Nhưng Lâm Minh lại như không thấy, lúc này hắn đang cúi đầu, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.
– Tốt, tiếp theo, Tiêu Thiếu Bạch, Lâm Minh, hai các ngươi có thể lựa chọn rồi.
Sứ giả áo đen nhìn về phía Lâm Minh và Tiêu Thiếu Bạch.
Tiêu Thiếu Bạch đứng bên cạnh Lâm Minh, hắn nhìn Lâm Minh một cái, cười khổ lắc đầu, nói:
– Lâm huynh, xin mời, chúng ta cùng vào xem, tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng lần thí luyện này, chúng ta có lẽ phải làm “lá xanh” rồi, trong các Đá khắc Vật Tổ tại Tháp Vật Tổ này, ngoài Thập Trượng Thiên Tỳ ra, các Đá khắc Vật Tổ còn lại rõ ràng kém hơn rất nhiều, cho nên chúng ta cũng không cần phải tranh chấp, có thể chậm rãi lựa chọn!
Tiêu Thiếu Bạch nói xong, đi vào trong đại điện, Lâm Minh mặt không đổi sắc, theo sát phía sau.
Đại điện này rất cổ xưa, có một cánh cửa bằng đồng rất nặng, khi đẩy ra thì có một luồng khí tức đại đạo pháp tắc ập vào mặt!
Sau cánh cửa này là một vùng thời không, trong vùng thời không này có rất nhiều đá vật tổ đang lơ lửng, lớn thì có mấy trượng, nhỏ thì chỉ có vài thước vuông.
Những Đá khắc Vật Tổ này phần lớn đều do các tài liệu đặc thù điêu khắc thành, có khi còn là linh ngọc không biết tên nào đó, bao hàm hỏa hệ nguyên khí, có khi còn là kim loại hiếm thấy trong thiên địa, có thể dùng để luyện chế Linh khí, còn có khi là thần thạch hiếm thấy, hoa văn trên tảng đá cũng chứa huyền diệu của thiên địa.
Đủ loại tài liệu hiếm thấy, lại được khắc hoả hệ đại đạo pháp tắc, sinh ra đủ loại cộng hưởng, các loại ánh sáng xen vào nhau, làm cho tâm thần rung động!
Bình thường mà nói, các Đá khắc Vật Tổ kích thước khác nhau sẽ ẩn chứa pháp tắc khác nhau, mà trong vùng thời không độc lập này, thứ dễ dàng làm cho người khác chú ý nhất chính là một khối khắc đá hình vuông màu xám tại trung tâm, kích thước mười trượng, đây rõ ràng chính là Thập Trượng Thiên Tỳ!
Thập Trượng Thiên Tỳ ẩn chứa pháp tắc hoàn chỉnh của bảy tầng ý cảnh hỏa hệ đầu tiên, có một bộ phận ý cảnh của tầng thứ tám, thậm chí còn có chút liên quan tới ý cảnh tầng thứ chín cao nhất kia.
Không thể khắc ra được ý cảnh hoàn chỉnh của tầng thứ tám và tầng thứ chín chính là do người khắc Thập Trượng Thiên Tỳ cũng không thể hoàn toàn tìm hiểu ra huyền ảo của hai tầng ý cảnh này.
Tuy rằng các tân tú đệ tử tại đây ngay cả hoàn toàn tìm hiểu tầng thứ bốn ý cảnh cũng không có khả năng, nhưng sử dụng Thập Trượng Thiên Tỳ thì hiệu quả cũng không phải các Đá khắc Vật Tổ khác có thể sánh bằng được, điều này cũng giống như ở các mạch khoáng Nguyên linh thạch khác nhau mà thu thập Nguyên linh thạch, cũng đều không thể lấy tất cả mạch khoáng đi được, nhưng một mạch khoáng Nguyên linh thạch cực phẩm đương nhiên sẽ tốt hơn mạch khoáng Nguyên linh thạch bình thường rất nhiều.
Tiêu Thiếu Bạch nhìn Thập Trượng Thiên Tỳ lơ lửng giữa không trung, trong ánh mắt tràn đầy vẻ hâm mộ và mong chờ, nhưng Lâm Minh chỉ nhìn thoáng qua, không nhìn lại nữa, ánh mắt của hắn đảo qua các Đá khắc Vật Tổ mà tiền bối của Thượng cổ Phượng tộc lưu lại, cuối cùng chuyển sang các Đá khắc Hỗn Độn.
Các hoa văn trên Đá khắc Hỗn Độn là được hình thành một cách tự nhiên trong một mảnh hỗn độn, là do các luồng căn nguyên năng lượng khi vũ trụ mới hình thành, lưu lại hoa văn trên Đá Hỗn Độn, được cho rằng nó có thể tiếp xúc trực tiếp tới đại đạo căn nguyên.
Nó chứa đựng lịch sử của vũ trụ khi mới hình thành, được gọi là bộ sử tự nhiên của vũ trụ!
