Lâm Vô Bệnh cũng không có mang theo đại quân trở về, mà chỉ có mười mấy tùy tùng, nhưng hiện tại hắn đã trở thành Hắc Động Hoàng, trong nhất cử nhất động đều lộ ra uy thế dọa người, vốn cũng không cần một binh một tốt nào cũng đủ để thể hiện ra sự cường đại của hắn, đủ để khiến người ta nổi lên kính sợ mãnh liệt từ đáy lòng.
Nguyên vốn dù công thần lớn hơn nữa trở về, hoàng tộc cũng chỉ cần phái ra một vị đại biểu để đón tiếp là được, nhưng ai bảo hiện tại là “chủ yếu phó cường”, hoàng thất Liễu thị gần như dốc hết toàn lực, toàn bộ đi ra mười dặm ngoài thành chờ đợi vị đại nguyên soái này.
So với thời gian dự định chậm hơn một giờ.
Người thường đương nhiên chỉ cảm thấy đợi lâu thêm một ít thời gian, nhưng với nhân vật giới thượng tầng thì biết rõ: đây là Lâm Vô Bệnh ra oai phủ đầu.
Thế nhưng ai dám có ý kiến?
Bởi vì Lâm Vô Bệnh còn gắn mác danh hiệu đại nguyên soái, lại là Hắc Động Hoàng thứ thiệt, còn cường đại hơn so với Ma Long Đại Đế năm xưa, thậm chí có thể sánh với Lôi Vân Đại Đế thời kỳ viễn cổ, thì dù có bày trò biểu hiện lâu hơn nữa đều là lẽ đương nhiên.
Lâm Hiến Dương cũng sớm mất đi vẻ suy sụp, trên mặt tràn đầy thần thái tự tin.
Theo Lâm Vô Bệnh thành công đột phá Hắc Động Cảnh, hắn cũng sớm tiêu tan ma chướng trong lòng, thành công tiến vào Tuệ Tinh Cảnh… Bởi vì hắn vốn đã đạt đến cực hạn của bản thân, nhiều thêm một đạo hai đạo thiên hà như vậy đã không ảnh hưởng tới tương lai hắn thành tựu cực hạn.
Chỉ là khi hắn đảo mắt nhìn lướt qua trong đám người, không nhìn thấy Chu Hằng, cũng không thấy Liễu Duẫn Nhi, lập tức gương mặt hắn trở nên âm trầm xuống.
“Liễu Duẫn Nhi, cũng dám không tới đón tiếp mình! Con tiểu tiện nhân này!”
Tuy nhiên, không sao! Mấy ngày nữa hắn sẽ thu hồi lại tất cả các khoản nợ!
Sau khi Lâm Vô Bệnh tiến vào đế đô, tất cả triều thần đều tự động chạy tới bày tỏ lòng trung thành, ngoài sáng trong tối đều tỏ ý nếu như Lâm Vô Bệnh muốn xưng đế, bọn họ nguyện ý toàn lực ủng hộ.
Thực ra, Lâm Vô Bệnh xưng đế hay không vốn cũng không cần quan tâm tới những người này duy trì hay không ủng hộ. Hắn đường đường là Hắc Động Hoàng, cường đại đến mức có thể với sức một mình trấn áp thiên hạ, căn bản không cần người nào ủng hộ, ai không phục, giết, đánh tới khi nào thiên hạ không còn ai dám phản đối mới thôi.
Nhưng không biết là chuyện gì xảy ra, Lâm Vô Bệnh cũng không có ý định xưng đế. Sau khi tiến vào đế đô, hắn hạ thấp một cách lạ thường.
Có người phỏng đoán, hắn là cố kỵ Hồng Nguyệt, trong lúc chưa biết rõ ràng thực lực của Hồng Nguyệt hoặc là trước khi thực hiện ý định, không nghĩ là địch với vị cường giả cao thâm khó lường này. Nhưng chỉ ba ngày sau, Lâm gia phóng ra tin tức, muốn cho Lâm Hiến Dương thành hôn cùng Liễu Duẫn Nhi, cũng sẽ do Liễu Duẫn Nhi kế thừa ngôi vị hoàng đế, đăng cơ làm Nữ Đế!
Đối với cọc hôn sự này, mọi người đều không tìm ra một điểm để đâm chọc, bởi vì đây là quyết định của Ma Long Đại Đế khi còn sống, mà hiện giờ Liễu Duẫn Nhi cũng đã 16 tuổi, tới tuổi có thể lập gia đình rồi.
Chỉ là để Liễu Duẫn Nhi đăng cơ lên ngôi hoàng đế có điểm vượt qua giới hạn, dù sao Lâm gia chỉ là ngoại thần, dựa vào cái gì nhúng tay vào chuyện của Hoàng triều?
Nhưng bây giờ “chủ yếu phó cường”, dù là vượt qua giới hạn thì có sao?
Ai cũng biết Lâm gia đây là đánh chủ ý gì, cùng với nói là Liễu Duẫn Nhi đăng cơ lên ngôi, còn không bằng nói là giao quyền to của Hoàng triều vào trong tay Lâm Hiến Dương, biến thành Liễu gia nhường lại ngôi vị hoàng đế.
Về sau Lâm Hiến Dương cùng Liễu Duẫn Nhi sinh hạ con cái tất nhiên sẽ kế thừa ngôi báu, như vậy trên thực tế Đại Tần triều cũng chính là họ Lâm.
