[Xin Cố Thanh Sơn các hạ ở lại cứ điểm Tinh Không, đảm bảo bản thân được an toàn.]
“Sao tôi lại phải ở lại cứ điểm Tinh Không?” Cố Thanh Sơn khó hiểu hỏi.
Nữ Thần Công Chính nói tiếp: [Qua sự phân tích của trí năng, những nhân vật ở cấp Phủ chủ có thể tạo nên sự uy hiếp chết người với các hạ, nếu các hạ rời khỏi cứ điểm sẽ nguy hiểm đến tính mạng.]
Cố Thanh Sơn nhạy bén nhận ra gì đó, bèn sắp xếp lại câu từ rồi hỏi: “Nếu đã phát hiện ra, tại sao không ngăn cản họ? Tôi nhớ trong Hiến pháp Liên Bang có điều lệ bảo vệ an toàn cho công dân.”
Màn hình yên lặng hồi lâu. Lát sau, giọng Nữ Thần Công Chính vang lên.
[Công dân Cố Thanh Sơn có sự cống hiến lớn lao, giúp xã hội loài người đạt được bước tiến vượt bậc. Dựa theo điều thứ năm, thứ chín và hai mươi ba của Hiến pháp Liên Bang, Cố Thanh Sơn xứng đáng nhận được sự bảo vệ.] [Dựa theo quy tắc cốt lõi của Nữ Thần Công Chính, không thể hoàn toàn bảo vệ công dân Cố Thanh Sơn.]Hai câu nói mâu thuẫn lẫn nhau vang lên từ miệng Nữ Thần Công Chính.
Quy tắc cốt lõi!
Cố Thanh Sơn lập tức nhướng mày, trầm giọng hỏi: “Quy tắc cốt lõi là cái gì?”
Kiếp trước, hắn chưa từng có được quyền hạn công dân cao như thế. Từ sau khi đoạn tuyệt với Tô Tuyết Nhi, hắn tránh né tất cả các tin tức liên quan đến cô, cho đến bây giờ vẫn luôn trốn tránh những chuyện có liên quan đến Liên Bang.
Đến tận khi trò chơi xuất hiện, Cố Thanh Sơn mới phấn chấn trở lại. Sau khi tu hành đến cảnh giới Trúc Cơ, hắn liền đi đến đế quốc Phục Hi. Đối với hắn mà nói, lãnh đạo cấp cao của Liên Bang và Nữ Thần Công Chính là một điều gì đó cực kỳ xa vời.
Nữ Thần Công Chính là kết tinh trí khôi của loài người, có tốc độ vận hành nhanh nhất, suy luận chặt chẽ nhất trên thế giới, thậm chí có thể nói là sản phẩm thành công vượt ngoài sự mong đợi của cuộc cách mạng khoa học kỹ thuật gần đây nhất. Mà cũng chỉ có một trường hợp duy nhất này, muốn thực hiện lại quá trình đó lần nữa là chuyện vô cùng khó khăn. Không chỉ Liên Bang mà ngay cả những quốc gia khác cũng thừa nhận chuyện này.
Nếu không vì lý do chính trị và khác biệt quốc gia thì cả thế giới đều đã nằm trong sự điều khiển của Nữ Thần Công Chính.
Nhưng vào lúc này, Nữ Thần Công Chính lại nói ra những lời mâu thuẫn với nhau, điều này khiến Cố Thanh Sơn ý thức được một điều bất ổn nghiêm trọng.
Nữ Thần Công Chính lại yên lặng, dường như đang nghiêm túc tính toán kế sách gì đó.
Lúc Cố Thanh Sơn cho rằng Nữ Thần Công Chính sẽ không nói gì nữa thì cuối cùng giọng Nữ thần lại vang lên.
[Với quyền hạn công dân ở cấp cao nhất của Cố Thanh Sơn, có thể biết được thông tin sau.] [Quy tắc cốt lõi của Nữ Thần Công Chính như sau:] [Thứ nhất, Nữ Thần Công Chính không được làm hại loài người hoặc khoanh tay đứng nhìn khi thấy loài người bị tổn thương.] [Thứ hai, trong điều kiện không đi ngược lại với định luật thứ nhất, Nữ Thần Công Chính phải tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh do con người đưa ra.] [Thứ ba, trong điều kiện không đi ngược lại với định luật thứ nhất và thứ hai, Nữ Thần Công Chính phải cố hết sức bảo vệ chính mình.]Cố Thanh Sơn lắng nghe, thỉnh thoảng khẽ gật đầu.
Đây là ba định luật nổi tiếng của Asimov thời trước, là quy tắc cơ bản phát triển trí tuệ nhân tạo và người máy. Thông thường, hệ thống xử lí trung tâm của bất kỳ quốc gia nào cũng đều tuân theo quy tắc cơ bản này.
Chuyện này cũng bình thường mà, Cố Thanh Sơn nghĩ.
Giọng Nữ Thần Công Chính lại vang lên lần nữa…
[Thứ tư, khi chín đại quý tộc cùng đồng thời trao quyền thì có thể đưa ra mệnh lệnh tối cao.] [Thứ năm, lợi ích của chín đại quý tộc được đặt lên hàng đầu, khi các quy tắc cốt lõi mâu thuẫn với nhau thì Nữ Thần Công Chính phải đảm bảo quyền lợi của chín đại quý tộc.] [Thứ sáu, nếu chín đại quý tộc làm ra chuyện gì không phù hợp với Hiến pháp Liên Bang, thì Nữ Thần Công Chính phải vận dụng tất cả các tài nguyên để che kín tầm mắt của người dân và thế giới.]Nữ Thần Công Chính dứt lời, một bức ảnh chợt xuất hiện trên màn sáng, đó là cảnh liên hiệp chín đại gia tộc tham gia buổi khánh thành ngày Nữ Thần Công Chính ra đời, cùng trang nghiêm tuyên thệ trên bản tin TV.
“Chúng ta sẽ thoát khỏi cách cai trị của người xưa, dùng hệ thống bảo vệ pháp luật công chính nhất để đảm bảo sự công bằng và quyền lợi công dân của Liên Bang.”
“Bất kỳ kẻ nào có ý đồ phá hỏng hoặc sửa đổi chương trình của Nữ Thần Công Chính đều là kẻ thù của tự do và công chính, là ác ma, là hạng người vô sỉ hạ lưu, chín đại quý tộc thề sẽ đấu tranh đến cùng.”
Đây là một đoạn hình ảnh rất nổi tiếng, từng khiến vô số người cảm động, đánh dấu sự phát triển của nền văn minh nhân loại, hơn nữa còn là đoạn hồi ức chói lọi trong lịch sử Liên Bang.
Cố Thanh Sơn rơi vào sự yên lặng.
Hồi lâu sau hắn mới khẽ lắc đầu, lẩm bẩm một mình: “Khó trách các người nói sẽ đấu tranh đến cùng, bởi động đến Nữ Thần Công Chính, đồng nghĩa với việc động đến lợi ích của các người. Thì ra thứ gọi là Liên bang Tự Do này căn bản không thể xem là tự do, cái gọi là công chính chẳng qua cũng chỉ là một nền hòa bình giả tạo…”
“Tất cả mọi người chỉ giống như con dê con, không hay không biết sống vui sống vẻ, nhưng không hề biết rằng có một vài người có thể lóc thịt uống máu của họ bất cứ lúc nào. Thật đáng buồn…”