Nếu có thể phá giải được Đá khắc Hỗn Độn, có thể hiểu được lịch sử của vũ trụ khi mới hình thành và sự diễn biến của các pháp tắc, trở thành người có lĩnh ngộ sâu sắc nhất đối với pháp tắc trên toàn bộ Thần Vực!
Nhưng Đá khắc Hỗn Độn thật sự rất khó để tìm hiểu, nó vốn là thứ do tự nhiên hình thành, không trải qua tay kẻ nào gia công, cực kỳ tối nghĩa khó hiểu, cộng thêm từ khi vũ trụ hình thành đến bây giờ, đã trải qua không biết bao nhiêu ức năm thời gian, hồng mông khí cũng đã tiêu tán không còn một chút nào, không có chỗ nào có thể tìm ra được, muốn tìm hiểu căn nguyên pháp tắc khi vũ trụ mới hình thành thì nói dễ hơn làm a!
Bởi vậy, tuy rằng Đá khắc Hỗn Độn vô cùng quý báu, nhưng kỳ thật đại đa số Đá khắc Hỗn Độn đều được dùng để trưng bày, cũng chỉ có những Thần Vực đại năng khi tu luyện pháp tắc gặp phải bình cảnh, thì mới có thể tìm hiểu vài thứ từ Đá khắc Hỗn Độn, có thể sẽ ngẫu nhiên hiểu được vài thứ.
Về phần các đệ tử cảnh giới thấp thì bình thường sẽ không đi tìm hiểu Đá khắc Hỗn Độn, chỉ riêng đệ tử Thượng cổ Phượng tộc, bọn họ chủ tu là hỏa hệ pháp tắc, mà Đá khắc Hỗn Độn có thể coi là căn nguyên của tất cả pháp tắc, là quy tắc của năng lượng vận chuyển trước khi ngũ hành được hình thành, đi tìm hiểu nó thì có thể hiểu ra được bao nhiêu thứ đây?
Bởi vậy, nhiều năm như vậy trôi qua, Tháp Vật Tổ vẫn đặt 12 khối Đá khắc Hỗn Độn, cũng chỉ vào một vài năm mới có một vài đệ tử cảnh giới Thần Biến kỳ giống như Bạch Đạo Hồng mới ngẫu nhiên lựa chọn quan sát một chút, nhưng cũng chỉ quan sát một, hai tháng mà thôi, không ai đi quan sát nó trong thời gian dài cả.
Tiêu Thiếu Bạch chú ý tới ánh mắt của Lâm Minh, có chút sửng sốt, kinh ngạc nói:
– Lâm huynh, ngươi có hứng thú với những Đá khắc Hỗn Độn này ư? Những thứ này tuy rằng được xưng là ẩn chứa căn nguyên đại đạo, nhưng kỳ thật muốn lĩnh ngộ từ nó thì lại quá khó khăn, đối với chúng ta mà nói, trình độ của nó quá cao rồi, trước kia cũng có một vài đệ tử thiên tài muốn tìm hiểu Đá khắc Hỗn Độn, nhưng kết quả đều là thất bại.
Thường nói rằng “đại đạo chí giản”, nhưng kỳ thật, tất cả các sự vật phức tạp trong vũ trụ thì đều do các thuộc tính đơn giản diễn biến ra, mà các thuộc tính “đơn giản” này thì cũng không đơn giản chút nào.
– Ta chỉ là tùy tiện xem một chút thôi, cảm ơn lời khuyên của Tiêu huynh!
Lâm Minh cũng có ấn tượng không tồi với Tiêu Thiếu Bạch, người này khá là khiêm tốn, cũng không có ý xấu gì, chỉ là thiện ý nhắc nhở hắn.
Lâm Minh chậm rãi đến gần một khối Đá khắc Hỗn Độn, Tháp Vật Tổ có tổng cộng 12 khối Đá khắc Hỗn Độn, khối lớn nhất chỉ lớn một trượng, so với các Đá khắc Vật Tổ dùng vô số tài liệu cực phẩm tạo ra, ánh sáng tỏa ra bốn phía kia, thì Đá khắc Hỗn Độn do thiên nhiên hình thành này có vẻ vô cùng cổ xưa, thậm chí có thể nói là thô ráp!
Đá Hỗn Độn màu xám, thoạt nhìn giống như các viên đá bình thường, các văn lộ bên trên nông sâu khác nhau, có vài chỗ còn bị đứt gãy, cảm giác giống như niên đại quá lâu, bị gió sương ăn mòn vậy.
Nhưng chính những văn lộ thô ráp này lại làm cho Lâm Minh thấy có một cảm giác quen thuộc, thân thiết, dường như nó đã được khắc vào rất sâu trong đầu hắn, trở thành trí nhớ cực kỳ lâu đời.
– Đây chính là khí tức Hồng mông hay sao…
Lâm Minh hít sâu một hơi, chậm rãi nhắm hai mắt lại, ý thức chìm trong một mảnh Không linh…