Lập tức liền có người nói cho hắn biết:
– Ngươi biết Triệu Luân không? Triệu Luân lên đảo hai lần, đây đã là người thứ nhất nghìn năm qua!
Vừa so sánh như thế, tất cả mọi người đều kinh hãi.
Triệu Luân là ai?
Là thiên tài chân chính, được mọi người xem trọng tương lai có thể rảo bước tiến lên Tinh Thần cảnh! Mà nhân tài như vậy, trăm vạn năm mới có thể ra một cái!
Hiện tại, có người còn mạnh hơn Triệu Luân.
– Lăng Hàn này đến tột cùng là ai?
– Ngươi còn không biết? Hắn là từ Tiểu Thế Giới đến.
– Cái gì, Tiểu Thế Giới đến cũng có thể mạnh như vậy? Ngươi thấy ta ít đọc sách thì có thể gạt ta sao? Ta lại không phải không có gặp qua võ giả từ Tiểu Thế Giới phi thăng lên, ở Phá Hư Cảnh chiến lực tối đa mười lăm tinh, căn bản là đống cặn bả.
– Ngươi đây là cô lậu quả văn, người này chính là Đế Vương của Tiểu Thế Giới, Khai Thiên mà đến.
– Tê!
Nếu như nói Lăng Hàn đại biểu Loạn Tinh Hoàng Triều xuất chiến, thắng được đệ nhất danh trong tam quốc tranh phách chỉ để hắn thanh danh vang xa, như vậy hiện tại là chân chính danh chấn Hoàng Đô, mỗi một thế lực đều chú ý.
Nếu có thể lớn lên, tương lai người này vô cùng có khả năng trở thành cường giả Tinh Thần cảnh!
Dĩ nhiên, Tinh Thần cảnh quá khó vượt qua, một là thời gian quá dài, hai cần tài nguyên rất nhiều, nếu phía sau không có một thế lực cường đại ủng hộ, vậy này cũng chỉ là một khả năng mà thôi.
Có chút thế lực Nhật Nguyệt Cảnh đánh chủ ý, muốn thu Lăng Hàn làm con rể, chỉ cần Lăng Hàn gật đầu, bọn họ sẽ dốc hết tài nguyên bồi dưỡng, ngày sau gia tộc của mình tự nhiên cũng trở thành gia tộc Tinh Thần cảnh, trở thành thế lực hết sức quan trọng của Hợp Ninh Tinh.
Nhưng cũng có chút thế lực lộ ra sát ý với Lăng Hàn, tỷ như La gia, bọn họ tuyệt không cho phép Lăng Hàn lớn lên.
Ở trong ám sóng dũng động, Lăng Hàn về tới học viện.
Việc đầu tiên chính là báo cáo học viện, hắn muốn trùng kích Sơn Hà Cảnh.
Hiện tại hắn chỉ là dựa vào Sơn Hà Cảnh đề thăng lên, thiếu khuyết lĩnh ngộ, cực hạn cũng chỉ dừng lại ở tiểu cực vị đỉnh phong, không có khả năng tiến thêm được nữa, phải tu công pháp Thần cấp, thực sự trở thành Thần Linh.
Học viện đối với lần này vô cùng coi trọng, cố ý phái ra một Trưởng Lão kinh nghiệm phong phú hộ đạo cho hắn.
Đầu tiên, tự nhiên là học tập công pháp Thần cấp, không có kinh nghiệm của tiền nhân, vậy muốn tự nghĩ ra công pháp mà nói, tuyệt không phải sự tình mười năm tám năm, mà là mấy trăm năm, mấy nghìn năm…
Công pháp tiểu cực vị là học viện đưa tặng, nhưng từ trung cực vị bắt đầu, công pháp sẽ lấy tích phân đổi lấy. Bất quá, bởi vì Lăng Hàn ba lần lên Xích Hồ đảo, công tích như vậy tự nhiên để đại lão của Bắc Phân Viện hết sức hài lòng, cho hắn một nghìn tích phân.
Phải biết học sinh tiểu cực vị phổ thông mười năm cũng kiếm không được nhiều tích phân như vậy, này vô cùng, vô cùng lớn.
Hiện tại hắn tu công pháp là Thất Tinh Quyết, là công pháp hết sức bình thường, bởi vì mỗi học sinh đạt đến Phá Hư Cảnh tầng chín, đều có thể từ học viện đạt được môn công pháp này.
Tặng không dĩ nhiên không thể là hàng tốt, dù sao cũng không có chuyện tốt không làm mà hưởng.
Người phụ trách hộ đạo giảng giải công pháp, Lăng Hàn có cái gì không hiểu đều có thể thỉnh giáo.
Học sinh phổ thông có ba ngày dùng để thỉnh giáo, nhưng Lăng Hàn là bảy ngày, này tự nhiên là các đại lão của Bắc Phân Viện ưu ái.
Thế nhưng, Lăng Hàn chỉ dùng 1 ngày thỉnh giáo, ngày thứ hai lại bắt đầu bế quan tìm hiểu.
Một là ngộ tính của hắn kinh người, hai là hắn đã đứng ở trên tiểu cực vị, trở lại từ đầu tìm hiểu, độ khó dĩ nhiên nhỏ hơn rất nhiều.
Bởi vì chỗ khó chính là dạy ngươi làm sao tìm hiểu Thiên Địa quy tắc, hình thành Sơn Hà, nhưng bây giờ Sơn Hà đã ngưng ra, nhảy vọt qua một bước khó khăn nhất.
Lăng Hàn lấy ra một khối Sơn Hà Thạch hỏa diễm, một bên tìm hiểu bí mật Sơn Hà, một bên tiến hành luyện hóa, như vậy có thể ngộ càng thêm trực quan hơn.
Sau khi luyện hóa khối Sơn Hà Thạch này, hắn bước vào tiểu cực vị đỉnh phong. Hắn cũng không dừng lại, mà tiếp tục luyện hóa Sơn Hà Thạch, muốn nhất cổ tác khí vọt tới cực hạn của tiểu cực vị.
—————