Cả đám nhìn cô bé không biết xuất hiện từ chỗ nào vậy mà lại dùng giọng điệu ra lệnh cho tổng giám đốc nhà bọn họ, cả đám đều lau mồ hôi.
Lá gan của con bé này thật là lớn.
Hai cô bé nhỏ đấu võ mồm với nhau, thẳng thừng lôi kéo tổng giám đốc vào, cái này cũng không phù hợp đâu nha.
Nguyễn Hạo Thần ngược lại cũng không cảm thấy bất cứ cái gì không vui, hơn nữa chẳng biết là tại sao anh còn cảm thấy ngọt ngào, ở trong lòng có một loại cảm giác rất thoải mái.
Cô bé này thật là đáng yêu quá đi thôi, hơn nữa còn chỉ rõ mục đích là anh giúp cô bé, đó là đang tin tưởng vào anh, ỷ lại vào anh, loại cảm giác này quả thật không tệ.
Đúng vậy, lúc này cậu ba Nguyễn có một loại cảm giác ÿ lại là được thỏa mãn, những cái khác cậu ba Nguyễn cũng không quan trọng.
“Ừm, kết hôn rồi” Mặc dù là bây giờ anh với Tô Khiết đã ly hôn với nhau nhưng mà ở trong lòng của cậu ba Nguyễn, Tô Khiết vẫn là vợ của anh như cũ, cho nên anh vẫn là người đàn ông đã kết hôn.
Dù sao sớm muộn gì cũng phải cưới nhau.
“Có nghe thấy chưa, ba của tôi đã kết hôn rồi đó.” Đường Vũ Kỳ hiển nhiên rất hài lòng đối với câu trả lời của cậu ba Nguyễn, cô bé nhìn về phía Nguyễn Tân Tân một lần nữa, rất bá đạo mà tuyên bố: “Ba của tôi đã kết hôn với mẹ tôi rồi.”
Thư ký Lưu: “…
Tổng giám đốc nhà anh ta đúng là đã kết hôn rồi, nhưng mà bà chủ là mẹ của cô bé này hả?
Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng đâu.
Chưa từng nghe qua bà chủ nhắc tới.
Cô nhóc này cũng gan dạ quá đi.
Vì “tranh giành tình thân” mà cô nhóc này cái gì cũng dám nói hết.
Hai mắt của Nguyễn Hạo Thần lóe lên, bé con này chỉ là tùy tiện nói thôi hả.
Người mà anh cưới cũng chỉ có một, đời này cũng chỉ có một, sẽ chỉ là Tô Khiết, nhưng mà Tô Khiết không có con, hơn nữa cô thậm chí không thể sinh, cho nên đứa nhỏ này không thể nào là của Tô Khiết được.
Dù sao thì đây cũng chỉ là một đứa trẻ mới có bốn năm tuổi, chắc cũng chỉ là tùy tiện nói ra mà thôi.