Mộ Dung Tri đã từng nói, về phương diện tình cảm thì Tô Khiết như là một kẻ ngốc, lời nói này thật sự không hề khoa
trương chút nào.
Nguyễn Hạo Thần: “…”
Nguyễn Hạo Thần cảm thấy hơi thở ngột ngạt đột nhiên lại mắc kẹt ở trong ngực của mình, trong lúc nhất thời không thể lên được, cũng không thể xuống được. Giờ phút này nếu như cô đang đứng ở trước mặt anh, anh chắc chăn sẽ bóp chết cô không hề do dự một chút nào.
“Em cứ nói thử xem?” Nguyễn Hạo Thần cố gắng đèn lửa giận của mình xuống, người phụ nữ đáng chết này, cô còn dám hỏi anh nữa hả?
“Ở trong nhà họ Nguyễn thì mối quan hệ của chúng ta chính là vợ chồng, ra khỏi nhà họ Nguyễn rồi thì chúng ta không có quan hệ gì cả.” Ánh mắt của Tô Khiết nhấp nháy, dựa vào nội dung trong hợp đồng của bọn họ mà trả lời một câu chính xác nhất, hợp đồng là do cô viết, cho nên đối với hợp đồng thì cô đã phân tích hết sức kỹ càng.
“Cho nên anh cứ yên tâm đi, em tuyệt đối sẽ không tiết lộ mối quan hệ của chúng ta ở bên ngoài.” Tô Khiết lại bổ sung thêm một câu nữa, cô cảm giác nói như vậy thì cũng không thể sai gì nữa đâu nhỉ?
Bàn tay đang câm di động của Nguyễn Hạo Thần nắm chặt lại, nắm thật chặt thiếu chút nữa bóp nát cả điện thoại, giờ phút này anh thật sự, thật sự muốn bóp chết cô.
Anh cảm thấy lúc này anh mà còn tiếp tục nói chuyện với cô nữa, đoán chừng thật sự có thể bị cô làm cho tức chết, một giây sau Nguyễn Hạo Thần trực tiếp cúp điện thoại.
Anh cảm thấy lúc này mà anh còn tiếp tục nói chuyện với cô nữa, đoán chừng thật sự có thể bị cô làm cho tức chết, một giây sau Nguyễn Hạo Thần trực tiếp cúp điện thoại.
Thư ký Lưu vẫn luôn đứng ở một bên, sau khi Nguyễn Hạo Thần cúp điện thoại thì trên màn hình điện thoại đang biểu hiện nhật ký cuộc trò chuyện.
Thư ký Lưu thấy được ở phía trên có duy nhất ghi chép trò chuyện là – Tô Khiết?
Con ngươi của thư ký Lưu nhanh chóng chớp nháy, lúc nãy tổng giám đốc đang nói chuyện điện thoại với bà chủ hả?
Má ơi!