Hôm nay sẽ quyết định 9 tuyển thủ nam mạnh nhất ở cấp độ Đại Yêu Vương. Số danh ngạch tối đa là 9, nhưng khả năng sẽ có ít hơn. Trước mắt trong các tuyển thủ còn lại, Long tộc có nhiều người nhất, 4 người. Trong đó, đại nhiệt nhất chính là Quang Minh Long Vương Từ An Vũ. Thiên Địa Nhất Kiếm Thu Tử Huyền cũng thuận lợi tiến vào vòng thứ ba. Ở vòng thứ hai, đối thủ của hắn nghĩ hết biện pháp, thậm chí sử dụng một kiện Thần Khí cũng không thể chống lại một kiếm của hắn, cuối cùng đã thua.
Tuyển thủ hạt giống bị loại có 3 người, tất cả đều bị tuyển thủ hạt giống khác loại. Có thể thấy được thực lực của tuyển thủ hạt giống tương đối mạnh. Ba tuyển thủ hạt giống bị loại kia thực sự là thiếu may mắn.
Xe ngựa của Lam Kim Thụ tộc vững vàng chạy trên đường phố Tổ đình, Cận Miểu Sâm ngồi bên cạnh Đường Tam, thấp giọng nói: “Ca, ngươi cần phải cố gắng. Nếu ngươi thắng trận đấu hôm nay thì có thể tiến vào bán kết.”
“Ừ.” Đường Tam gật đầu.
Sau một hồi do dự, Cận Miểu Sâm tiếp tục nói: “Nếu quả thật đánh không được thì đừng miễn cưỡng, an toàn là quan trọng nhất. Lam Kim Thụ tộc chúng ta có một điểm tốt, dù thiếu tay thiếu chân vẫn có thể mọc lại.”
Khoé miệng Đường Tam giật giật, “Muội muội, ngươi đang muốn tốt cho ta sao? Còn chưa bắt đầu trận đấu ngươi đã nguyền rủa ta thiếu tay thiếu chân.”
Cận Miểu Sâm cười “hì hì”, nói: “Ta không phải sợ ngươi khẩn trương nên mới khuấy động bầu không khí sao? Ca, trận này ngươi có chắc sẽ thắng không? Đáng tiếc, nếu ngươi có thể mua thêm mấy thứ giống như tượng Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng thì không chừng có thể tấn cấp.”
Đường Tam liếc nàng một cái, nói: “Làm sao ngươi biết hôm nay ta không thể tấn cấp?”
Ánh mắt Cận Miểu Sâm sáng lên, “Ngươi có nắm chắc?”
Đường Tam nói: “Đến lúc đó ngươi tự nhìn là được.”
Cận Miểu Sâm hưng phấn nói: “Ca, nếu ngươi tiến vào bán kết, ta, ta sẽ …”
“Sẽ cái gì?” Đường Tam liếc nhìn nàng.
Cận Miểu Sâm nói: “Ta cũng không biết sẽ làm gì, nhưng ta nhất định sẽ đặc biệt, đặc biệt vui vẻ. Ca, ngươi thắng hai trận đã là sáng tạo lịch sử. Ngươi đừng nghe người ngoài nói, cái gì mà ngươi là chiến sĩ tử kim tệ, không biết xấu hổ, … Chiến thắng là chiến thắng.”
Đường Tam nhất thời không nói được gì. “Nếu ngươi không nói cho ta biết, ta sẽ không biết có người mắng ta. Từ giờ trở đi, ngươi có thể yên tĩnh một lát không?”
“Ách … Ta sai rồi. Ca, ta yên tĩnh. Đợi một lát đã. Ngươi có thể nói cho ta biết hôm nay ngươi định làm gì để thắng không? Ngươi còn át chủ bài gì sao? Để ta biết trước một ít được không?”
——————–
Núi hội nghị Tổ đình.
Khán phòng đã sớm không còn chỗ ngồi. Ngược lại, khu vực chờ đã ít người hơn, ngay cả các phòng nghỉ của Thành chủ cũng có chút vắng vẻ.
Đại Miêu yên lặng ngồi trong khu vực chờ, nét mặt có chút ngưng trọng. Đúng vậy, hắn đã vượt qua vòng loại thứ hai và phải trả một cái giá không nhỏ. Khải giáp cấp Thần Khí đã hoàn toàn bị phá. Qua một ngày nghỉ ngơi và trị liệu, vết thương của hắn vẫn chưa khỏi hẳn.
