Cố Thanh Sơn nhìn qua.
Trước mặt hai người là một bộ chiến giáp tạo hình rất đẹp, có hơi nhuốm chút linh quang, đang yên lặng lơ lửng trên không trung.
“Ừm……dường như là chiến giáp mạnh nhất ta từng gặp.” Cố Thanh Sơn đánh giá nói.
“Đúng không? Lúc nãy ta đích thân động thủ chém một hồi, nhưng không chém ra chút vết tích gì, đây nhất định là một bộ chiến giáp cực kỳ hiếm có.”
Sơn Nữ tiếp tục nói: “Công tử là kiếm tu, cần nhất chính là một bộ chiến giáp có sức phòng ngự xuất sắc, cho nên chi bằng chọn bộ này đi!”
Cố Thanh Sơn trầm ngâm nói: “Quả thật, kiếm tu nếu như có một bộ chiến giáp phù hợp, trên chiến trường giống như là hổ mọc thêm cánh, nhưng mà……”
“Nhưng mà cái gì?” Sơn Nữ hỏi.
“Sơn Nữ, cô không phát hiện sao? Đây là một bộ chiến giáp nữ, đối với ta mà nói kích thước không vừa vặn.” Cố Thanh Sơn buông tay nói.
Hắn bỗng nhiên hiểu ra, cười nói: “Cô có muốn mặc bộ chiến giáp này không Sơn Nữ?”
“Ta?” Sơn Nữ ngẩn người.
“Đúng, nếu như cô muốn bộ chiến giáp này, đúng thật là có thể lấy bộ chiến giáp này, dù sao ta cũng cảm thấy bộ chiến giáp cường đại này không dễ gì cầu được.” Cố Thanh Sơn nói.
Sơn Nữ liên tục xua tay nói: “Công tử người quên rồi sao? Ta là có thuộc tính bất diệt, những tình huống thông thường vốn không hề chịu tổn thương gì.”
Lục Giới Thần Sơn kiếm có trang bị thần thông là: Bất diệt
[Bất diệt: Tất cả phương pháp tất cả sức mạnh của thập phương thế giới, cũng không cách nào phá hủy được thanh kiếm này.]Cố Thanh Sơn suy tư nói: “Nhưng mà lúc cô ở Hoàng Tuyền, đã từng bị trọng thương.”
Sơn Nữ nói: “Ta nhớ là đã từng nói với công tử rồi, năm đó ta đang ngủ say, bị hậu duệ Thần tộc cố ý gài bẫy, dùng phương pháp chuyên nhắm vào khí linh khiến ta bị thương, thực ra bây giờ ta có công tử làm chủ nhân, thì sẽ không bao giờ để người khác có cơ hội làm ta bị thương nữa.”
Cố Thanh Sơn hồi tưởng lại một chút.
Đúng thật, lúc đó cả Hoàng Tuyền không có món đồ gì có thể ngăn cản được Trường Mâu bảy màu, bản thân mới thỉnh cầu đám binh khí của Hoàng Tuyền dẫn hắn đi tìm binh khí có thể ngăn cản được Trường Mâu bảy màu.”
Đó chính là Sơn Nữ.
“Cho nên không phải cô muốn mặc bộ chiến giáp này, mà là thật sự muốn ta mặc……nhưng mà ta là đàn ông mà.” Cố Thanh Sơn nói.
Sơn Nữ nói: “Ngàn vàng dễ có, chiến giáp khó cầu, công tử người cứ chịu thiệt thòi một chút, chỉ cần điều chỉnh thành bộ dạng của ta, thì có thể mặc bộ chiến giáp này rồi.”
Cố Thanh Sơn giật mình.
Bản thân biến thành Sơn Nữ, thì có thể trở thành nữ nhân.
Trở thành nữ nhân, thì lúc nào cũng có thể mặc bộ chiến giáp nữ thời cổ xưa này rồi.
Ngô……Đây đúng thật là một biện pháp không tồi……
Không tồi cái gì chứ!
Suy nghĩ này quá nguy hiểm rồi, ta trước giờ chưa từng nghĩ sẽ làm nữ nhân!
Cố Thanh Sơn hít sâu một hơi, nhìn Sơn Nữ lộ ra một nụ cười ôn hòa: “Ừm, cô có lòng rồi, để ta xem tiếp, xem tiếp đã, nếu như không có lựa chọn tốt hơn, thì ta sẽ lấy bộ chiến giáp này.”
“Vâng ạ.” Sơn Nữ vui mừng nói.
Sau khi rời khỏi Hoàng Tuyền, đã gặp được rất nhiều thế giới, tầm mắt và tâm thái của Sơn Nữ đã dần dần xảy ra biến hóa.
Tính cách tuy rằng vẫn lạnh lùng, nhưng có thể giúp công tử chọn được một bộ chiến giáp, cô cũng rất là vui vẻ.
Cố Thanh Sơn lại bắt đầu đi loanh quanh.
Lần này, bước đi của hắn nhanh hơn rất nhiều.
Ừm, món đồ tốt rất nhiều, nhưng mà hình như không có cái gì hợp với bản thân.
Đợi đã
Cố Thanh Sơn bỗng nhiên nhìn thấy một vật.
Hắn dừng lại cước bộ, đi về hướng món đồ đó.
Đó là một miếng ngọc bội dùng ngọc trắng điêu khắc thành, có một lớp mây mù nhàn nhạt lan tỏa trên đó, che đậy đi hình dạng của ngọc bội.
Lúc Cố Thanh Sơn nhìn về phía ngọc bội, mây mù phía trên ngọc bội đột nhiên tản ra, hiện ra hình dáng thật sự của ngọc bội.
Đó là một cái hồ lô làm bằng ngọc.
Cố Thanh Sơn nhìn thấy mây mù tản đi, dứt khoát dừng lại cước bộ.
Hắn nhẹ giọng gọi: “Đến.”
Ngọc bội lảo đảo bay lơ lửng trên không, bay về phía của Cố Thanh Sơn.
Sơn Nữ kinh ngạc nói: “Công tử, đây là……”
Cố Thanh Sơn nói: “Đúng vậy, người đang chọn đồ, đồ cũng đang chọn người, có lẽ nó cảm thấy ta xứng với nó.”
Không ngờ tình huống thế giới trước kia nhắc nhở đã xảy ra.
Cố Thanh Sơn không hề bị thứ gì phản phệ, nhưng lại bị một miếng ngọc bội nhận chủ.
Đây là một chuyện rất là kỳ diệu.
Cố Thanh Sơn và Sơn Nữ cùng đứng yên tại chỗ, chờ đợi ngọc bội bay đến.
Hơn mười giây trôi qua.
Ngọc bội hồ lô bay với tốc độ chậm rãi, vẫn chưa đến được chỗ của Cố Thanh Sơn.
Sơn Nữ nhìn ngọc bội hồ lô, nhíu mày nói: “Ngươi đã muốn theo công tử, tại sao lại bay chậm như thế?”