Lô Khiếu là người ủng hộ tuyệt đối của nhất mạch hắn. Nếu như giết chết, quyền nói chuyện của hắn trong các Thái thượng trưởng lão sẽ yếu bớt không ít. Lại nói, nếu như Lô Khiếu bị hắn đánh chết, tội danh cũng lớn hơn, ít nhất hắn còn không đảm đương nổi.
Cho nên, cho dù biết rõ cưỡng ép thu về lực lượng sẽ bị thương, thì Tang Thạc vẫn không có chút do dự nào.
Thực lực của hắn đã đạt đến Phá Không Cảnh trung kỳ, đừng nói ở trong Hóa Vân tông, cho dù ở bất kỳ nơi nào cũng tuyệt đối là cao thủ vô thượng nhất ngôn cửu đỉnh. Nhưng mà loại cao thủ như hắn, còn không có ra chiêu thì đã có hại chịu thiệt trong tay thiếu niên này, lúc này trong lòng hắn phiền muộn thế nào không cần phải nói.
Bất quá thương thế của hắn cũng không nặng, đối với hắn mà nói, một hai hô hấp đã triệt để khôi phục.
– Súc sinh, dám cầm Thái thượng trưởng lão làm lá chắn, ngươi biết ngươi đã phạm vào tội gì không? Cho dù hôm nay không có chứng cớ chứng minh ngươi giết đồ đệ của ta Tang Hồng Y a. Chỉ bằng vào việc không tôn trọng Thái thượng trưởng lão, tội danh phạm thượng này cũng đủ để khiến cho ngươi chết trăm lần rồi!
Hít sâu một hơi, dẹp loạn lửa giận trong lồng ngực, Tang Thạc quát.
– Phạm thượng? Chẳng lẽ người khác giết ta, ta phải chờ bị giết hay sao? Tự vệ cũng là trái với quy định tông môn, tùy ý để cho các ngươi đánh chết mới là không phạm thượng hay sao? Đã như vậy ta cũng muốn nhìn xem ngươi có thể ra tay ngăn cản hay không!
Quát lạnh một tiếng, đột nhiên Nhiếp Vân từ trên vương tọa bay xuống ra, trượt một bước trên không trung, bàn tay giơ lên.
Tinh thần ngập trời, chu thiên vũ trụ.
Ma Ha thần chưởng, Tinh thần Vô lượng!
Một chưởng này trước đó không hề có bất kỳ dấu hiệu nào, vừa mới xuất hiện ở trên không trung đã hình thành một chưởng ấn ẩn chứa một biển ngôi sao cực lớn, linh khí trong đại điện tập trung vào cùng một chỗ, tựa như bị thủy triều xua đuổi, linh lực tuôn ra mang theo thanh âm chói tai.
– Muốn chết!
Nhìn thấy chiêu này mang theo uy lực hủy thiên diệt địa, nếu như không ngăn cản, nhất định sẽ bị tiểu tử này đánh chết người. Sắc mặt Tang Thạc trầm xuống, trong mắt bắn ra tinh quang, đánh một quyền nghênh tiếp.
Sưu sưu!
Một quyền này của hắn mang theo lực lượng xoay tròn, giống như một cái thuyền buồm trong biển rộgn, phá sóng mà đi. Thoáng cái đã xé rách Ma Ha thần chưởng của Nhiếp Vân, bắn thẳng qua.
Vô Thượng quyền pháp của Hóa Vân tông, Phách Ba Trảm Lãng quyền!
Chiêu này chống lại Tinh thần Vô lượng vừa vặn có hương vị như tương sinh tương khắc, tuy rằng uy lực của Ma Ha thần chưởng cương mãnh. Thế nhưng dù sao cũng không phải là chiêu số công kích đơn thể, mà là chiêu số quần công. Lực lượng có chút phân tán, mà chiêu này của đối phương như là trường kiếm sắc bén, đâm thẳng vào thương khung, bổ sóng trảm biển, mang theo sát khí trước nay chưa từng có rít gào phóng đến.
– Rất tốt!
Thấy hắn liếc mắt đã nhận ra khuyết điểm của Ma Ha thần chưởng, đánh ra tuyệt chiêu, Nhiếp Vân biến chưởng thành trảo, kéo về phía trước.
Linh Tê Luyện Thể Quyết và Kim Cương lưu ly thể đồng thời đạt tới đệ lục trọng, thân thể đã có thể so với Linh Binh tuyệt phẩm. Hơn nữa vừa mới hình thành Tiên Thiên long thân, tuy rằng trảo này không dùng bất luận pháp lực gì nhưng lại mang theo lực lượng làm cho người ta khó có thể chống cự. Giống như một kiện binh khí tuyệt phẩm siêu việt Linh Binh, trực tiếp đánh tới.
Oanh!
Trảo va chạm với quyền của Tang Thạc cùng một chỗ.