“Không phải mới làm ở thư phòng rồi sao?” Thương Huyền xoay người qua, đứng trước cửa không chịu bước tới.
“Bây giờ ta muốn dạy ngươi thuật song tu chân chính.”
“Có ý gì? Trước giờ ngươi không phải là….” Hắn sẽ không thể nào quên những ngày bị trói trên giường kia.
“Trước đây mới luyện “thúc tu” một chút, dù sao võ học của phái Thanh Vân thượng thừa là bí truyền. Ghế tuấn mã lần đó chỉ là một hình phạt nho nhỏ, ai bảo Tiểu Huyền ngươi không ngoan? Những lúc còn lại….. đều là thú vui nho nhỏ trong khuê phòng của chúng ta mà thôi, ta thấy bảo bối nhi ngươi rất thích đó nha!”
“Ngươi….ngươi quả thực là….vô sỉ!” Trước mặt hắc yêu hồ cường đại tự phụ này, Thương Huyền vẫn chưa thể nào luyện được tới trình độ mặt không đổi sắc.
(cường đại: hùng cường, hùng mạnh
Tự phụ: tự cao, tự kiêu, tự thị)
Chuyện Kỳ Mặc có da mặt dày cũng chẳng phải là ngày một ngày hai, đặc biệt là trước mặt Thương Huyền, y nào còn có chút bộ dáng của huynh trưởng, cố gắng dùng đủ mọi cách để trêu đùa người này.
“Tiểu Huyền, ngươi muốn xong sớm thì mau cởi quần áo lại đây.”
Thương Huyền biết là mình trốn không thoát, từ lúc gặp phải hắc yêu hồ, thì có lẽ đây đã chính là kiếp số của hắn rồi. Hắn đặt kiếm xuống, mặt lạnh tháo dây lưng cởi áo, cởi áo bào bên ngoài, quần và giày, còn lại mỗi quần áo lót trong và khố mới chậm rãi tới gần chỗ hắc yêu hồ.
Kỳ Mặc người lại không hề ngượng ngùng chút nào, chỉ hai ba động tác đã tự cởi sạch sẽ, một tay kéo Thương Huyền vào trong lòng, kéo khố hắn, nhấc một chân của hắn lên, lại dùng ngón tay lần đến bên miệng Thương Huyền.
“Liếm ướt ngón tay ta.”
Thương Huyền mím chặt môi, một lúc lâu sau mới chậm rãi há miệng, ngậm lấy ngón tay của hắc yêu hồ, chậm rãi vụng về liếm. Chỉ chốc lát sau, Kỳ Mặc rút ngón tay ra, đưa ngón tay óng ánh nước xuống bên dưới Thương Huyền, cắm hai ngón tay vào cùng một lúc.
“Ưm…..a…….”
Tiểu huyệt vô cùng nóng, Kỳ Mặc cảm giác như ngón tay sắp bị đốt cháy, bởi vì mới ép buộc không lâu, nội bích vẫn rất mềm mại, khai phá cũng không hề khó khăn, ngón tay mới xoay vài vòng bên trong đã rút ra.
Kỳ Mặc buông tay ra để Thương Huyền đứng dậy, lại nằm xuống giường, cười tươi với Thương Huyền.
“Đến đây, ngồi lên đi.”
“……..”
“Ngươi cũng đã làm chuyện này rồi mà, giống như cưỡi ghế tuấn mã vậy.”
Cắn chặt răng, Thương Huyền tựa như mang theo tâm trạng lao tới sa trường giết địch, chỉnh lại tư thế chân, quỳ bên cạnh hắc yêu hồ, nhắm huyệt khẩu ngay côn thịt đang dựng đứng sừng sững kia, chậm rãi ngồi xuống. Nhưng hàng thật không thể cứng như cây gậy của ghế tuấn mã, lúc cắm vào liền trượt ra ngoài, Thương Huyền thử vài lần cũng không thành công, khuôn mặt đỏ bừng lên, vừa xấu hổ lại vừa bất lực.
“Dùng tay vịn cho chắc rồi hãy ngồi xuống.”
