“…Đẹp không?”
Thấy Lục Thiệu Khiêm ngơ ngẩn không nói lời nào, Hạng Tinh nghi hoặc mà nhẹ nhíu mày, lại nhẹ hỏi một câu.
Lúc này nam nhân mới phục hồi tinh thần lại.
Cong môi cười nhàn nhạt, đứng dậy đi về phía cô.
“Rất đẹp, màu này rất thích hợp với cô.”
Anh nhẹ giơ tay, nhẹ nhàng vén một lọn tóc của cô ra sau tai.
Trong lúc lơ đãng nhìn thấy một vật đột nhiên xuất hiện, vừa thấy chính là kẹp tóc vịt nhỏ màu vàng bán ở quán ven đường.
Anh bỗng nhiên có chút bất mãn híp mắt.
“Không cần cài thứ này.”
Lục Thiệu Khiêm thuận tay lấy kẹp tóc xuống, muốn ném đi.
Hạng Tinh hoảng sợ, vội vàng đi tới đoạt lại: “Không, không thể ném.”
“…Là vật rất quan trọng với cô?”
Ánh mắt Lục Thiệu Khiêm nghi ngờ nhìn kẹp tóc kia bị tiểu gia hỏa gắt gao nắm chặt ở trong tay.
Nghĩ nghĩ một chút, lông mày cuối cùng là giãn ra, “Được rồi…vậy cô cất cho tốt, nó không xứng với bộ váy này.”
Quá hạ thấp giá trị của bộ váy.
Áp Áp: 【 Ta hận… 】
…
Sau khi thanh toán tiền, Hạng Tinh cảm thấy mỹ mãn mà ôm túi giấy, đi ra khỏi cửa hàng.
Tiếp tục dạo vài cửa hàng khác.
Có một màn trải đường lúc trước, cô cũng càng ngày càng buông thả đến thoải mái.
Chỉ cần Lục Thiệu Khiêm gật đầu mỉm cười tỏ vẻ thích, toàn bộ đều mua hết không sai.
Dù sao có Hứa đặc trợ đi theo xách đồ, cô và Lục Thiệu Khiêm cũng sẽ không mệt.
Đi dạo xung quanh, hai người đi ngang qua một máy bán vé số phúc lợi tự động.
Hạng Tinh bỗng chốc dừng bước, nghiêng đầu, nghiêm túc nhìn vài lần.
Cô có nghe nói qua cái gọi là vé số phúc lợi.
Nghe nói người trúng giải đặc biệt, là người may mắn nhất trên thế giới, còn có thể đạt được danh hiệu “Âu hoàng”* biểu thị cho sự may mắn.
[* Âu Hoàng (欧皇): ý chỉ những người cực kì may mắn.]Nghĩ, mắt hạnh của cô gái đột nhiên sáng lên.
May mắn, cũng là một loại hưởng phúc đi?
Nghĩ xong, cô lập tức quay sang nhìn Lục Thiệu Khiêm, nghiêm túc chờ mong nhìn vào đôi mắt diệu thạch của anh.
Lục Thiệu Khiêm bị cô nhìn đến sửng sốt một chút, lại bật cười: “Như thế nào, cô muốn mua vé số?”
Hạng Tinh dùng sức gật đầu: “Ừm.”
“Vậy thì đi mua.”
Lục Thiệu Khiêm cong cong khóe môi, nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay nhỏ của cô, dẫn cô đi đến trước máy bán vé số.
——
☆ ~(‘▽^人)☆ ~(‘▽^人)☆ ~(‘▽^人) (Mỗi ngày đều đang cố gắng cầu sao nhỏ ?)