Cửu U tự nhiên là lắc đầu.
“Nếu như là vậy, ta đây ngược lại có thể cung cấp 1 ít thông tin có liên quan.” Hàn Sơn Đạo.
Mục Trần cùng Cửu U lập tức cả kinh, lập tức quay về phía Hàn Sơn, có chút khó có thể tin mà nói: “Chẳng lẽ ngươi có manh mối Bất Tử Điểu?”
Nếu thật là như thế, Hàn Sơn làm sao có thể đơn giản đem tin tức này tiết lộ đơn giản nhu thế?
“Manh mối chính xác thì ta quả thật không có.” Hàn Sơn cười nói: “Bất quá so với việc để các ngươi giống như mù lòa tìm kiếm thì đỡ hơn một ít.”
“Xin lắng tai nghe.”
Cửu U chăm chú gật đầu, Thần Thú chi nguyên quá mức khổng lồ, mặc dù Mục Trần người mang Chân Phượng khí tức, nhưng tuyệt đối không có khả năng đơn giản cảm ứng được dấu vết Bất Tử Điểu, mà dưới mắt nếu xác thực có manh mối liên quan, thì đối với bọn hắn mà nói, không thể nghi ngờ là tin tức cực tốt.
“Không biết các ngươi có nghe nói qua Vạn Thú Mộ?” Hàn Sơn trầm ngâm nói.
“Vạn Thú Mộ?!”
Lời vừa nói ra, Mục Trần không có phản ứng, Cửu U cùng Mặc Phong ngược lại là sắc mặt lập tức biến sắc, trên mặt tràn đầy ngưng trọng cùng kiêng kị.
“Đó là địa phương nào?” Mục Trần kinh ngạc hỏi.
“Danh như ý nghĩa, đó chính là một mảnh thú mộ… Nghe nói rất nhiều thần thú cường đại trong Thần Thú Chi Nguyên đã vẫn lạc tại nơi đó, cho nên chỗ đó tạo thành một mộ địa khổng lồ vô cùng to lớn, trong đó quanh năm bị tử khí bao phủ, hơn nữa bởi vì xem lẫn với Ngoại Vực tà khí, làm cho trong đó nguy hiểm tuyệt luân, chính là một tòa hung địa tại Thần Thú chi nguyên.” Cửu U khuôn mặt ngưng trọng nói.
“Nhưng mà quả thật có tin tức chính xác truyền ra nói, ở bên trong Vạn Thú Mộ, ko chỉ có một vị Siêu cấp Thần Thú vẫn lạc…” Mặc Phong bổ sung thêm.
“Trong đó chẳng lẽ thì có Viễn Cổ Bất Tử Điểu?” Mục Trần nhìn về phía Hàn Sơn.
“Trước đó, lúc Thần Thú chi nguyên mở ra lần thứ nhất, trong tộc đã chúng ta từng có người tiến vào Vạn Thú Mộ, theo như lời hắn nói, tại trong Vạn Thú Mộ có nghe thấy qua tiếng phượng hót cùng với… Bất Tử chi viêm không ngừng thiêu đốt.” Hàn Sơn chậm rãi nói.
Cửu U hô hấp lập tức vào lúc này trở nên có chút dồn dập, Bất Tử chi viêm… đích thật là chí có Bất Tử Điểu mới có, nếu như lời Hàn Sơn nói là thật, như vậy có khả năng, bên trong Vạn Thú Mộ quả thật là nơi vẫn lạc của Viễn Cổ Bất Tử Điểu.
Chỉ là đối với loại hung địa này, thật sự là quá mức nguy hiểm, dĩ vãng tộc nhân Cửu U Tước tộc đi vào Thần Thú chi nguyên để lịch lãm rèn luyện, cũng sẽ rất ít khi đi tới nhữg địa phương này.
“Hàn huynh chắc ko vô cớ nói cho chúng ta biết những thông tin này chứ…” Mục Trần ánh mắt cũng hơi hơi chớp động. Chợt hướng về phía Hàn Sơn cười nói, trong ngôn ngữ ý tứ không cần nói cũng biết. Hàn Sơn nói cho bọn hắn biết những tin tức này, hẳn là có mục đích của hắn.
“Bởi vì ta muốn tìm người hợp tác.” Hàn Sơn thản nhiên nói.
“Hàn huynh tại Vạn Thú Mộ phát hiện cái gì a?” Mục Trần thử hỏi, nếu như không phải phát hiện thứ gì đó khiến hắn động tâm, Hàn Sơn có lẽ cũng không mạo hiểm tiến vào loại địa phương hung địa bậc này.
Hàn Sơn nghe vậy, cũng trầm mặc đôi chút sau đó nhẹ gật đầu, nói: “Trong tộc chúng ta từng có người trước kia bên trong Vạn Thú Mộ phát hiện một đầu Thượng Cổ Đa Bảo thú vẫn lạc.”
“Thượng Cổ Đa Bảo thú?!”
Tên này vừa ra, không chỉ có Cửu U Mặc Phong kinh hô một tiếng. Mà ngay cả Mục Trần cũng lập tức mở to hai mắt, trên mặt tràn đầy chấn động.
