“Chờ một chút.” Đường Lăng thẳng thừng từ chối. Chút thương tích đó không hề hấn gì với anh ta, bây giờ anh ta còn có một số chuyện cần làm.
“Tình hình ba tôi thế nào rồi?” Đường Lăng hỏi, khi hỏi sắc mặt Đường Lăng trở nên lạnh lùng hơn.
“Không hề có chút tiến triển nào, còn cách thời gian tông trưởng Cung đã cho mấy ngày nữa, nếu tổng giám đốc Đường còn chưa phá được án, e là…” Tiểu Hổ còn chưa nói hết, nhưng ý tứ đã rõ ràng.
Đường Lăng hơi nheo mắt lại, thật ra anh ta đã sớm nghĩ đến kết quả sẽ như vậy.
Đây vốn là một vụ án rất khó phá, hơn nữa còn bị nhà họ Cố quấy rối, cản trở khắp nơi, trong thời gian ngắn chắc chắn ba không phá được.
Lần trước, anh ta đã nghĩ cách để Khiết Khiết về thành phố A, nhưng Khiết Khiết còn chưa về anh ta đã đi chấp hành nhiệm vụ, nên đến bây giờ anh ta vẫn chưa liên lạc với Khiết Khiết.
Đường Lăng đi vào văn phòng, mở ngăn kéo ra định lấy đồ vật, nhưng khi tìm kiếm tài liệu anh ta chợt phát hiện một tờ giấy, đó là bản giám định DNA lần trước anh ta cho người đổi.
Lần đó, anh ta đã xem qua nhưng chỉ cảm thấy hơi quen thuộc, sau đó Cố Nam đột nhiên tới, anh lập tức cất đi nên chưa xem kỹ.
Trước kia anh ta đã định lấy ra xem lại, nhưng vì chuyện lần này xảy ra quá đột ngột nên anh ta chưa xem được.
Giờ đây nhìn thấy, Đường Lăng lập tức rút ra, lần này anh đã nhìn rõ số liệu phía trên.
Mắt anh ta đột nhiên mở lớn, anh ta đã biết tại sao lại cảm thấy quen thuộc.
Bởi vì trong bản báo cáo DNA này có số liệu rất giống của anh ta.
Không chỉ một nhóm, mà có mấy nhóm tương tự nhau.
Đây là tình huống gì?
Độ tương tự cao như thế, trừ phi có quan hệ máu mủ.
Bản giám định này là của một đứa bé khoảng năm tuổi.
Ánh mắt Đường Lăng chợt lóe lên, sau đó mở két sắt, lấy bản giám định DNA của Tô Khiết ra.