Lâm Hiến Dương ôm quyền nói, lời này mặc dù nói đại thể về sự tình, nhưng bởi vì mấy chữ khác biệt, lại là lộ vẻ Chu Hằng hùng hổ dọa người.
Quả nhiên, sắc mặt của Diệp Cô Vũ không khỏi càng thêm lạnh như băng, hai mắt nhìn về phía Chu Hằng, nói:
– Nguyên lai chính là ngươi làm bẩn huyết mạch của Long Tộc ta!
Chu Hằng nhướng mày, nói:
– Giao các nàng ra đây!
– Ha ha ha ha, chính là một nhân tộc lại dám dụ dỗ huyết mạch Long Tộc ta, ngươi đáng chết một vạn lần!
Thân hình Diệp Cô Vũ nhoáng lên một cái, thời điểm tiếng cười còn đang truyền lại, một cái tay của hắn đã chộp tới cổ của Chu Hằng.
Nhưng khi tay hắn tiếp xúc được sát cổ Chu Hằng, hắn lại như là tị xà hạt, liên tiếp thối lui hơn hai mươi trượng, sắc mặt có chút trắng bệch, nhìn chằm chằm một đoạn kiếm trong tay Chu Hằng.
Vừa rồi hắn có một loại trực giác, nếu không phải hắn lập tức tránh đi, hắn rất có thể sẽ tử vong!
Hắn thật sự không thể tưởng tượng một Thiên Hà Đế có năng lực gì để giết chết chính mình, nhưng cho tới bây giờ hắn đều tin tưởng vững chắc đối với mình loại trực giác này của mình.
Lý Vân Thông không khỏi ngẩn ra, bởi vì hắn không phải đương sự, tự nhiên cũng sẽ không có cảm thụ của Diệp Cô Vũ. Nhưng hắn hiểu Diệp Cô Vũ, biết Diệp Cô Vũ tuyệt sẽ không tự nhiên mà thu tay lại, tất nhiên là đối phương có năng lực uy hiếp cực lớn.
Nhưng chỉ bằng một Thiên Hà Đế, một thanh phá kiếm?
Hắn lập tức cười, nói:
– Chu huynh không cần khẩn trương, người mạnh khỏe không việc gì, đây chính là người một nhà với Long Tộc chúng ta, chúng ta làm sao có thể gia hại?
Hai người này cũng không có nhận ra hắc kiếm!
Chu Hằng nói trong lòng, một là bởi vì hắc kiếm là thánh vật của Thái Hư nhất mạch, người đã gặp vốn cũng không nhiêu, huống chi bây giờ còn bị gãy, thứ hai cũng là bởi vì thân phận của hai người này ở Long Vực Long Vực tuyệt đối không cao, nếu thật là đại nhân vật, tuyệt đối không thể không nhận ra thánh vật của Thái Hư nhất mạch.
– Người đâu, giao ra đây!
Hắn lạnh lùng nói.
– Hừ, ngươi cho là mình đang nói chuyện cùng ai?
Diệp Cô Vũ vẫn dùng vẻ mặt lạnh như băng, hắn không ngờ bản thân sẽ rút lui ở trước mặt một gã Thiên Hà Đế, điều này làm cho hắn thập phần thẹn quá thành giận.
Chu Hằng không trả lời lại, mà là bắt đầu đi tới.
– Muốn chết!
Diệp Cô Vũ làm bộ muốn đi lên, nhưng nghĩ đến vẻ lạnh lùng lúc trước, trong lòng hắn không khỏi căng thẳng, một cước vừa mới nâng lên lại lập tức buông xuống, thay vào đó thì đánh ra một quyền lăng không.
Hắn có loại cảm giác nguy cơ vô hình, không dám tới gần Chu Hằng, cho nên đánh ra một quyền từ xa xa. Hắn thấy, một cảnh giới cảnh giới hoàn toàn nghiền ép, chính là một quyền cách thật xa cũng có thể đánh Chu Hằng thành thịt vụn.
– Chậm đã!
Lý Vân Thông ra tay, ngăn chặn một quyền này.
– Lý Vân Thông, ngươi muốn là địch với ta?
Diệp Cô Vũ phẫn nộ quát.
– Trước hết để cho bọn họ gặp mặt một lần rồi nói sau!
Lý Vân Thông vẫn ôn hòa như cũ, nhưng Diệp Cô Vũ lại đặc biệt chán ghét bộ dáng này của hắn, luôn xem không thuận mắt.
– Vì cái gì?
Diệp Cô Vũ lạnh giọng nói, bọn họ đều là người đi ra từ Long Vực, không cần thỏa hiệp với bất kỳ thế lực nào? Coi như là ngũ đại Thánh nhân năm đó khi còn tại thế, Tổ Long vẫn cao cao tại thượng như cũ, chỉ là kém vài phần, huống chi hiện tại 5 chi thế lực huy hoàng kia đã điêu linh, hai chi yếu nhất thậm chí xa xa không bằng Long Vực, chỉ là xuất động một vị Long tổ liền có thể càn quét!
