“Anh cảm thấy nó là cái gì?” – Hahna hỏi.
“Cái gì đó của cây rod, thứ làm cho chúng dẻo và đàn hồi.” – Shan đáp.
Hahna cầm một nhánh củi chọt chọt cái cục đen sì kia, nó bị chọt thì rất dễ biến hình, nhưng buông ra là lập tức trở lại như cũ.
Hahna và Shan nhìn nhau, trong mắt đều là hưng phấn. Cái này ngon!
Buổi sáng hôm sau, cả bọn dậy thật sớm để đi săn. Sau khi bàn bạc (có cả Gadnu tham dự) thì bọn họ quyết định sẽ đến hồ Ruin đi săn. Hồ Ruin lớn chừng bảy cái sân bóng đá, là hồ nước lớn nhất ở khu này. Mấy ngày nay quanh hồ Ruin tập trung rất nhiều loài ăn cỏ, vì ở đó có một bãi đất mọc nhiều loại limny mà chúng thích ăn, mà nơi nào tập trung nhiều động vật ăn cỏ, kẻ săn mồi cũng tập trung ở đó.
Không phải Moaa muốn đi săn ở nơi nguy hiểm như vậy, nhưng nhà bọn họ bây giờ đông người, nếu săn con mồi nhỏ phải đi nhiều lần mới đủ ăn, nhưng làm vậy sẽ khiến con equas lĩnh chủ chú ý, hắn cũng không thể gọi sói vương đến bảo kê giúp. Cho nên muốn săn đủ thịt ăn phải săn con mồi lớn, mà con mồi lớn lúc này chỉ có quanh nơi tập trung đông dã thú mới dễ tìm nhất.
Lần này đi săn có Moaa, Gadnu, Dor, Rein và Rin, Hahna mè nheo không thành công, chỉ có thể bí xị nhìn người khác ra ngoài, cô bé ở nhà với Shan và Bum. Vết thương của Shan vẫn chưa hồi phục, hẳn là nứt xương, cho nên hắn phụ trách ở nhà trông trẻ.
Sau mấy ngày tuyết tan, đi đường bây giờ cực kỳ vất vả, không chỉ vì lạnh, mà còn vì đường rất lầy lội, thỉnh thoảng có hố tuyết bị sụt xuống, Gadnu còn đỡ chứ Rein và Dor phải đi cẩn thận từng bước một. Dor chở Moaa trên lưng, Rin thì do Rein chở, Gadnu đi trước dẫn đường.
Đi gần hai giờ, khi xuyên qua một hẻm núi rộng, đứng trên đỉnh một con dốc, bọn họ nhìn thấy hồ Ruin hiện ra trước mắt. Nó nằm giữa một thung lũng lớn, ba mặt là núi, mặt còn lại là một bãi đất bồi tiếp nối với rừng, giữa hồ có vài gò đất. Bởi vì tuyết tan, hồ nước đã dâng cao lên rất nhiều, mặt băng chưa tan cũng vỡ ra từng mảng, mà quanh hồ, nhiều loài limny thi nhau nở rộ, vàng, xanh lam, trắng, hồng, cam, đỏ, từng mảng màu sắc tươi sáng đan xen vào nhau, có loài hoa lớn bằng bàn tay, có loài chỉ bằng cúc áo, có loài bò sát mặt đất, có loài cao vượt đầu người, rợp cả tầm mắt. Giữa biển hoa, thân ảnh những con thú lúc ẩn lúc hiện, có loài to lớn cũng có loài nhỏ bé.
“Bên kia, đó là lãnh chủ chỗ chúng ta.” – Moaa chỉ cho Rin.
Rein và Dor cũng đưa mắt nhìn theo. Ngay cạnh hồ nước có một khoảng trống rất ít dã thú, chỉ có một đàn thú nhỏ đang ăn hoa limny. Đó là một loài tương tự như ngựa nhưng chỉ lớn cỡ con dê, cũng không có sừng, lông chúng đều đen nhánh. Mà đứng ở bìa cả đàn là một con thú to hơn hẳn đồng loại, đã xấp xỉ một con ngựa thường, nó có bộ lông màu đỏ hung liên tiếp hoàn mỹ với màu của năng lượng đỏ, bờm và lông gần bốn vó nhìn như ngọn lửa đang cháy, mà bốn móng của nó lại trông như mấy hòn than hồng. Con thú như vừa bước ra từ lò lửa ấy lúc này vừa ăn vừa cảnh giác nhìn xung quanh, bảo vệ bầy đàn của mình.