Một vị Hắc Động Hoàng tuyệt đối có tư cách cướp lấy hoàng quyền, vấn đề mấu chốt là, Liễu Duẫn Nhi, Liễu Thi Thi hai cô gái Liễu gia này có chút quan hệ ám muội với Chu Hằng, mà Chu Hằng lại là nam nhân của Hồng Nguyệt… nên hành động của Lâm gia lần này khẳng định có thâm ý.
Đây là đang thử giới hạn cuối cùng của Hồng Nguyệt hay sao?
Nếu Hồng Nguyệt không phản ứng chút nào đối với chuyện này, thì không phải nói rõ Hồng Nguyệt tự nhận không địch lại, cho nên nín nhịn chuyện này?
Minh tranh ám đấu giữa những đại nhân vật này, tự nhiên không phải bất luận kẻ nào có thể nhúng tay vào, mọi người đều chỉ có phần yên lặng theo dõi diễn biến. Bằng không nếu chọc giận bất kỳ bên nào đều không gánh chịu nổi phải lãnh nhận cái chết!
Thực ra bọn họ là suy nghĩ nhiều rồi, bởi vì bọn họ cũng không biết thực lực của Hồng Nguyệt. Đối với Hồng Nguyệt thì làm một chuyện gì chỉ nhìn vào tâm tình, thời điểm tâm tình tốt một bàn tay đập chết, thời điểm tâm tình không tốt một bàn tay quật chết, thời điểm không có tâm tình thì bất cứ chuyện gì đều không kinh động được nàng!
Hiện tại hiển nhiên là ma nữ này đang ở vào thời điểm không có tâm tình, nàng luôn ngẩng đầu nhìn trời, một lần nhìn có thể tới mấy ngày, có vẻ làm việc gì đó cực kỳ không đàng hoàng.
Ngay vào lúc này, Chu Hằng được mời vào hoàng cung.
Hắn ngược lại cũng không sợ ở thời điểm Hồng Nguyệt chưa hiển lộ thực lực, Lâm gia sẽ ra tay bất lợi với hắn, liền thản nhiên đi tới.
Trên thực tế, ở đế đô địa phương nhỏ như vậy, thần thức của Hồng Nguyệt đủ để bao phủ hết thảy, dù là Lâm Vô Bệnh ra tay đều không có khả năng thực hiện được! Tuy nhiên, Lâm Hiến Dương thì khác.
Đây là chuyện giữa thế hệ nhỏ với nhau, nếu ngay cả tên bại tướng dưới tay này Chu Hằng cũng không thể giải quyết, còn có tư cách gì nói tới chuyện tiến quân Hỗn Độn Cảnh, hay thành Thánh loại khác?
Lâm Hiến Dương nhiều nhất mới vừa vào Tuệ Tinh Cảnh; còn Chu Hằng hiện tại tổng cộng có 21 giọt Tinh Thạch Nguyên Dịch, có nghĩa hắn có cơ hội 21 lần không sợ cấp Tuệ Tinh Đế bình thường, đương nhiên nếu là Tuệ Tinh Đế có được phù văn cường đại thì khó nói, nhưng Lâm Hiến Dương hẳn không có lợi hại như vậy.
Nói đến Bảo khí, Lâm Hiến Dương càng không có tư cách so sánh với hắn.
Nhưng Lâm Hiến Dương như vậy thì có tư cách gì làm cho hắn cuồng nộ đột phá chứ?
Chu Hằng thở dài, cố ý không cần dùng Bảo khí, không thi triển toàn lực, nhưng làm vậy không có khả năng chân chính điều động lên cảm xúc cực đoan của hắn; mà Lâm Hiến Dương tuyệt đối là lợi hại có hạn… Cái này thật sự khó làm mà!
Nếu Lâm Hiến Dương biết Chu Hằng đang ngại đối thủ hắn này không đủ lợi hại, không biết trong lòng hắn sẽ cảm nhận như thế nào?
Một đường đi tới hoàng cung, lại là bình an vô sự. Có lẽ hiện tại lòng tin của Lâm Hiến Dương tăng nhiều, khinh thường sử dụng loại thủ đoạn ám sát, mà muốn ở trước mắt bao người chính diện đánh bại Chu Hằng, đánh cho hắn lăn lộn mặt mũi đầy đất… để một lần tìm lại sỉ diện của mình!
Đây là lần thứ hai Chu Hằng đi vào hoàng cung, hắn được mời vào một gian thiền điện, không bao lâu liền vang lên tiếng châu ngọc khua “leng keng”, đồng thời trước mặt hắn xuất hiện một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, dáng người vô cùng thuần thục, mỗi một bộ vị đều toát ra ý quyến rũ mê người.
– Thiếp Triệu Lạc Nhạn, ra mắt Chu công tử! Phụ nhân xinh đẹp này dịu dàng cúi mình, lộ ra nước da như ngọc, rõ ràng không có để lộ bộ phận trọng điểm gì, lại làm cho người ta tưởng tượng vô hạn, khiến tim người ta đập thình thịch.
Đây là mẫu hậu của Liễu Duẫn Nhi, là hoàng hậu đương triều!
Trách không được có thể mê hoặc Ma Long Đại Đế đến mức như thế, mà còn làm cho một Tuệ Tinh Đế vốn nên phát sáng rực rỡ lại cam tâm làm nô, quả thật nàng có đủ mị lực như vậy!
Đây là một nữ nhân có thể làm điên đảo chúng sinh!