Hắc yêu hồ nói chuyện nhẹ nhàng tựa như chuyện này chẳng có chút liên quan tới y, Thương Huyền căm giận, cầm thứ kia dùng lực ngồi xuống, tốt nhất là có thể ngồi xuống tận gốc của thứ nghiệt căn này, kết quả chỉ nhận được một câu “Bảo bối nhi ngươi thật nhiệt tình.”
“Tiểu Huyền, đừng ngồi không như thế chứ! Ngươi không thấy khó chịu lắm sao?”
“……”
“Ngoan, tự mình nhún vài cái, sẽ thoải mái ngay thôi.”
Một đôi mắt nâu vàng của Kỳ Mặc nhìn chằm chằm Thương Huyền, dụ dỗ hắn. Thương Huyền bị hắn nhìn chằm chằm thật sự không được tự nhiên, ngẩng đầu tránh tầm mắt của y, lại hơi rướn eo lên, khiến cho vật nóng bỏng kia trượt ra khỏi tiểu huyệt, lại thong thả ngồi lại.
“Hừ ưm…..”
Thương Huyền lần đầu tiên có thể tự mình quyết định tốc độ ra vào của hắc yêu hồ, lúc đầu chỉ chậm rãi cọ xát, chỉ hơi nâng eo lên rồi lại ngồi xuống. Dần dần, nơi bí ẩn kia liền bắt đầu cảm thấy khô nóng, toàn thân cũng bắt đầu nóng lên, trong đầu một cảm giác khao khát dâng lên, thúc giục hắn tăng nhanh động tác.
“Ha a……..a………ưm…”
Hai tay Thương Huyền chống ra sau, nửa người trên cũng ngửa ra sau, để eo mông không phải dùng quá nhiều lực, có thể nâng lên hạ xuống, để cho côn thịt kia có thể dễ dàng xuyên qua thân thể.
“A…….a……..ưm…..a………ha….a…..”
Hai tay Kỳ Mặc lót sau đầu, một bộ dáng say mê ngắm cảnh đẹp trước mắt. Dục vọng đã bắt đầu bị kích thích, Thương Huyền liền dần dần mặc kệ tất cả, động tác không còn câu nệ, vẻ mặt cũng không hề lạnh lùng nữa, mà là xuân tình nhộn nhạo cả khuôn mặt, cái eo mềm dẻo kia càng lắc qua lắc lại nhiệt tình.
“Ưm…..a……..a…..ưm…….a…a…….”
Người bên trên đã nhắm hờ mắt, hai tay lại vẫn đặt trên ngực y, phập phồng kịch liệt lên lên xuống xuống, tự mình khống chế lực và tốc độ, làm cho khoái cảm nhanh chóng lan truyền toàn thân.
“Tiểu Huyền, niệm khẩu quyết tâm pháp trong chương thứ hai của quyển thứ hai đi.” Kỳ Mặc đột nhiên nói.
“Hả? Ưm…..a……….hừ……….ừ……a……………”
Thương Huyền nghe lời làm theo, rất nhanh cảm giác không chỉ là khoái cảm cường liệt dâng lên mà còn có một dòng nước ấm mạnh mẽ, tràn vào cơ thể qua chỗ giao hợp.
“A a………..ưm…..ta………….ưm…………a”
Thương Huyền nhắm chặt mắt lại, cỗ nội tức này tấn công hắn, tăng mạnh độ mẫn cảm trên người, khiến cho khoái cảm tới càng thêm mãnh liệt, hắn suýt nữa vì tê dại đến ngất đi.
“Bảo bối nhi, cố gắng chống cự, nếu không sẽ trở thành kiếm củi ba năm thiêu một giờ.”
Kỳ Mặc mỉm cười nói, hai tay nắm lấy eo Thương Huyền, bắt đầu đẩy mạnh eo mình, xuyên từ đầu đến tận gốc vào tiểu huyệt đang không ngừng phun ra nuốt vào, co rút không ngừng kia, dùng sức đỉnh vào hoa hạch sâu bên trong.
