Hệ thống: “……”
Nhóc con, cậu có biết người bị nói xấu tốt chính là cậu không?
Bé con Kỷ Âm Lan thật đúng là không biết, trong mắt chỉ có có trái dâu tây bị lãng phí.
Trái dâu tây lớn chắc có vị ngọt, Kỷ Âm Lan thèm không chịu được, muốn chạm vào đóa hoa dâu tây đầy mê người kia.
Hệ thống: “Ai ——”
Hệ thống muốn ngăn cản, lại chậm một bước.
Máy tính ảo đương nhiên không chạm được, còn tiểu Omega lại mất đi cân bằng, té một cái lăn xuống giường, ngã xuống tấm thảm lớn êm ái.
Giường không cao, Kỷ Âm Lan té cũng không đau.
Thuốc hạ sốt bắt đầu tác dụng, cục nhỏ lười biếng nằm xuống lông xù xù ngáp hai cái, khốn đốn nhắm mắt lại.
Quang cầu bay tới quỳ rạp bên bé con bất động, hỏi: “Ký chủ, cậu không sao chứ?”
Kỷ Âm Lan buồn ngủ mơ mơ màng màng nhỏ giọng lẩm bẩm: “Té chổ nào, ngủ chổ đó……”
Hệ thống: “……”
Hệ thống sầu lo, nhiệm vụ lần này thật sự có thể thuận lợi hoàn thành sao?!
* wattpad: Ghtnckho
Chu quản gia lại lần nữa đẩy cửa tiến vào, liền thấy giường ngủ trống không của bé con.
Chu quản gia trong lòng căng thẳng: “Bé Lan?”
Khe hở cửa phòng bị đẩy lớn, đại kim mao lông xù bị kẹt ở cửa đi vào, đuôi to hoảng loạn chạy đến bên giường, nhìn mặt đất thấp giọng kêu ô ô, lại quay đầu xem Chu quản gia phía sau.
Nhìn thấy tư thế Kỷ Âm Lan ôm đất ngủ, Chu quản gia dở khóc dở cười, liền bế bé con đặt lên giường.
Còn thuận tay ôm nhóc mèo sữa bò nằm trên gối không biết vào từ khi nào.
“Sữa bò hôm nay không thể quấy rầy bé Lan.” Chu quản gia nhỏ giọng nói với mèo sữa bò giãy giụa trong lòng ông, lại đối một bên ngoan ngoãn ngồi đại kim mao nói, “Nướng BBQ cũng vậy, bé Lan cần nghỉ ngơi.”
Một người một mèo một chó rời phòng, để lại tiểu Omega một mình hô hô ngủ.
Chu quản gia đóng cửa phòng, nhớ tới lời bác sĩ Dương nói, nhịn không được lại thở dài.
Bé Lan mới vừa ba tuổi, thức tỉnh sớm như vậy, không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu……
Không có người quấy rầy, Kỷ Âm Lan ngủ một giấc tới trời tối.
Thuốc hạ sốt có hiệu nghiệm, khi mẹ Kỷ công tác xong vội vàng về nhà, Kỷ Âm Lan vẫn còn ngủ.
Kỷ Thu Yên lau sạch người bé con, thay áo ngủ sạch sẽ, gỡ miếng dán hạ sốt xuống, liền thấy tiểu Omega mơ mơ màng màng mở mắt.
“Mẹ,” bé con vừa tỉnh ngủ giọng nói mềm mụp, chớp đôi mắt bị che một tầng sương nhìn miếng dán hạ sốt trong tay Kỷ Thu Yên, “Không có kem dán……”
Kỷ Thu Yên bật cười: “Là dán hạ sốt.”
Kỷ Âm Lan nhìn nhìn khắp nơi, mất mát nói: “Kem Hiệp cũng không thấy.”
Kỷ Thu Yên không đuổi kịp mạch não nhóc nhỏ nhà mình: “Đại hiệp Kem?”
