“Cũng đúng, ai cũng biết ngày đó đầu tiên là cậu ba Nguyễn ôm người phụ nữ khác hôn thắm thiết khó chia lìa, sau đó cậu ba Nguyễn còn đính hôn với lại Cổ Doanh Doanh, xem ra Tô Khiết thật sự bị loại rồi.”
“Tô Khiết xấu như vậy, nên bị loại từ sớm, cũng không biết là cậu ba Nguyễn tại sao lại cưới cô ta, ngày nào cũng phải đối diện với một gương mặt xấu xí như vậy, ban đêm cậu ba Nguyễn sẽ không mơ thấy ác mộng hả?”
“Cậu ba Nguyễn cưới cô ta vốn dĩ chính là để lợi dụng cô ta, chắc chắn cậu ba Nguyễn không có thèm nhìn tới cô ta đâu, cho nên cũng sẽ không mơ thấy ác mộng.”
“Cũng đúng, một gương mặt xấu như vậy, cậu ba Nguyễn chắc chắn sẽ không thèm nhìn.”
Cậu ba Nguyễn nghe thấy tiến nghị luận của đám người, hai mắt chậm rãi nheo lại, thân sắc lạnh lùng trong đôi mắt đột ngột hiện ra, trong lúc nhất thời nhiệt độ xung quanh giống như giảm xuống mấy độ.
“Sao tôi đột nhiên cảm thấy lạnh quá vậy nè.” Mấy người đứng gần cậu ba Nguyễn cũng nhịn không được mà run rẩy.
Đúng lúc này Tô Khiết vừa vặn đi đến trước mặt của anh, trong nháy mắt sắc mặt của cậu ba Nguyễn liên hòa hoãn.
Tô Khiết nhìn Nguyễn Hạo Thần, sau đó di chuyển tâm mắt nhìn về phía Triệu Nguyệt Như, khẽ cười nói: “Sao cô Nguyễn lại ở đây vậy?”
Giọng nói của Tô Khiết rất nhỏ, rất nhẹ, người khác không nghe được quá nhiều cảm xúc nhưng mà phân kinh ngạc đó vẫn rất rõ ràng.
Tất cả mọi người đều không biết là lời nói này của cô có ý gì.
Lúc này cô đi đến không phải là đến đây để tìm cậu ba Nguyễn hả?
Tại sao cô lại đặt trọng điểm lên trên người của Triệu Nguyệt Như?
Chẳng lẽ là đến đây để giúp Triệu Nguyệt Như?
Giúp đỡ Triệu Nguyệt Như xé xác tình địch, cũng rất có thể.
Dù sao thì kẻ thù của kẻ thù chính là bạn.
Nhưng mà trong lòng của mọi người đều rất rõ ràng, quan trọng nhất vẫn là thái độ của cậu ba Nguyễn. Mấu chốt là phải xem xem cậu ba Nguyễn chọn như thế nào.
Nếu như cậu ba Nguyễn lựa chọn con gái, Tô Khiết có làm như thế nào cũng vô dụng thôi…