“Đừng nhìn không có tính công kích lớn, kỳ thật bốn cái vó của nó sức lực rất đáng sợ, mấy con thú lớn bị nó đạp trúng một cái cũng đủ mất nửa cái mạng.” – Moaa giải thích nói.
Rin gật đầu hiểu rõ, nói – “Đàn của nó không đông nhỉ.” – thường thì một bầy đàn có thủ lĩnh là hung thú sẽ có số lượng rất đông, nhưng đàn equas này chỉ có hai mấy con, trong đó còn có sáu bảy con non.
“Nó mới lên cấp hung thú mười mấy năm thôi, đàn của nó so với trước đã đông lên rồi. Lúc anh mới đến lãnh địa của nó, đàn equas chỉ có chừng mười con thôi.”
Rin gật đầu hiểu được. Nhìn đàn thú đông đúc bên dưới, Rin hỏi – “Chúng ta săn con nào?”
Gadnu nãy giờ vẫn đang quan sát nghe vậy lên tiếng, hất đầu về một phía, ở đó có một đàn nguet chừng hai mươi con đang len lỏi giữa đám limny rậm rạp.
Nguet là loài ăn cỏ lớn nhất ở đây, chúng trông na ná con bò bison nhưng kích thước lớn hơn, và bộ lông dài có màu sáng hơn, cặp sừng lớn nhưng khá cùn, không có quá nhiều nguy hiểm.
“Cũng được, vậy săn thế nào? – Moaa hỏi. Trước đây hắn và Gadnu hay đi săn cùng nhau, nhưng thường là săn con mồi cỡ vừa, hắn sẽ phụ trách xua đuổi để Gadnu vồ bắt, nhưng loại hình lớn như Nguet thì cách đó không dùng được, nguet chắc chắn không sợ hắn.
Gadnu rất tự giác làm chỉ huy, nó và đàn của mình thường xuyên săn con mồi lớn cỡ này, rất có kinh nghiệm. Rein và Dor vốn là thú nhân, ít nhiều đều hiểu những hiệu lệnh khi đi săn, chỗ nào không hiểu thì đã có Moaa phiên dịch, cho nên mấy người rất nhanh hoàn thiện kế hoạch đi săn.
Bàn bạc xong, Gadnu chọn một lùm limny um tùm chui vào, dẫn cả bọn áp sát đến gần đàn nguet, sau đó ra hiệu cho tất cả tản ra, vào vị trí, tiếp theo là chờ đợi.
Moaa đã rời khỏi lưng Dor, cùng Rin đứng chung một chỗ, hắn sẽ phụ trách mang cả Rin cùng di chuyển.
Bốn người một thú nấp dưới tán limny, kiên nhẫn chờ cơ hội đi săn đến. Và khi mặt trời đã dần lên cao, bầy thú ăn cỏ cũng đã ăn no, bắt đầu thả lỏng đến gần bờ hồ để uống nước, những kẻ săn mồi mới bắt đầu hành động.
Một bóng đen trong nước đột ngột lao ra, bắt được một con thú con đang cúi đầu uống nước, lôi tuột nó vào lòng hồ. Đàn thú kinh hoàng vội vàng tránh xa mép nước, dẫn đến những đàn xung quanh cũng rối loạn theo.
Một tiếng sói tru vang lên, Moaa nhận ra đó là tiếng sói vương, ở cách bọn họ một đoạn rất xa, ngay sau đó là rất nhiều tiếng sói tru liên tiếp, hẳn là đàn gadnim cùng nhau săn mồi.
Tiếng sói làm đàn thú ăn cỏ lúc này càng kinh hoảng, nhốn nháo vọt ra muốn thoát khỏi bờ hồ, không hề chú ý đội hình của đàn gì nữa.