Mà trước trước sau sau trong Long Vực có bao nhiêu vị Long tổ? Mặc dù ở trong quá trình chuyển thế đã biến mất mấy vị, cái này không ngăn nổi thời gian dài a, ngay cả những người Diệp Cô Vũ biết cũng đạt tới ít nhất 30 người!
Long Vực thế lực mạnh, có thể thấy được rõ ràng!
– Cảm giác!
Lý Vân Thông chỉ là dùng hai chữ đơn giản để trả lời, Diệp Cô Vũ tức giận đến mức muốn vỗ bàn.
Chu Hằng tiến vào phòng khách chính, ánh mắt lập tức nghiêm túc, chỉ thấy ngũ đại Long Hoàng đều bị một đạo vầng sáng bao vây, hạn chế ở trong phạm vi nhỏ không thể thoát thân, thời điểm nhìn thấy hắn, ngũ đại Long Hoàng nhao nhao lộ ra sắc mặt vui mừng, nhưng miệng mở ra, Chu Hằng không có nghe được một chút thanh âm nào.
Cấm chế kia là một vòng tròn đơn giản, ít nhất ngăn cách thanh âm.
Chu Hằng ý bảo ngũ nữ lui ra phía sau, hắc kiếm chém ra, ầm ầm chấn động, vòng tròn kia lập tức vỡ nát.
– Chu Hằng!
Ngũ nữ đều là nhào tới, trên mặt ai cũng mang theo biểu tình tức giận.
Nguyên lai các nàng đang mua sắm vui vẻ ở đế đô, đột nhiên đụng phải hai người Diệp Cô Vũ cùng Lý Vân Thông. Mặc dù ngũ đại Long Hoàng đều cố ý ẩn tàng đặc thù của Long Tộc rồi, nhưng vẫn bị hai người liếc mắt một cái đã nhìn ra, ra tay đánh hạ các nàng.
Bởi vì Long Vực có quy định, gặp được con cháu của Long Tộc lưu lạc bên ngoài, chỉ có thể mang về Long Vực, trong đó nói không chừng sẽ gặp thân chuyển thế của cường giả Long Vực, bởi vì nguyên nhân như vậy, nên còn không có thức tỉnh trí nhớ của kiếp trước.
Đương nhiên, cho dù không phải cường giả chuyển thế của Long Tộc cũng không cần cấp bách, Long Tộc là một chủng tộc vô cùng kiêu ngạo, bọn họ cũng không nguyện để huyết mạch nhà mình dung hợp với huyết mạch loại kém khác, sinh hạ con cháu bừa bãi.
Đối với quy định của Long Vực, Chu Hằng không phản đối cũng không tán thành, cửa ải này hắn đánh rắm! Nhưng quy định này muốn mạnh mẽ dùng ở trên thân người bên cạnh hắn, cái này khiến hắn phẫn nộ rồi.
Mặc kệ điểm xuất phát của quy định này là tốt hay là xấu, cũng không quan tâm ý nghĩ của người khác, mạnh mẽ bắt người?
Chu Hằng xoay người về tới trong sân, nói:
– Các ngươi dùng tay nào bắt người thì tự mình cắt bỏ tay đó, nếu không ta sẽ giúp các ngươi!
– Hắc, ha ha ha ha!
Sau khi Diệp Cô Vũ sửng sốt một chút liền cười ha hả, một tiểu tử Thiên Hà Đế lại dám đưa ra yêu cầu buồn cười như thế đối với bọn họ? Đừng nói bọn họ xuất thân từ Long Vực, dù không phải, bằng vào thân phận Tuệ Tinh Đế bậc cao cua bon hăn là có thể nghiền ép Thiên Hà Đế.
Lâm Hiến Dương thì ở một bên lẳng lặng nhìn, mặt ngoài bình tĩnh, nhưng trong lòng lại mở cờ, xem ra cây đuốc này không cần hắn đốt đã hừng hực thiêu đốt.
– Khoác lác!
Diệp Cô Vũ cảm thấy trực giác của mình có đôi khi cũng sẽ sai lầm, tỷ như hiện tại, tiểu tử này cuồng ngạo như vậy, làm sao có thể có được năng lực uy hiếp được hắn?
– Chu Hằng, mang long tộc nhân ở ngoài về Long Vực, đây là sứ mệnh của chúng ta!
Lý Vân Thông vẫn vô cùng ôn hòa như cũ, nhìn qua cả người lẫn vật vô hại, nhưng trong ánh mắt đã có một tia thâm ý.
Bởi vì đối phương không ngờ giải khai cấm chế hắn bày ra!
Mặc dù chỉ là tiện tay làm, nhưng cũng không phải là một Thiên Hà Đế có thể hóa giải.
– Giải thích nhiều như vậy cùng hắn để làm chi, dám cả gan làm bẩn huyết mạch Long tộc ta, chết!
Diệp Cô Vũ lại đánh ra.