Hắn chưa gặp đối thủ mà mình muốn gặp nhất, và không biết có gặp được ở vòng loại thứ ba hay không. Nhưng hắn hiểu được, với thực lực bây giờ của mình, khả năng thông qua vòng thứ hai là rất nhỏ. Nếu không gặp tên kia trong vòng này thì mình chỉ sợ …
Trước khi Chiếm Hoàng chi chiến bắt đầu, hắn khá tự tin vào bản thân. Bằng vào Thần Khí, kinh nghiệm chiến đấu và huyết mạch cấp một của mình, hắn cho rằng mình có thể tiếp tục tiến về phía trước. Dù không chiếm được Hoàng vị thì vào bán kết cũng không có vấn đề gì.
Nhưng khi Chiếm Hoàng chi chiến thật sự diễn ra, hắn mới hiểu được đối thủ mình phải đối mặt như thế nào. Trong hai trận đấu đầu tiên, vận khí của hắn khá tốt, không rút phải đối thủ đặc biệt cường đại hay tuyển thủ hạt giống. Đối thủ thứ hai khi chiến đấu với hắn thì vết thương còn chưa lành. Dù vậy, hắn rất khó khăn mới đánh bại đối thủ và phải trả giá rất lớn. Người tới tham gia Chiếm Hoàng chi chiến đều là cường giả chân chính. Vòng đấu hôm nay, xác suất rút phải tuyển thủ hạt giống cao hơn. Trong 18 tuyển thủ có 7 tuyển thủ hạt giống. Mà hắn rất có thể là người có thực lực xếp áp chót trong 18 người.
Thực lực yếu, ngoài tuyển thủ Lam Kim Thụ tộc thì chỉ sợ sẽ là hắn. Hắn thật sự không thể hoàn thành sứ mệnh của Hoàng Kim Sư Tử tộc sao? Vận khí, bây giờ hắn cần nhất là vận khí.
Đại Miêu sờ nhẫn trữ vật trên tay mình. Hôm qua hắn đã đến và tặng cho mình một thứ gì đó. Hắn nói mình nhất định có thể đạt được những gì mình muốn. Thật hy vọng có thể như lời hắn nói. Chỉ là, hắn rốt cuộc đang ở đâu? Mỹ thành chủ luận võ chiêu thân, hắn làm sao có thể không tham gia? Nhưng mình không tìm thấy hắn trong các tuyển thủ.
Lúc này, người Đại Miêu nghĩ đến đang ngồi trong phòng nghỉ uống trà. Các trưởng lão Lam Kim Thụ tộc đều có chút khẩn trương và đang ngồi sau lưng hắn. Không còn tượng Kiếm Thánh, trận thứ ba này phải đánh như thế nào? Từng đạo khí tức cường đại đã xuất hiện giữa sườn núi, các Hoàng Giả đã đến.
“Chuẩn bị rút thăm.” Thanh âm của Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng vang lên.
Đường Tam để chén trà trong tay xuống, đi ra khỏi phòng nghỉ. Ninh Thần Ân ở phòng bên cạnh cũng đi ra. Hắn cười tươi với Đường Tam và nói: “Cận tộc trưởng, hôm nay nếu ta rút trúng ngươi thì đúng là vận khí tốt a!”
Đường Tam mỉm cười, nói: “Hôm xác suất khá cao. Ngươi rất có thể sẽ rút trúng ta.”
Ninh Thần Ân cười ha ha: “Ta đang mong đợi.”
Lúc này, tất cả các tuyển thủ dự thi đã xuất hiện, trên bầu trời, quang đoàn màu trắng lại rơi xuống. Và lần này, không có ai ra tay trước tiên. Không hề nghi ngờ, lần rút thăm này vô cùng quan trọng. Vận khí tốt hay xấu sẽ trực tiếp quyết định tuyển thủ có thể tiến vào vòng bán kết hay không. Ai cũng không muốn rút trúng tuyển thủ hạt giống, ngay cả các tuyển thủ hạt giống cũng thế. Đường Tam lại không sao cả, hắn là người đầu tiên ra tay và chộp lấy. Một đoàn bạch quang nhanh chóng rơi vào tay hắn.
Ninh Thần Ân không có rút thăm mà nhìn về phía Đường Tam, hỏi: “Cận tộc trưởng rút được số bao nhiêu?”
“Số 1.” Đường Tam cho hắn xem quang cầu trong tay mình. Điều này có nghĩa là, hôm nay hắn sẽ là người thi đấu đầu tiên.
“Người đầu tiên a! Vận khí của ngươi đúng là không tốt lắm. Người đầu tiên đã bị loại, thật sự là…” Ninh Thần Ân nói với vẻ tiếc nuối, nhưng không ngờ lại nhìn thấy nụ cười trên mặt Đường Tam.
“Điều đó không nhất định a!”
(Lời tác giả: Một cốt truyện hấp dẫn hơn sắp bắt đầu. Mọi người đoán xem Đường Tam sẽ gặp đối thủ nào ở vòng loại thứ ba? Và hắn sẽ đánh bại đối thủ như thế nào?”
—- Hết quyển 17 —-