Cơ hội đến, những loài săn mồi khác cũng rời khỏi chỗ ẩn thân, bắt đầu săn giết mục tiêu đã dự định.
Khi hỗn loạn bắt đầu lan đến đàn nguet, Gadnu ra lệnh một tiếng, dẫn theo Rein lao ra, hướng đến con mồi đã tỏa định vây đuổi nó. Moaa và Rin quay lưng chạy đến vị trí đã bàn bạc trước đó, Dor cũng đi theo bảo vệ hai người. Bọn họ vừa đến nơi, Gadnu và Rein cũng xua đuổi con mồi đến, Dor xông lên ngăn nó lại, hai thân hình khổng lồ va chạm phát ra âm thanh làm người rùng mình.
Moaa mang theo Rin di chuyển qua bên hông con thú, những viên đạn nước Rin chuẩn bị sẵn lập tức bắn thẳng vào phần cổ con thú. Máu tươi phun ra, nhưng bằng đó là chưa đủ hạ gục con vật khổng lồ. Rin cũng không nghĩ có thể giết nó ngay, lại lần nữa huy động nước. Moaa buông Rin xuống rồi cũng cầm thương xông lên, dùng tốc độ làm xung lực đâm vào vị trí Rin vừa công kích.
Con nguet bị đau nổi giận kêu lên, muốn chuyển hướng sang công kích Moaa nhưng lập tức bị Dor chặn lại. Mà lúc này Gadnu và Rein cũng chạy tới. Moaa lập tức lùi lại, đen Rin đổi một vị trí khác để tránh những con thú khác đang lao ngang.
Nguet không phải con mồi nguy hiểm, nhưng rất khó săn, thể hình lớn, da dày và bộ lông dài che kín những nơi yếu hại cùng thể lực kéo dài làm nó rất khó bị hạ gục, nếu không phải Dor có thể kiềm chế nó hiệu quả thì Gadnu và Rein sẽ càng khó khăn hơn.
Moaa giống như một cái bóng len lỏi giữa mấy con thú lớn, dùng một con dao găm làm bằng xương thú rạch mở những vết thương người khác gây ra, làm chúng trở nên nghiêm trọng hơn nhiều, mà Rin cũng huy động từng đợt đạn nước, mài mòn thể lực con mồi.
Cuối cùng, sau chừng sáu bảy phút dây dưa, con nguet ngã xuống.
Cả đội còn chưa kịp thở dốc, phía hồ đột ngột truyền đến một tiếng thú rống cực lớn, kèm một tiếng hí dài.
Moaa quay đầu nhìn qua, chỉ thấy một thân hình khổng lồ đang quần thảo cùng con equas lãnh chủ chỗ bọn họ, có vẻ như có một con hung thú khác dòm ngó đàn của nó, hai bên đã đánh nhau rồi.
Trận chiến này khiến cho bờ hồ càng thêm hỗn loạn, những con vật lớn như nguet cũng không dám nán lại, đều vội vàng tản ra, kẻ săn mồi lại càng không kiên dè ra sức săn giết. Chỗ xa, đàn sói gadnim đã xuất động toàn bộ, bao vây riêng một khu vực để săn bắt, lũ dã thú ăn cỏ chạy loạn khắp nơi, có không ít con bị lạc khỏi đàn trở thành con mồi cho kẻ đi săn.
Gadnu kêu lớn một tiếng gọi lại chú ý của mọi người, Moaa cũng nói -” Đi thôi, mang con mồi về. “- chỗ này không an toàn, tốt nhất không nên ở lâu.
Rein và Gadnu hợp lực tha con mồi, Dor chở Moaa và Rin, cả nhóm theo chân đàn thú rời khỏi bờ hồ. Chỉ mới đi không được mấy bước, trong rừng cây lại tuôn ra tiếng động vật hoảng loạn kêu rống, một số con vật đã chạy đi đột ngột quay đầu về, so với lúc chạy ra còn kinh hoàng hơn.
” Chuyện gì? “- Rin có chút khủng hoảng hỏi.
” Anh đi xem, ở yên đây! “- Moaa tuột xuống khỏi lưng Dor, nhanh nhẹn chạy vào rừng.
