Khi kèn lệnh vang lên, đại biểu của thần linh sẽ tập hợp lại những quân đội của Nhân tộc đã tan tác, chuẩn bị cho trận quyết chiến.
Nửa khắc sau, quái vật Hoang Cổ nhảy vào các điểm tập kết của quân đội Nhân tộc.
Quyết chiến bùng nổ.
Đây là trận chiến duy nhất mà toàn bộ thần linh đều có mặt trong lịch sử.
Sau cuộc chiến mang tính quyết định này, quái vật Hoang Cổ tạm thời bị đánh lui, thần linh và Nhân tộc có thể tồn tại.
Đây là một cuốc chiến mà thần và người đều dốc hết toàn lực chiến đấu, vì vậy vì vậy nó đã được ghi lại toàn bộ trong lịch sử.
Cố Thanh Sơn im lặng suy nghĩ về cách đối phó.
Bất chợt, một đám chim bay trên trời lao vút xuống.
Chúng đáp xuống một sân viện hoang tàn đổ nát rồi bắt đầu nghỉ ngơi.
Có vẻ như đã ở quá lâu trong tình trạng hoảng loạn, chuyến bay quá dài, chúng đậu tại ao nước của sân viện, mỏ mổ uống nước liên tục.
Uống no nước xong, chúng cũng không bay đi mà dường như cảm thấy rất vừa lòng với nơi đây.
Không có tiếng vang ầm ầm, không có thuật pháp tấn công, không có kiếm quang sắc bén, vậy nên đám chim chóc này tự cho đây là nơi an toàn.
Vì vậy, chúng rất yên tâm nghỉ ngơi ở chỗ này.
Từ phía xa xa, Cố Thanh Sơn theo dõi những con chim này.
Loại chim này là Phong Vũ.
Vì tốc độ bay của chúng cực nhanh, hơn rất nhiều những loài chim khác nên lẽ dĩ nhiên mới có tên gọi như vậy.
Loài chim này rất dễ thấy ở trên Thiên giới, vì cơ thể chúng quá mảnh khảnh, hầu như không có thịt và các tuyến trong cơ thể sẽ tiết ra mùi hôi thối khi chúng chết, vì vậy không có loài gì lấy chúng làm thức ăn.
Lý do loài chim này không nhiêu là vì chúng tự sinh sản.
Cố Thanh Sơn đang nghĩ ngợi về loài chim này thì bỗng thấy ở phía xa xa đường chân trời, một dải ánh sáng phóng vụt lên cao.
Thần linh xuất thủ!
Điều này cho thấy quái vật thượng cổ đã xâm nhập vào trong các trận địa, cuộc chiến đấu của quái vật với thần linh, Nhân tộc đã bắt đầu.
Quyết chiến chính thức bùng nổ!
Cố Thanh Sơn mím chặt môi, vừa nghĩ ngợi chuyện này chuyện nọ vừa chuẩn bị lên đường.
Hắn đột ngột xuất hiện ngay sau Phong Vũ, rút một cái lông trên mông nó.
Con chim kia hoảng sợ.
May mà lông chim trên mông nó bị nhổ sẽ không ảnh hưởng tới tốc độ bay của nó, nó kêu một tiếng đau đớn rồi lập tức hốt hoảng bay lên trời, chạy trốn.
Những con chim khác cũng bị dọa sợ, cũng bay theo.
Chốc lát sau.
Chỉ có một con Phong Vũ bay lên trời.
Nó không bay theo những con khác mà lại bay về phía tiền tuyến.
…
Cố Thanh Sơn hóa thành chim, tung cánh bay lên trời.
Dù chiến tranh mới vừa bắt đầu, nhưng hắn phải đến được nơi giao chiến dữ dội nhất, tìm một nơi phù hợp, vừa chiến đấu vừa xem cảnh thần linh chết.
Bay được mấy chục giây, Cố Thanh Sơn đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu thảm thiết truyền từ đất lên.
Hắn dùng thần niệm nhìn xuống.
Một con quái vật khổng lồ không có da, toàn bộ người nó là bắp thịt hòa lẫn máu đỏ, đang đấu đá bừa bãi trong đam tu sĩ.
Quầng sáng Ngũ hành bùng nổ.
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ!
Các tu sĩ dốc toàn lực thi triển thuật pháp Ngũ hành.
Nhưng đủ loại thuật pháp tác động lên con quái vật cùng lắm chỉ khiến người nó hơi rung rung chứ chưa có tác dụng gì lớn.
Cái trình độ thuật pháp Ngũ hành này còn chẳng đả thương được nó.
Quái vật tóm lấy một gã tu sĩ ngũ hành, giơ lên gần cái miệng đầy những chiếc rang sắc nhọn của nó.
Thế ngàn cân treo sợi tóc.
Một tu sĩ vọt lên từ đám người, hai tay cầm chiêng,
Dùng hết sức gõ.
Vừa gõ vừa niệm tụng phân khúc lớn của kinh văn.
Quái vật buông thõng tay, không bắt được tu sĩ.
Cả người nó run lẩy bẩy, rên rỉ đầy thống khổ.
Tu sĩ gõ chiêng đầu đây mồ hôi nhưng vẫn tiếp tục niệm tụng kinh văn.
Quái vật thì cật lực đi đến chỗ tu sĩ gõ chiêng.
“Thời cơ đến rồi!”
Một tên tu sĩ khác hô lên.
Toàn bộ tu sĩ xông lên, dùng toàn lực tấn công quái vật.
Quái vật đột nhiên há to mồm, rống lên giận dữ về phía đám tu sĩ.
Dường như tiếng rống này hàm chức một lực lượng nào đó, những tu sĩ ở gần nhất bị đánh chết tại chỗ.
Tu sĩ gõ chiêng bị tiếng gào của quái vật làm chấn động, nhất thời hộc ra một ngụm máu tươi.
Hắn quỳ trên mặt đất, hai tay run rẩy không ngừng, tức thời không thể giơ tay lên.
Tiếng chiêng ngưng lại.
Không còn âm thanh áp chế nữa, quái vật trở về trạng thái sinh long hoạt hổ.
Nó nhào lên dễ dàng, nháy mắt đã xuất hiện trước mặt tu sĩ gõ chiêng.
Quái vật mở bàn tay to ra, tóm gọn tu sĩ gõ chiêng đang tuyệt vọng kia.
Lúc này Cố Thanh Sơn đến.
Hắn vốn định bay qua nơi này, muốn đến nơi giao chiến kịch liệt hơn.
Nhưng ở thời khắc mấu chốt, hắn đột nhiên biến mất trên trời.
Chớp mắt sau, một thiếu niên hiện ra, cách phía sau quái vật một khoảng không xa.
Cố Thanh Sơn giương mắt nhìn quái vật.