Thượng Cổ Đa Bảo thú, không chỉ có danh khí cực lớn bên trong các chủng tộc Thần Thú, coi như là tại thế giới loài người, cũng có danh tiếng cực kỳ vang dội
Nghe nói Thượng Cổ Đa Bảo thú trời sinh ưa thích nuốt các loại kim loại kỳ dị, thiên tài địa bảo, mà những vật này tại trong cơ thể của nó, dùng một loại phương thức cực kỳ thần bí luyện hóa, cuối cùng hóa thành đủ loại Thần Khí cường đại, thậm chí một ít bảo thú cường đại trong cơ thể còn có thể luyện chế ra Chuẩn Thánh vật, Thánh Vật bực này ngay cả Địa Chí Tôn cũng thèm thuồng không ngớt.
Cho nên Thượng Cổ Đa Bảo thú, được xưng tụng là Luyện Khí Tông Sư trời sinh, một khi một đầu Thượng Cổ đoạt bảo thú vẫn lạc, như vậy tất nhiên sẽ đưa tới vô số ánh mắt dòm ngó.
Bởi vì đó chính là cả một tòa bảo tàng!
Bất quá, đáng tiếc chính là số lượng Thượng Cổ Đa Bảo thú cực kỳ ít, mặc dù là tại thời kỳ Thượng Cổ cũng là rất ít khi xuất hiện, ngày nay tại Đại Thiên Thế Giới, càng là hiếm có tới cực điểm.
Mặc dù là số lượng cực ít ỏi, nhưng thanh danh của chúng vẫn lớn đến đáng sợ. Cho nên mặc dù là Mục Trần vốn đối với các chủng tộc Thần Thú cũng không phải thập phần hiểu rõ, cũng đã nghe nói tới danh tiếng của chúng.
Hàn Sơn nhìn thấy thần sắc bọn Mục Trần trở nên chấn động, cũng nhẹ nhàng gật đầu nói: “Theo tin tức ta lấy được. Đầu Thượng Cổ Đa Bảo thú vẫn lạc khi còn sống chỉ sợ thực lực đã tiếp cận giới hạn Siêu cấp Thần Thú, nếu như không phải cuối cùng bởi vì trường hạo kiếp kia mà vẫn lạc, e rằng rất có khả năng sẽ tiến hóa thành siêu cấp Thần Thú.”
Mà một khi tiến hóa thành là siêu cấp Thần Thú, như vậy trong cơ thể nó có thể luyện hóa ra chỉ sợ so với Thánh Vật còn đáng sợ hơn nữa…
Bất quá, bọn Mục Trần cũng không vì vậy mà cảm thấy tiếc nuối, ngược lại ánh mắt càn trở nên sáng lên một tí, bởi vì đầu Thượng Cổ Đa Bảo thú vẫn lạc kia đã chạm đến giới hạn Siêu cấp Thần Thú.
Như vậy nói cách khác, trong cơ thể của nó rất có thể sẽ có Chuẩn Thánh vật.
“Trong cơ thể của nó, có lẽ không chỉ có một kiện chuẩn Thánh Vật…” Hàn Sơn cũng gật đầu, trong ánh mắt tràn đầy vẻ thèm thuồng, nếu như có thể đạt được một kiện Chuẩn Thánh vật, như vậy, chuyến lịch lãm rèn luyện Thần Thú chi nguyên lần này, cũng xem như là viên mãn rồi.
Tê.
Bọn Mục Trần nghe vậy cũng hít sâu một hơi, nếu như tin tức này truyền ra, chỉ sợ sẽ dẫn tới vô số thiên kiêu chen chúc nhau mà lao đến Vạn Thú Mộ.
“Tin tức quý giá như vậy… Ngươi cam lòng lấy ra chia xẻ?” Mặc Phong cũng khó có thể tin mà nhìn chằm chằm vào Hàn Sơn, bảo địa như thế, ai lại không muốn một mình chiếm lấy?
“Bất luận là cơ duyên như thế nào thì cũng phải có thực lực mới đạt được.”
Hàn Sơn cười nhạt một tiếng rồi nói: “Trước không đề cập tới hung hiểm trong Vạn Thú Mộ, chỉ ở địa phương Thượng Cổ Đa Bảo thú vẫn lạc, còn có 1 số tồn tại rất khó chơi… Mặt khác, quan trọng nhất là tin tức này, không chỉ mình ta biết rõ.”
“Lúc này đây, ngoại trừ chúng ta biết thì bên ngoài còn có 1 số chủng tộc cũng biết được tin này, lúc này đây bọn hắn chắc cũng đang chuẩn bị nhắm thẳng tới đó.”
“Cho nên, chúng ta cần tìm 1 người có thể tin cậy để hợp tác.”
Hàn Sơn ánh mắt nhìn chằm chằm vào Mục Trần, Cửu U bọn hắn, cười cười nói: “Lời nói mạo phạm, nếu như trước đó Mục Trần huynh không biểu hiện ra thực lực đầy đủ, ta đây sẽ không tìm các ngươi để hợp tác… Như vậy kế tiếp, đáp án của các ngươi là gì?”
Mục Trần nhìn về phía Cửu U, Mặc Phong, Mặc Linh ba người, bốn người dùng ánh mắt truyền tin, sau đó nhanh chóng có cùng suy nghĩ.
Mục Trần ánh mắt chuyển hướng về phía Hàn Sơn, trên khuôn mặt hiện ra dáng tươi cười, sau đó vươn tay ra.
“Hợp tác vui vẻ.”