Kỷ Âm Lan vươn tay ngắn nhỏ khoa tay múa chân: “Chính là lớn như vậy, là Tiểu Cầu Cầu sáng chói, Đại Hiệp Kem nói sẽ cho Lan Lan ăn được thật nhiều kem!”
Tiểu quang cầu trong đầu bé con:…… Đại Hiệp Kem không phải là đang nói bổn hệ thống hả?
Chu quản gia ở một bên giải thích: “Trước khi bé Lan có nói muốn ăn kem, có thể là nằm mơ mơ thấy.”
“Chờ thêm hai ngày nữa là hết bệnh, mẹ đưa con đi ăn kem.” Kỷ Thu Yên sờ sờ đầu nhỏ Kỷ Âm Lan, “Bé con ngủ lâu rồi sao?”
Kỷ Âm Lan gật gật đầu, còn nhỏ giọng nói thầm: “Mới không phải mơ, thật sự có Đại Hiệp Kem!”
Kỷ Thu Yên đưa thú bông siêu lớn vào lòng bé, sủng nịch sờ mũi nhỏ: “Được được được, con nói không phải mơ thì không phải mơ.”
Chờ hai đại nhân rời đi, tiểu quang cầu nãy giờ trốn tránh lại hiện thân lần nữa.
Mắt Kỷ Âm Lan sáng lên: “ Đại Hiệp Kem!”
Hệ thống: “……”
Thôi, đại thống nó rộng lượng, không so đo với trẻ em.
Kỷ Âm Lan: “Đại Hiệp Kem, Lan Lan thật sự không thể ăn lẩu thập cẩm sao?”
Hệ thống vô tình cự tuyệt: “Không thể!”
Ấu tể mất mát thở dài: “Vậy được rồi.”
Hệ · Đại Hiệp Kem · thống: “Còn nhớ rõ nhiệm vụ của chúng ta không?”
Kỷ Âm Lan hít một hơi, nhỏ giọng nói: “Giải cứu thế giới!”
Hệ thống vừa lòng mà ừ một tiếng, lại lần nữa lấy ra bản thảo.
Nếu không có thế giới này, cả gia đình Kỷ gia đều là đại vai ác ở các thế giới khác nhau.
Anh cả Kỷ mặt ngoài là bá tổng bình thường, thực tế kiếp trước là một Tu chân ngàn năm, làm người nghe sợ vỡ mật Ma Tôn.
Chị hai Kỷ mặt ngoài là dị năng quản lý cục xã súc, uy danh hiển hách nguy hiểm vang vọng lại có không gian thần bí.
Đến nỗi anh ba nghệ sĩ tuyến 18 không có thu hút, kỳ thật ngầm còn cất giấu áo choàng đại lão huyền học, một tay thuật ngự quỷ khiến người khác sợ hãi.
Mà ở hiện giờ tuyến thế giới hỗn loạn, một đám vai ác vừa khéo trở thành người một nhà, tăng thêm uy lực cũng không phải là 1 cộng 1 bằng 2 đơn giản như vậy.
Hệ thống từng dùng máy tính tiến hành tính toán, nếu sau này các vai ác liên thủ với nhau, thì cái thế giới lẩu thập cẩm sẽ tan nát, giống như pháo hoa nổ bay thành đống cặn bã.
Giống như phù dung* sớm nở tối tàn.
*Phù dung (danh pháp hai phần: Hibiscus mutabilis), hay còn gọi là phù dung thân mộc, mộc phù dung, địa phù dung, phù dung núi, hoa phù dung, mộc liên, là một loài thực vật có hoa thân nhỡ thuộc họ Cẩm quỳ (Malvaceae).
Đây là nguyên nhân hệ thống xuất hiện tại thế giới này, đến nỗi phải tìm tới Kỷ Âm Lan mới ba tuổi……
Đó là bởi vì trong sáu vai ác Kỷ gia, chỉ có đến từ thế giới thư năm, đứa trẻ Kỷ Âm Lan là dễ dàng tẩy trắng nhất.
Dùng hệ thống nói chính là, Kỷ Âm Lan là cục cưng của gia đình vai ác*.
