“Không đúng rồi, sau khi Thành thiếu chủ mang tóc của bà chủ tới, lại động tay động chân lúc làm xét nghiệm người thân…” Hiển nhiên quản gia Trọng vẫn không hề quên việc này.
“Cho nên, cho dù nó có muốn giúp cô cả nhà họ Đường thì vẫn không nhịn được muốn quấy rối, vị Thành thiếu chủ này của chúng ta làm chuyện tốt chẳng những không được cảm ơn mà ngược lại còn bị mắng, thật sự là không biết để cho người ta nói cái gì cho phải…” quản gia Trọng lập tức đã suy nghĩ rõ ràng, không nhịn được lắc đầu.
“Thành chủ, chắc chắn Thành thiếu chủ không hề làm gì báo cáo giám định hôm nay.” Lời nói này của quản gia Trọng rất chắc chắn, mặc dù Thành thiếu chủ càn quấy nhưng cũng không đến mức quá đáng như vậy, huống chi lúc trước Thành thiếu chủ cũng đã nói là anh ta sẽ không động tay động chân vào chuyện giám định hôm nay.
“Ừm.” Trương Minh Hoàng thấp giọng đáp lại, đôi mắt lạnh xuống: “Sợ là có người ở sau lưng giở trò quỷ.”
Lúc Trương Minh Hoàng nói lời này giọng điệu vô cùng chắc chắn, như vậy cũng trực tiếp thể hiện là ông ta nhận định kết quả giám định hôm nay là giả, ông ta không tin Trình Nhu Nhu là con gái của mình.
“Thành chủ cảm thấy sẽ là ai? Ai lại có bản lĩnh lớn như vậy, có thể giở trò quỷ ở ngay dưới tầm mắt của Thành chủ? Hơn nữa rốt cuộc là động tay động chân như thế nào? Đến bây giờ tôi cũng chưa nghĩ ra được.” Rõ ràng trên mặt quản gia Trọng đã nhiều hơn mấy phần ngưng trọng, nghĩ lại việc này mà thấy sợ cho nên không thể không phòng người đứng phía sau chuyện này.
“Bây giờ tôi cũng chưa nghĩ ra.” Trương Minh Hoàng nhìn về phía phía trước, giọng nói hơi thấp.
Ông ta tự cho mình là thông minh, không có chuyện gì có thể giấu giếm ông ta được nhưng chuyện này ông ta lại không nghĩ ra được.
“Vậy cô Trình kia?” quản gia Trọng nghe Thành chủ nhà mình cũng không nghĩ ra được thì vẻ mặt càng thêm ngưng trọng, nhớ tới Trình Nhu Nhu, lông mày rõ ràng nhíu lên: “Chúng ta sẽ sắp xếp như thế nào?”
“Sắp xếp như lúc trước ông nói đi, nếu như thật sự có người giở trò quỷ ở phía sau thì chúng ta sẽ tương kế tựu kế dụ rắn ra khỏi hang, người kia sắp xếp ra một vở kịch lớn như thế chắc chắn phải có kế hoạch từ trước, sớm muộn gì cũng xuất hiện.” Đây cũng là nguyên nhân lúc trước Trương Minh Hoàng đồng ý với sự sắp xếp của quản gia Trọng.
“Vâng, tôi biết rồi, tôi sẽ sắp xếp thật chu đáo, chắc chắn sẽ để cô Trình được hưởng thụ đãi ngộ tôn quý như công chúa.” quản gia Trọng là người thông minh, lập tức hiểu ý Thành chủ nhà mình.