ vang.
– Đúng thế, nói không chừng tổng bộ sẽ vì vậy mà chiếu cố trọng điểm Phượng Minh Cung chúng ta thêm nữa?
Các đệ tử Phượng Minh Cung vui mừng phấn khởi nói, nếu lúc này Lâm Minh đang ở đây, sẽ bị bọn họ xúm lại, sau đó tung lên cao.
Đây là vinh quang của Lâm Minh, cũng là vinh quang của Phượng Minh Cung!
– Thật là tầng bảy, xem ra giọt tinh huyết Phượng Hoàng sắp bị Lâm Minh lấy được, chỉ cần người này không ngã xuống, tương lai tất thành châu báu!
Kim Kiếm Tôn Sứ cảm khái.
– Đúng vậy, hơn nữa xuất thân như Lâm Minh có thể đi đến bước này, bản thân nó đã là kỳ tích, hắn nhất định có đại số mệnh, đại nghị lực cùng tâm chí không kém, người thường không thể sánh bằng. Người như vậy, vốn đã không dễ dàng ngã xuống, có lẽ Phượng tộc thượng cổ ta sẽ lại xuất hiện một nhân vật tuyệt đỉnh, tộc trưởng đại nhân tiền nhiệm, lúc ở Mệnh Vẫn kỳ cũng không bằng được Lâm Minh!
Hương Hồ Vương đưa ra đánh giá của mình.
Tộc trưởng Cổ Phượng tộc, chính là Thánh chủ Thần Vực, một vị Thánh chủ đặt ở bất kỳ một giới nào ở Thần Vực cũng là nhân vật tuyệt đỉnh xưng bá một phương. Tuy nhiên, như vậy cũng không phải nói tương lai Lâm Minh nhất định thành Thánh chủ, dù sao tương lai có rất nhiều yếu tố không xác định.
Đương nhiệm tộc trưởng Phượng tộc thượng cổ, lúc ở Mệnh Vẫn kỳ không so bằng Lâm Minh, nhưng người này có được đại cơ duyên ở Thần Hải kỳ, Thần Biến kỳ, Thần Quân kỳ, những điều này đều nằm trong cân nhắc.
Lâm Minh muốn thành Thánh chủ, phải bảo trì ưu thế dẫn đầu của hắn ở Mệnh Vẫn kỳ.
Đây cũng là nguyên nhân Phượng tộc thượng cổ không muốn đầu tư tinh huyết Phượng Hoàng trên người võ giả Mệnh Vẫn kỳ, dù sao tương lai có quá nhiều yếu tố không xác định. Một thiên tài cho dù không ngã xuống, tương lai cũng có thể đột nhiên phai mờ khỏi ánh mắt mọi người, thiên tài cần có số mệnh cùng cơ duyên nâng đỡ.
Lúc này, Lâm Minh vẫn chưa kết thúc thí luyện, hắn lần đầu vào hỏa ngục tầng thứ bảy, không gian thần bí được gọi là lĩnh vực của Thần!
Nơi này là vùng cấm của võ giả Mệnh Vẫn kỳ!
Hỏa ngục tầng thứ bảy, đã không còn gió rít hỏa nguyên khí, lại biến thành những mảng ánh sáng đỏ!
Những hào quang này mờ mờ ảo ảo, bao phủ ngập trời, sắc màu tươi sáng như tiên cảnh nhân gian. Nhưng nếu là võ giả không lĩnh ngộ pháp tắc hỏa hệ, bị hào quang này nhập vào người sẽ lập tức bốc hơi khỏi nhân gian, không còn sót một chút tro bụi!
Lúc này Lâm Minh xông vào hỏa ngục tầng thứ bảy vốn đã gần tới cực hạn, đột nhiên bị hào quang này tấn công, chân nguyên hộ thể của hắn bắt đầu vỡ vụn diện rộng!
Từng đạo hào quang xông vào người, kinh mạch của Lâm Minh bắt đầu xuất hiện tổn thương!
Lâm Minh tập trung toàn bộ ý chí vào mầm non Tà Thần, chống đỡ hào quang tấn công. Nhưng hắn vẫn có xu thế không chống đỡ nổi, da thịt bắt đầu tổn thương, làn da rạn nứt, thịt khét đen, cơ thể cháy xèo xèo!
Trạng thái của Lâm Minh lúc này cực kỳ không ổn, trong người chỉ còn sáu thành chân nguyên, hơn nữa tốc độ tiêu hao cực nhanh.
Tuy nhiên Lâm Minh vẫn cắn răng kiên trì, tác dụng của 18 tầng hỏa ngục vốn không phải dùng để làm cửa thử thách đệ tử, bản thân nó là chỗ thí luyện. Trong thí luyện 18 tầng hỏa ngục, càng đến cực hạn, thời gian kiên trì càng lâu, thu hoạch cũng càng lớn.
Hiện tại Lâm Minh vừa bắt đầu dung hợp ba tầng đầu ý cảnh hệ hỏa, chính là lúc lĩnh ngộ pháp tắc bùng nổ. Thường nói rèn sắt còn nóng, lúc này dùng 18 tầng hỏa ngục rèn luyện pháp tắc của mình là không gì tốt hơn. Nếu qua hồi lâu, hiệu quả sẽ kém đi nhiều, phải đi vòng vèo hơn.
Lâm Minh cắn răng, dẫn những hào quang đỏ vào trong gân da xương cốt, mặc kệ cho hào quang thiêu đốt cốt văn pháp tắc trên xương cốt!
Xèo xèo xèo!
Gân da bị thiêu cháy, xương cốt trắng như ngọc cũng bị cháy đen, dầu mỡ trong xương cốt cũng bị tinh luyện ra, dẫn lửa nhập thể, dùng thiêu cháy xương cốt của mình, đau đớn như thế, nhưng Lâm Minh vẫn cắn răng chịu đựng!