Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn
Đường Long đi bộ qua Độc Trận tới được Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, đập vào trong mắt cậu là vô số Tiên thảo đang sinh trưởng, có Tiên thảo đã đến thời hạn để hái nhưng Đường Long không có hái mà tìm kiếm hai loại Tiên thảo là Tuyết Sắc Thiên Nga Vẫn và Tương Tư Đoạn Trường Hồng.
Tìm kiếm một lúc thì Đường Long cũng thấy được Tiên thảo Tuyết Sắc Thiên Nga Vẫn mà mình cần.
Tuyết Sắc Thiên Nga Vẫn toàn thân óng ánh, trắng như tuyết, bên trên mỗi một phiến cây cỏ đều tựa như muốn nhỏ ra nước, thon dài, uốn lượn, nhìn qua giống như thiên nga cái cổ. Đường Long trước khi hái đưa Hồn Lực bao phủ bàn tay mới hái Tuyết Sắc Thiên Nga Vẫn.
Đường Long tìm kiếm một hồi cũng thấy được một khối nước sơn đen như mực tảng đá lớn, tại phần đông linh vật bên trong, tảng đá kia phi thường bắt mắt. Trên tảng đá sinh trưởng lấy một đóa hoa, trắng noãn bên trên có một mảnh Hồng sắc, một vẻ đẹp buồn bã, lại để cho người nhìn thấy, không tự giác cũng sẽ bị hấp dẫn tinh thần.
– Ồ, đúng là may mắn mà. Không ngờ tới tìm thấy một gốc Tương Tư Đoạn Trường Hồng.
– Có gốc tiên thảo này thì Thu Nhi sẽ tiến bộ một mảng lớn.
Đường Long đem Tương Tư Đoạn Trường Hồng thu lại sau đó đảo mắt một vòng, thả ra Long Thần Võ Hồn mà Cửu hoàn sáng lên, Đường Long cúi đầu đem hai lòng bàn tay mình đặt xuống đất, Cửu Đại Nguyên Tố Long Vương Bản nguyên được Đường Long phân ra một bộ phận truyền vào trong Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn.
– Hy vọng, các ngươi có thể phát triển tiếp tục.
Đường Long xoay người hướng về phía Độc Trận rảo bước rời đi mà không biết khi cậu vừa mới xoau lưng có vài Tiên thảo cực kỳ khác biệt hiện thân hướng về phía bóng lưng Đường Long khom người cung kính.
Đường Long đối việc diễn ra bên trong Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn không hay biết gì mà tiến vào trong Độc Trận đi ra ngoài, khi cậu đi ra ngoài phát hiện Mộ Tuyết cùng Duy Na đã đứng chờ sẵn ở đây mà bên cạnh các nàng là hai lão già, cậu có thể dựa trên hơi thở phát đoán được hai lão già là Phong Hào Đấu La.
– Là thật, anh có thể an toàn đi qua Độc Trận cũng như trở về mà không chết.(Duy Na)
– Anh làm sao làm được?(Mộ Tuyết)
– Chuyện đó có liên quan gì đến hai cô sao?
– Uy, nói chuyện cho cẩn thận vào tiểu tử. Trước mặt người là Công chúa Thiên Đấu Hoàng thất cùng Thiếu chủ Mộ Tuyết đấy.(Lão già)
– Hai lão già các ngươi là ai?
– Lão phu là U Ma có phong hào Tê Ngưu Đấu La.(U Ma)
– Ta là Tuyền Qua có phong hào Cự Lực Đấu La.(Tuyền Qua)
Đường Long đối với hai người U Ma cùng Tuyền Qua không có để ý tới mà ánh mắt nhìn về phía Mộ Tuyết cùng Duy Na.
– Hai người mang theo hai Phong Hào Đấu La đến đây chặn đường là có ý gì?
– Chỉ muốn biết cậu làm cách nào có thể sống sót qua được Độc Trận cũng như bên kia Độc Trận có thứ gì.(Duy Na)
– Thứ lỗi, ta không thể nói. Vì có một lời hứa với một cố nhân là chủ nhân của nơi này.
Đường Long đã từng hứa với Độc Cô Bác sẽ không để ai tới phá hoại bảo địa này nên không muốn nhiều lời, cậu tính rời đi nhưng bị U Ma cùng Tuyền Qua lách mình cản lại.
– Chúng ta có thể dùng giá cao để mua thông tin.(Mộ Tuyết)
– Đừng nghĩ rằng bất kể chuyện gì cũng giải quyết được bằng tiền. Dù các ngươi có biết thứ bên trong cũng không vào được.
– Tiểu tử, đừng có mà rượu mời không uống mà muốn uống rượu phạt.(U Ma)
– Tốt nhất đem chuyện ngươi biết nói ra.(Tuyền Qua)
Đường Long lắc đầu thở dài, Long Thần Thương Võ Hồn xuất hiện trong tay.
– Ta không muốn đả thương các ngươi. Tốt nhất, đừng có cản đường của ta.