Moaa cũng không đi xa mà chọn một cây cao gần đó, linh hoạt trèo lên. Ngước mắt nhìn ra xa, hắn cuối cùng biết vì sao bầy thú lại sợ hãi như vậy.
Cách bờ hồ không xa, vô số những chấm đen rậm rạp kết thành một bức màn ngăn lại lũ thú, có vài con đã bị chúng bắt được, rất nhanh bị vô số chấm đen vây lên, chẳng mấy chốc đã không còn cử động. Điều đáng sợ nhất là, giữa đám mây đen ngòm đó có một ít những đốm đỏ như lửa, lớn hơn hẳn những chấm đen khác, đó là những con iunta cấp hoang thú, mạnh hơn hẳn đồng loại.
Moaa chỉ cảm thấy tóc tai đều dựng cả lên, iunta bình thường đã đủ đáng sợ, mà lúc này cấp độ nguy hiểm đã thăng lên mấy bậc rồi. Hắn vội vàng tuột xuống khỏi thân cây, quay lại chỗ mọi người.
” Là iunta, chúng đang bao vây khu hồ. Có iunta hoang thú. “
Mọi người đều hít ngược một hơi, Rin không tin nổi hô lên -” Chúng muốn làm gì? “
Moaa lắc đầu -” Anh không biết. Có ai mang đá đánh lửa theo không? “
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, hôm nay không có ý định ở lại bên ngoài nên đuốc và đá đánh lửa đều bị bỏ lại ở bìa rừng rod.
” Gadnu? “- Moaa cũng không biết nên làm sao, đàn iunta đang bao vây bên ngoài đông gấp trăm lần lúc vây bắt Gadnu lúc trước, cũng không biết vòng vây của chúng dày bao nhiêu, hắn không cảm thấy nhóm bọn họ xông qua nổi.
Gadnu nhìn đàn thú đang chạy ngược trở lại, sau đó nhìn phía bờ hồ, ngửa đầu tru lên. Moaa nghe hiểu, nó đang cảnh báo có nguy hiểm.
Phản ứng đầu tiên là đàn gadnim, chúng lập tức dừng lại cuộc đi săn, sói vương tru một tiếng ra hiệu tập họp lại.
Gadnu nhận được tín hiệu liền ra dấu cho mấy người Moaa đi theo mình, sau đó mang cả đám đến chỗ đàn sói.
Lúc bọn họ đến nơi, con equas vương đã dẫn đàn của nó tới gần đàn sói, ngoài ra còn hai con hung thú khác, một con hổ yord và một con rắn siêu bự mà Moaa chưa thấy bao giờ, bọn chúng đều biết lúc này muốn sống sót không thể đánh lẻ được nên đều tập trung đến đây.
Gadnu dẫn nhóm Moaa chen vào đàn sói, trong lúc này dã thú của cả khu đều tập trung lại đây chờ hung thú dẫn đầu xông ra.
” Chúng ta có thể thoát sao? “- Rin hỏi, hắn đang dùng toàn lực huy động nước, số đạn nước đã vượt qua giới hạn của Rin trước đây rất xa.
Moaa lắc đầu -” Anh không chắc. Em nhớ cách anh xoay thương không? Phải để nước xoay với tốc độ như vậy, iunta bình thường hẳn là xông vào không được, cấp hoang thú thì anh không chắc. “
Rin gật đầu, nhẹ giọng nói -” Lát nữa có cơ hội anh cứ chạy trước, tốc độ của anh hẳn là sẽ xông qua được. “
” Chúng ta đều sẽ xông qua được.”- Moaa khẳng định nói.
Vòng vây của iunta đang khép lại, ở bờ hồ đã có thể nhìn thấy chúng. Những con iunta lớn nhỏ khác nhau, đa số bò trên đất, một số bay giữa không trung, rậm rạp tụ lại thành một vòng vây dày đặc lấp kín mọi con đường rời khỏi khu hồ.
Biết rõ càng chờ lâu độ dày vòng vây sẽ càng tăng, mấy con hung thú không trì hoãn nữa, mỗi con rống lớn một tiếng, đồng thời xông lên, bầy thú cũng sôi nổi theo sát. Đám mây iunta cuộn lên rồi đổ dồn về hướng này.