*Chổ này hổng biết chém đúng hông nữa, bản QT là ” nhà nhất đồ ăn vai ác.”
Kỷ · cục cưng cả nhà · vai ác tương lai · vẫn là trẻ nhỏ · Âm Lan trầm tư suy nghĩ hồi lâu, hỏi: “Kem Hiệp, vai ác là cái gì?”
Hệ thống: “……”
Này có phải ngốc nghếch quá mức?!
Phun tào, hệ thống vẫn là cẩn trọng giải thích ý từ vai ác.
“Vai ác chính là người xấu siêu cấp vô địch.” Hệ thống nói như thế.
Lo lắng sợ nhóc con cả người xấu là cái gì, hệ thống còn vô cùng tri kỷ đề cử vài ví dụ.
Hệ thống: “Anh cả Kỷ về sau mỗi ngày tìm người đánh nhau!”
Vẻ tươi cười trên mặt Kỷ Âm Lan nháy mắt biến mất.
Hệ thống: “Chị hai Kỷ về sau sẽ cướp nhà ở người khác!”
Kỷ Âm Lan nhíu máy.
Hệ thống: “ Anh ba Kỷ về sau sẽ lừa gạt trẻ em!”
Kỷ Âm Lan bắt đầu bẹp miệng.
Đáng tiếc hệ thống cũng không chú ý đến biểu tình của bé con, như cũ tiếp tục nói: “Ba Kỷ về sau sẽ ——”
Nó bị Kỷ Âm Lan cắt ngang lời nói: “Cậu gạt tớ!”
Tiểu Omega chứa hai phao nước mắt: “Ba mẹ anh chị mới sẽ không làm chuyện xấu!” bé òa khóc thành tiếng, “Cậu lừa tớ! Cậu rõ ràng nói lẩu thập cẩm nhiều thịt có thể ăn! Cậu mới là vai ác siêu cấp vô địch!”
Hệ thống quả thực vô lực phun tào:…… Câu sau của cậu không đúng trọng điểm cho lắm?!
Cửa phòng lúc này bị đẩy ra, hệ thống phản ứng siêu nhanh, lập tức chui vào đầu bé con.
Lần này tiến vào chính là Kỷ nguyên soái vừa tan làm.
Nhìn bé con khóc lóc cực kỳ bi thương, ba Kỷ vội vàng tiến lên trấn an: “Làm sao vậy bé con? Không thoải mái chổ nào sao?”
Bé con khóc đến dừng không được, một bên vừa khụt khịt vừa cáo trạng: “Papa, có, có người xấu ô ô ô ô ——”
Kỷ Vô Chu ánh mắt sắt bén, tay phải theo bản năng ấn ở bên hông, ông phóng vũ khí phòng thân ra, lòng bàn tay trái cũng nhanh chóng mở động dị năng.
Nhưng mà nhìn xung quanh một vòng, thậm chí mở cửa sổ nhìn ra ngoài một hồi lâu, Kỷ Vô Chu cũng không tìm được vật tình nghi nào.
Là ác mộng sao?
Kỷ Vô Chu vỗ lưng bé con khóc đến thương tâm: “Con đừng sợ, người xấu đã chạy trốn rồi!”
Kỷ Âm Lan mở to chứa đầy nước mắt, giọng nói ủy ủy khuất khuất: “ Đại Hiệp Lẩu Thập Cẩm không có chạy trốn.”
Kỷ Vô Chu sửng sốt, đại cái gì hiệp?
Hệ thống không nhịn xuống: 【 không phải Đại hiệp Kem à? 】
Kỷ Âm Lan vỗ vỗ đầu mình: “Đại Hiệp Lẩu Thập Cẩm trốn trong đầu Lan Lan, cậu ấy còn nói cậu ấy gọi là Đại Hiệp Kem!”
Hệ · trước kia Đại Hiệp Kem Hiệp · hiện giờ Đại Hiệp Lẩu Thập Cẩm · thống:……?
Tui không phải tui không có cậu đừng nói bậy!!!