Đường Long ánh mắt nghiêm nghị sát ý làm cho U Ma cùng Tuyền Qua kiêng kỵ không thôi, bọn hắn không dám vọng động sợ Đường Long bạo khởi giết chết Mộ Tuyết cùng Duy Na. Hai bên gằng co một lúc thì Mộ Tuyết phất tay để U Ma cùng Tuyền Qua không cần phải động thủ thu hồi Võ Hồn của mình.
Đường Long thấy vậy thu hồi Võ Hồn của mình, phía sau lưng dài ra Long Dực, một vỗ liền mất đi thân hình của mình. Kể cả U Ma cùng Tuyền Qua có thực lực Phong Hào Đấu La cũng không bắt kịp cái bóng của Đường Long.
Sử Lai Khắc Học viện
Đường Long về tới Học viện đi vào trong ngục giam, ở đây cậu nghe được tiếng gầm gừ cũng như tiếng la thét của Vũ Mộng Đình. Đường Long xuất hiện càng làm nàng điên cuồng hơn, Thần Lực bám vào con mắt trợ giúp Đường Long thấy được linh hồn Vũ Mộng Đình đang thống khổ vùng vẩy trong vô vọng khi linh hồn nàng không ngừng bị tà khí ăn mòn.
Nhị Dực Thiên Sứ Võ Hồn đang không ngừng dùng Quang Minh Chi Lực trấn áp Tà khí nhưng đó chỉ là phản kháng trước khi bị tha hóa mà thôi.
Đường Long đi vào trong ngục giam, Vũ Mộng Đình lập tức nhào tới nhưng bị Đường Long vô tình trấn áp. Cậu lấy ra Tiên thảo Tuyết Sắc Thiên Nga Vẫn và phải dùng biện pháp bạo lực cho Vũ Mộng Đình phụng dụng.
Tiên thảo Tuyết Sắc Thiên Nga Vẫn bị Đường Long dồn vào trong miệng, Đường Long vận dụng Thần Lực của mình trợ giúp Vũ Mộng Đình luyện hóa Tiên thảo. Ban đầu, Vũ Mộng Đình vùng vẩy kịch liệt sau đó theo năng lượng của Tiên thảo Tuyết Sắc Thiên Nga Vẫn chạy khắp cơ thể thì Nhị Dực Thiên Sứ như có nguồn suối cung cấp sức mạnh bắt đầu khu trục những Tà khí trong cơ thể Vũ Mộng Đình ra ngoài cơ thể.
Vũ Mộng Đình linh hồn biết Đường Long đang giúp mình nên tận lực không phản kháng. Thời gian từng chút trôi qua thì Đường Lon bằng mắt thường có thể thấy được Tà khí thoát ra khỏi cơ thể của Vũ Mộng Đình. Tà khí ở trên đỉnh đầu Vũ Mộng Đình ngưng tụ thành hình một khuôn mặt tà ác.
– Là ngươi loạt bỏ Tà khí cho người nàng ta?(Tà khí)
– Đúng vậy, loại lực lượng dơ bẩn như ngươi không nên tha hóa Thiên Sứ Võ Hồn người sở hữu.
– Hừ, ngươi sớm muộn sẽ gặp phải báo ứng.(Tà khí)
– Haha, ta gặp báo ứng hay không thì ta không biết nhưng ngươi hôm nay phải chết.
Đường Long mò tay ra hướng về phía Tà khí nắm lấy, Tà khí ngưng tụ thành khuôn mặt có biểu hiện khiếp sợ vùng vẩy muốn tránh thoát nhưng Đường Long là Thần Vương, đâu có dễ thoát khỏi bàn tay của cậu. Theo bàn tay của Đường Long siết chặt thì Tà khí tan biến đi mà Vũ Mộng Đình cơ thể dổ gục xuống được Đường Long đỡ lấy.
Đường Long cảm nhận được Nhị Dực Thiên Sứ Võ Hồn của Vũ Mộng Đình đang hấp thu dược lực sót lại của Tiên thảo Tuyết Sắc Thiên Nga Vẫn.
– Đáng tiếc, nếu không phải đại lượng dược lực bị dùng để thanh tẩy Tà khí trong cơ thể Võ Hồn có thế tiến hóa thành Thập Nhị Dực Thiên Sứ Võ Hồn, giống với Tuyết nhi.
– Tuyết nhi là ai?(Vũ Mộng Đình)
– Ồ,tỉnh rồi à?
– Ừ, tỉnh rồi. Anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em? Tuyết nhi là ai?(Vũ Mộng Đình)
– Tuyết nhi, tên đầy đủ là Thiên Nhận Tuyết. Vạn năm trước Võ Hồn Điện Giáo hoàng nữ nhi.
Vũ Mộng Đình là biết nam tử trước mắt mình đã trợ giúp nàng thoát khỏi sự thống khổ do Tà khí dày vò.
– Cảm giác thế nào rồi?