“A…..a….a…a…..ưm…..a..a…..không được…….ưm….hừ…ưm……”
“Vẫn chưa được, tiếp tục, bây giờ niệm tâm pháp chương thứ hai quyển thứ ba đi.”
Thương Huyền lắc mạnh đầu, tỏ vẻ hắn căn bản là không thể tập trung nổi, cúi đầu rên lên.
“Không muốn….đỉnh vào…..chỗ đó…..ưm….a……a….a….a…không muốn….chỗ đó……”
“Chỗ này làm sao? Nương tử, nếu lần này ngươi không chịu nổi, sau này sẽ càng vất vả hơn!” Kỳ Mặc vừa nói, vừa tàn bạo chọc thẳng vào chỗ đó.
“A…..a…..ưm…….đáng giận……ưm……ưm…..ngươi…..cố ý ……a….. a…..a….”
“Đúng vậy, ta cố ý.” Kỳ Mặc vô cùng hào phóng mà thừa nhận.
Thương Huyền cúi đầu, oán giận trừng hắc yêu hồ, hận không thể dùng ánh mắt giết chết đối phương.
“Bảo bối nhi, phải tiếp tục niệm tâm pháp nha!” Trong mắt Kỳ Mặc, Thương Huyền hoàn toàn giống một con mèo xù lông, hơn nữa còn giương nanh múa vuốt chuẩn bị trừng trị y một phen, nhưng thực lực chênh lệch quá nhiều, đuôi liền bị nắm.
“Hừ….ưm……ưm…….a…..ha….”
Thương Huyền thở dốc từng hơi, vừa niệm khẩu quyết, dòng nước ấm kia trong cơ thể liền nhanh chóng lưu động, chạy tới khắp tứ chi, hướng thẳng tới các huyệt trên cơ thể.
“Tiểu Huyền, khóa huyệt đạo của ngươi lại, đừng để cỗ nội tức này chạy mất.”
Thương Huyền ngồi trên thắt lưng của hắc yêu hồ, vừa phải chống chọi với xâm nhập mãnh liệt, vừa phải ổn định khí tức, vất vả chật vật nói không nên lời, nhưng hắn vẫn cố gắng chịu đựng. Cỗ nội tức kia yên ổn lại, không hề đánh thẳng về phía trước nữa, nhưng Thương Huyền còn chưa kịp buông lỏng, liền bị một trận đỉnh lộng tới kêu ra tiếng.
“Ưm…a…..a….a……ngươi…..ưm…..a……a….”
“Bảo bối nhi, còn chưa chấm dứt đâu!”
“Ta bỏ cuộc…….ưm….không muốn…….ưm…..a……..a…..”
Kỳ Mặc sao có thể buông tha cho hắn dễ dàng như vậy? Y liền dùng lực giữ cho Thương Huyền ngồi vững trên thắt lưng mình, đẩy eo mạnh khiến cho vật cứng ra vào không ngớt. Tư thế cưỡi lên này khiến cho côn thịt của y có thể dễ dàng vào đến tận gốc, làm cho tiểu huyệt được lấp đầy.
“…….hô……nương tử……..ta hẳn sẽ không bao giờ cảm thấy nhàm chán với mấy chuyện này, ha ha.”
“Ưm….hừ…..ưm…….a……a……a……”
Một hồi thúc sâu cực mạnh, Kỳ Mặc hừ nhẹ một tiếng, liền bắn tinh dịch vào trong cơ thể của Thương Huyền. Thương Huyền yếu ớt rũ người xuống, nằm sấp trên lồng ngực y thở dốc, thân thể cũng không cảm thấy hư thoát và mệt mỏi như trước đây, tuy rằng vẫn xụi lơ, thế nhưng thoải mái hơn nhiều.
“Cảm thấy không? Đây mới là song tu thật sự.” Kỳ Mặc vuốt vuốt mái tóc thẳng, đen mượt của Thương Huyền.
Thương Huyền nghiến răng, cuối cùng vẫn không nhịn nổi mà cắn một miếng lên người hắc yêu hồ.