Đây là dị tượng hồn lực xuất hiện.
Chẳng lẽ ngọc hồ lô này cần chính là hồn lực?
Đúng vào lúc này, giao diện Chiến Thần nhanh chóng xuất hiện hai dòng chữ nhỏ màu vàng sáng lóa:
[Ngọc bội: Duy tôn khát vọng nhận được một ít hồn lực.] [Ngài có bằng lòng trả 100 điểm hồn lực, giúp đỡ nó bồi dưỡng pháp thể không?]Cố Thanh Sơn nhìn qua chỉ có 100 điểm, dứt khoát trực tiếp điều động linh lực trong cơ thể, truyền vào trong ngọc hồ lô.
Từ kỳ Luyện khí đã bắt đầu tiếp xúc với hồn lực, cho đến bây giờ, hắn đã không cần dựa vào hệ thống, tự mình có thể vận dụng một chút hồn lực rồi.
Ngọc hồ lô có được hồn lực, liên tục phát ra âm thanh hài lòng thỏa mãn.
Sau đó nó đã không động đẩy nữa rồi.
Bất động rồi?
Cố Thanh Sơn nhìn Sơn Nữ, bày ra vẻ mặt nghi vấn.
“Nó như vậy là tình hình gì?”
“Ngủ rồi, ta cảm thấy có lẽ nó đã bước vào một loại trạng thái hồi phục.”
Sơn Nữ nói.
Cố Thanh Sơn đột nhiên bừng tỉnh.
Có lẽ là trải qua thời gian quá dài, ngọc hồ lô cần phải từng bước từng bước khôi phục sức mạnh.
Cố Thanh Sơn đã thu ngọc hồ lô về.
“Đi thôi, Sơn Nữ, tầng này, không còn món đồ gì thích hợp với ta nữa, chúng ta đi qua tầng tiếp theo.” Cố Thanh Sơn nói.
“Vâng ạ.” Sơn Nữ đáp.
Bọn họ nhanh chóng bay vút lên pháp trận di chuyển, rời khỏi tầng này.
Tầng thứ ba mươi lăm.
Cố Thanh Sơn và Sơn Nữ cùng nhau xuất hiện.
Cả một bảo tàng thông đạo, đây đã là tầng thứ hai đếm ngược.
Dựa theo sự quan sát cả một đường đến đây, số tầng càng cao, bảo vật càng ít, nhưng lại là bảo vật cực kỳ quý hiếm.
Trong tầng thứ ba mươi năm, tổng cộng có 4 cái bục cao.
Trong đó có hai bục cao đã trống rồi, chỉ còn lại hai bục cao kia là còn bày ra vật phẩm.
Cố Thanh Sơn suy nghĩ một chút đã hiểu ra.
Đại hán khôi ngô và lão giả tóc trắng thực ra sớm đã có năng lực tiến vào trong này, hai món đồ ở đây rất có thể là hai người bọn họ đã lấy đi.
Còn về đồ để trên hai bục cao còn lại, lần lượt là một cây Đàn cổ và một thanh Chùy đồng khổng lồ.
Đàn cổ phát ra âm thanh như có như không, khiến người khác không khỏi nhớ lại chuyện xưa, nhưng mà càng suy nghĩ nhiều, thì càng trầm mê trong đó.
Cố Thanh Sơn dùng một giây thời gian để từ trong đó thoát ra.
Cho dù như vậy, sau lưng hắn cũng toát ra cả một lớp mồ hôi lạnh dày đặc.
Nếu như cứ bị tiếng đàn cổ khống chế, e là đến cuối cùng cả người đều sẽ không cách nào thoát ra được, hoàn toàn bị lạc trong hồi ức.
Cố Thanh Sơn trở nên cảnh giác, mặc kệ cây Đàn cổ kia.
Hắn đi đến trước mặt thanh Chùy đồng.
Đây là một thanh Chùy đồng khổng lồ dài đúng năm mét, vốn không cách nào tưởng tượng được rốt cuộc là người như thế nào sẽ dùng binh khí khổng lồ như thế.
Nhưng mà lúc Cố Thanh Sơn đứng trước mặt thanh Chùy đồng, lập tức có một Ngọc Giản xuất hiện trong hư không, chậm rãi rơi vào tay của Cố Thanh Sơn.
Thần niệm của Cố Thanh Sơn quét qua, rất nhanh hiểu được giá trị của thanh Chùy đồng này.
Đây là một thanh hồn khí.
Trong chín trăm triệu tầng thế giới, hồn khí là bảo vật chí tôn vô thượng, một khi xuất hiện sẽ dẫn đến một trận mưa máu.
Lúc trước Lola tùy tiện vứt ra một món hồn khí, Ma Mẫu nguyên thủy lập tức đồng ý kế hoạch hợp tác chiến đấu của Cố Thanh Sơn.
Có thể thấy hồn khí là vật quý giá như thế nào.
Muốn khởi động một món hồn khí, bắt buộc phải dùng hồn lực mới được.
Đợi đã!
Chẳng lẽ nói, ngọc hồ lô mà bản thân có được kia cũng là một loại hồn khí?
Nhưng mà ngọc hồ lô dường như đã rơi vào trạng thái ngủ say, tạm thời không thể trao đổi được.
Cố Thanh Sơn tạm thời dừng suy nghĩ lại, nhẹ nhàng đặt tay lên thanh Chùy đồng.
Trên giao diện Chiến thần từng hàng chữ nhỏ không biết mệt mỏi lại đột nhiên xuất hiện:
[Cực cổ chi vật, diệt giới chi chùy] [Mười sáu vị tu sĩ nhân tộc cùng rót hồn lực vào, có thể khởi động thanh chùy này.] [Dùng chùy diệt giới gõ vào đất trời, có thể khiến thế giới hủy diệt.] [Thế giới nhỏ cần gõ hai mươi mốt lần, là có thể phá hủy đất đai, nước, lửa, gió, của thế giới nhỏ.] [Thế giới bậc trung cần phải gõ ba mươi sáu lần.] [Thế giới khổng lồ cần phải gõ tám mươi mốt lần.]Cố Thanh Sơn vẫy tay Sơn Nữ: “Sơn Nữ, cô đến thử món đồ này xem.”
Bản thân đã được ngọc hồ lô nhận chủ, bây giờ Sơn Nữ có một lần lựa chọn đồ vật.
Binh khí khủng bố như thế, tốt nhất vẫn là để trong tay của bản thân, để tránh một số kẻ điên lấy đi.
Huồng hồ đây là sức mạnh có thể hủy diệt thế giới, nếu sử dụng tốt, không chừng sẽ có hiệu quả kỳ diệu.
Sơn Nữ đi lên, nắm lấy thanh chùy đồng khổng lồ đó.
Ba!
Tay của cô lập tức bị văng ra.
“Chuyện gì thế này?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Công tử, không được, ta cảm ứng được phải dùng một loại bí pháp đặc biệt mới có thể sử dụng nó.” Sơn Nữ nói.