Vũ Mộng Đình nhắm mắt lại cảm ứng cơ thể cũng như Võ Hồn của mình hồi báo lại cho Đường Long
– Không còn bị khống chế nữa. Hơn nữa, Võ Hồn tiến hóa thành Lục Dực Thiên Sứ.(Vũ Mộng Đình)
Tính danh: Vũ Mộng Đình
Thực lực: Hồn Vương 54 cấp
Võ Hồn Lục Dực Thiên Sứ(2 Hoàng 2 Tử 1 Hắc)
Đệ nhất Hồn kỹ – Thiên Sứ Ngưng Tụ
Đệ nhị Hồn kỹ – Hư Vô Chi Dực
Đệ tam Hồn kỹ – Thiên Sứ Thánh Kiếm
Đệ tứ Hồn kỹ – Thánh Quang Phổ Chiếu
Đệ ngũ Hồn kỹ – Thiên Sứ Chi Vũ
Võ Hồn Lục Dực Thiên Sứ(2 Hoàng 2 Tử 1 Hắc)
•Đệ nhất Hồn kỹ – Thiên Sứ Ngưng Tụ: Ngưng tụ Hồn Lực mang thuộc tính Thần Thánh vào bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể đến công kích hoặc phòng ngự.
•Đệ nhị Hồn kỹ – Hư Vô Chi Dực: Thiên sứ song cánh, hư vô trạng thái, miễn dịch công kích vật lý, giảm 50% công kích năng lượng, tăng cường tốc độ và thuộc tính Thần thánh, thiên tấn công.
•Đệ tam Hồn kỹ – Thiên Sứ Thánh Kiếm: Thần Thánh Chi Hỏa ngưng tụ thành kiếm, công kích cường hãn, hiệu quả tịnh hoá của Hồn Lực tăng 30%.
•Đệ tứ Hồn kỹ – Thánh Quang Phổ Chiếu: Cắt ngang đối phương khi chúng đang thi triển thì mục tiêu trúng Hồn kỹ.
•Đệ ngũ Hồn kỹ – Thiên Sứ Chi Vũ: Khống chế Thánh kiếm rời khỏi tay, chém đến đối thủ, di chuyển như đang khiêu vũ với tốc độ cao không thể dự đoán trước đường bước đi.
Vũ Mộng Đình nhìn Đường Long với ánh mắt si mê sau đó nàng đưa tay vuốt ve mặt Đường Long rồi đưa tay kéo đầu Đường Long xuống trao cho cậu nụ hôn của mình. Đường Long tuy có chút bất ngờ với hành động của Vũ Mộng Đình nhưng vẫn đáp trả lại, bàn tay của cậu chui vào trong quần áo của nàng tùy ý loạn động.
Đường Long thu tay mình về bế Vũ Mộng Đình lên sau đó thân hình xuất hiện trong phòng, nhất thời gian phòng vang lên từng âm thanh ngại ngùng. Vũ Mộng Đình cùng với Đường Long triền miên với nhau tận 4 canh giờ mới dừng lại, Vũ Mộng Đình mệt mỏi tựa đầu vào ngực Đường Long thỏa mãn mà ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau, Vũ Mộng Đình tỉnh giấc nhớ lại đêm qua điên cuồng nhịn không được xấu hổ không thôi.
– Dậy rồi à? Em cũng nên tu luyện đi.
– Em biết nhưng không biết nên tu luyện thế nào?(Vũ Mộng Đình)
Đường Long kêu Vũ Mộng Đình đứng dậy mặc quần áo ăn điểm tâm sau đó dẫn nàng tới một nơi khá gần Thiên Đấu Thành.
– Nơi này là nơi nào?(Vũ Mộng Đình)
– Bên dưới Thiên Đấu Thành cũng là nơi truyền thừa của Thiên Sứ Võ Hồn. Nơi đó, là Thiên Sứ Chi Thần nơi mà người sở hữu Thiên Sứ Võ Hồn nhận truyền thừa.
Đường Long đi tới đặt tay lên trên Thiên Sứ Chi Thần truyền vào Thần Lực, pho tượng rung lắc dữ dội sau đó một thân ảnh thánh khiết từ từ đáp xuống.
– Cuối cùng, anh cũng gọi em ra. Tiểu Vũ với Vinh Vinh đều cao hứng muốn chết.(Thiên Nhận Tuyết)
– Haha, dù sao không tìm thấy người phù hợp mà.
– Thế, cô gái đó là người phù hợp sao?(Thiên Nhận Tuyết)
Đường Long không có trả lời mà gật đầu, Thiên Nhận Tuyết nhìn Vũ Mộng Đình hồi lâu thì vung tay, một đạo khí tức rơi vào trên người Vũ Mộng Đình, nơi mi tâm của nàng có một Thiên Sư Ấn ký.
– Ngươi đã tiếp nhận Thiên Sứ Chi Thần khảo hạch. Chỉ cần ở đây hoàn thành nhiệm vụ của ta sẽ đạt được phần thưởng.(Thiên Nhận Tuyết)
– Được rồi, ta không làm phiền hai người nữa.